Phong Lưu Tam Quốc

Chương 34 : Khát vọng quyền lực

Ngày đăng: 01:56 20/04/20


Sau đó hắn mặc kệ Trương Liêu có phản đối hay không, liền đi nhanh về phía trước.



Dương Dung cũng đi theo sau còn đề phòng xem có người theo dõi hay không.



Trương Liêu không hiểu ra sao, tại sao có cảm giác Trương Lãng lạ lạ có chỗ nào đó không đúng.



Trương Lãng vừa đi vừa hứng thú nói với Trương Liêu:



- Văn Viễn huynh ta biết bây giờ huynh làm thủ hạ của Lữ Bố không được như ý nói thật Lữ Bố không phải là chủ nhân tốt, huynh ở chỗ hắn sẽ làm mai một nhân tài.



Trương Liêu chấn động sau đó thần sát ảm đạm rồi kinh ngạc hỏi:



- Huynh rốt cuộc là ai?



Trương Lãng tự giới thiệu mình:



- Tại hạ họ Trương tên Lãng tên chữ là Chi Thanh, đây là thê tử của tại hạ Dương Dung.



Trương Liêu suy nghĩ cả buổi cũng không nhớ rằng mình có nhận thức Trương Lãng, đành mở miệng nói:



- Hạnh ngộ hạnh ngộ.



Trương Lãng nói tiếp:



- Trương huynh không biết huynh có tính toán gì không/



Trương Liêu cười khổ nói:



- Vốn ta vẫn đang làm thủ hạ của Lữ Bố, tuy nhiên trải qua chuyện hôm nay muốn làm tiếp cũng không được, Vương Phương và Lý Mông là tâm phúc ái tướng của hắn, cũng không phải bọn họ có bản lĩnh hơn người gì mà là công phu vỗ mông ngựa quá lợi hại, bọn hắn hôm nay bị thương, nhất định sẽ ở trước mặt Lý Thúc tố khổ, mà ta ở bên cạnh cũng không tiến tới giúp đỡ, bọn họ nhất định sẽ dèm pha ta nói với Lữ Bố khi đó ta cũng không còn đất dung thân.



Trương Lãng nghe xong thì gật đầu liền nói:



- Không ngờ tại hạ lại làm liên lụy tới Trương huynh.



Trương Liêu ngắt lời Trương Lãng nghiêm nét mặt mà nói:



- Chi Thanh, huynh đừng nói những lời này, hôm nay huynh làm những chuyện đó thật làm người ta khoan khoái, Đổng Thăng dựa vào phụ thân mà tác oai tác quái chúng ta đã oán giận lâu rồi nhưng không nói gì, hôm nay huynh đã trút giận thay cho Trường An.



Trương Lãng cười hạt một tiếng sau đó nói:



- Trường An chúng ta không thể ở nữa rồi, sau này Văn Viễn huynh có tính toán gì không?
- Văn Viễn không cần ta tin huynh.



Khuôn mặt Trương Liêu hiện lên dị sắc tuy nhiên Trương Lãng kiên quyết lại thấy Thái Ung sửng sốt rồi gật nhẹ đầu thì lúc này mới ngồi xuống.



Thái Ung uống một ngụm nước trà rồi từ từ nói:



- Tiểu nữ đính hôn với Hà Đông vệ gia, công tử cũng biết?



Trên mặt của Trương Lãng hiện lên thần sắc phức tạp kỳ thật hắn cũng đoán được Thái Ung vì chuyện này mà tới cho nên gật nhẹ đầu.



Thái Ung cũng thở dài bất đắc dĩ nói:



- Lão phu không có cách nào, Vệ Trọng không biết từ đâu có được tên của yểu nữ, dùng Quách Tỷ làm mai mối, lại mượn danh nghĩa của Đổng đại nhân, không có biện pháp nào khác. Đổng đại nhân có ân với ta công tử cũng biết, tuy nhiên vạn hạnh chính là Vệ Trọng ôn hòa văn nhã nhanh nhẹn sáng tạo ngẫm lại cũng không phụ Diễm nhi.



Trương Lãng im lặng không biết nói gì cho phải.



Thái Ung nhìn vẻ mất mát của Trương Lãng mà thương cảm nói:



- Trương Lãng ta cũng biết cậu thích Văn Cơ nhưng có nhiều chuyện không phải là muốn là được.



Đây là lần đầu Trương Lãng nổi lên khát vọng quyền lực lớn lao.



Trương Lãng trầm tư cả ngày sau đó nghĩ lại mình đã có lão bà Dương Dung liền thu hồi thần sắc thất vọng mà từ từ nói:



- Thái đại nhân đã như vậy ta cũng không thể nói gì, hôm nay ta cùng với Trương Liêu tới đây cũng là để cáo biệt, đa tạ đại nhân những ngày nay có ân chiếu cố.



Thái Ung kinh ngạc hỏi:



- Không ở lại mấy ngày sao?



Trương Lãng lắc đầu đem chuyện hôm nay mình cùng với Dương Dung đánh Đổng Thăng Vương Phương Lý Mông cho Thái Ung nghe.



Thái Ung nghe xong cũng đành lắc đầu một cái:



- Ai, mấy bọn Đổng Thăng ta cũng đã sớm nghe qua, cùng với Vương Phương và Lý Mông kết giao rất sâu, ta sợ các ngươi hiện tại cũng không ra khỏi thành rồi.



Trương Lãng không tin nói.



- Không thể nào.