Phong Lưu Tam Quốc

Chương 333 : Toàn Nhu (thượng)

Ngày đăng: 02:01 20/04/20


Trương Lãng quay về doanh trướng một hồi lâu sau có tiếng vó ngựa từ xa đến gần, Trương Lãng vui vẻ binh sĩ đã mang tới tin tức rồi.



Quả nhiên một lúc sau binh sĩ đã tiến tới mang tới tin tức tốt;



- Hồi bẩm chúa công, Điển Vi tướng quân đã dẫn đầu kỵ binh đánh bại quân đội Hoắc Tuấn lúc này đang định nghênh đón chúa công nên phái thuộc hạ tới đây.



Trương Lãng đứng lên hưng phấn hét lớn:



- Hay lắm quả nhiên không phụ ta.



Đi được hai bước hắn đột nhiên hỏi:



- Ngươi nói lúc ấy tình huống thế nào?



Binh lính kia không hề nghĩ ngợi mà nói:



- Lúc ấy Điển Vi tướng quân mang theo kỵ binh đội nhanh chóng tiến tới hạ trận doanh của địch mà binh mã của Hoắc Tuấn thì ngoại trừ binh sĩ thủ thành thì vẫn giống như trước đây tạo cơ hội cho binh sĩ dánh lén thành, Điển Vi tướng quân nghe theo đề nghị của Ngụy Duyên theo nhược điêm cưỡng ép đột phá, quân địch không có phòng bị rất nhanh rối loạn sau đó cửa trại nhanh chóng bị mở ra quân ta mạnh mẽ đâm tới bốn phía phá nát, quân địch lúc này bối rối không thể phản kích hữu hiệu, mà lúc này Toàn Nhu tướng quân cũng phát hiện thấy ở vùng sát cổng thành có dị biện liền dẫn binh sĩ tiến tới chém giết, quân địch không ngăn nổi tán loạn mà thất bại.



Trương Lãng trầm tư:



- Vậy tàn quân Hoắc Tuấn ở nơi nào, các ngươi có biết rõ không?



Người binh lính kia lắc đầu:



- Cái này thì thuộc hạ không biết rõ lắm, tuy nhiên nghe nói quân địch lui về Ô Sơn núi cách đây năm mươi dặm.



- Ô Sơn núi?



Trương Lãng thì thào lẩm bẩm.



- Ô Sơn núi là một cái núi nhỏ trước kia Hoắc Tuấn cũng làm chút phòng ngự nơi đó.



Người binh lính kia nói tiếp.



Trương Lãng nhướn mày vung tay lên nói:



- Chúng ta đi



Trương Ninh giúp Trương Lãng cầm áo khoác rồi hỏi:




Chu Thái chăm chú nhìn Trình Dục tuy thanh âm của Trình Dục rất nhẹ nhưng Chu Thái vẫn nghe rõ ràng liền vội nói:



- Đúng thế Văn Sính đã nhìn thấu tính toán của đại nhân, hiện tại đang điều chỉnh đội ngũ, đánh Hạ Khẩu, bây giờ phải làm sao?



Trình Dục cuối cùng cũng có phản ứng:



- Chu tướng quân Hạ Khẩu còn bao nhiêu binh lực?



Chu Thái nhanh chóng lên tiếng:



- Hiện tại toàn bộ Giang Hạ có hai vạn binh sĩ trong đó tại hạ ở Hạ Khẩu chiếm một phần hai, Thủy quân ước chừng tám nghìn,bộ quân ước chừng ba nghìn.



Phan Chương nói tiếp:



- Đây là toàn bộ binh lính mà có thể điều động.



Trình Dục dãn mày ra rồi nhẹ nhõm nói:



- Không tệ làm vô cùng tốt.



Hai tướng không hiểu sao Trình Dục lại nói như vậy bọn họ đều đưa mắt nhìn nhau Chu Thái ngây ngốc nói:



- Đại nhân lời này là có ý gì?



Trình Dục cười nói:



- Các ngươi làm vô cùng tốt, hiện tại ý của Văn Sính đã rõ ràng chính là tập trung tinh binh cường công Hạ Khẩu, tương đối mà nói Giang Hạ bốn phía phòng tuyến sẽ được nơi slogr mà các ngươi điều tra nhiều nhân mã như vậy cho thấy các ngươi rất dụng tâm.



Phan Chương được khích lệ liền lộ ra nụ cười đắc ý.



Chu Thái lo lắng nói:



- Tuy binh lực đều tăng lên nhưng so với năm vạn binh lính của bọn chúng thì vẫn kém quá xa, vạn nhất không thủ được thì phụ sự phó thác của chúa công.



Trình Dục cười nói:



- Đất Giang Hạ dễ thủ khó công mà Hạ Khẩu thì càng hiểm, nơi này chỉ cần dùng trí không nên dùng cường công, ta nghĩ Văn Sính cũng không ngốc ở nơi này mà binh mã của hắn tiếp cận như vậy đơn giản là để tạo áp lực với quân ta mà thôi nếu như hắn thật sự muốn cường công ha ha cái này chỉ sợ hắn không có gan.