Phong Lưu Tam Quốc

Chương 358 : Hồ Phàn Dương (thượng)

Ngày đăng: 02:02 20/04/20


Cùng lúc đó, ẩn núp dưới hồ Phàn Dương quá rộng, lại thêm không có sức chịu đựng, thoáng chốc tựa đá chìm đáy biển, không có chút tiếng gió. Ngược lại sau này tìm đến Hoa Hâm lão, ra lệnh đi xuống các thôn huyện, kêu gọi toàn thể dân chúng nếu có việc lạ đại hạn gì thì trước tiên báo lên quan phủ. Sự việc chỉ có thể trong phập phồng lo sợ trôi qua.



Kiến An năm thứ sáu, mùa xuân. Trương Lãng tụ tập năm vạn đại quân, rầm rộ đi đến Sài Tang. Quân tư phong phú, bắt đầu không ngừng vận chuyển. Hơn nữa Thọ Xuân, Nhu Tu lĩnh, Hội Kê, các nơi điều động binh sĩ lục tục đi tới Hoàn Nam. Chính vì những điều này mới khiến Lưu Biểu không thể không tin Trương Lãng thật sự là muốn bắt đầu.



Cùng năm, cuối xuân. Sau khi Lưu Biểu biết tin, nhanh chóng làm ra phản ứng. Gã từ bỏ chuẩn bị ban đầu bí mật tấn công Giang Hạ, khiến Thái Mạo làm thống lĩnh, Trương Doãn làm phó tướng, Khoái Việt làm tham mưu, Vương Xán làm Tư Mã trong quân, đám Văn Sính, Tô Phi, Thái Trung, Thái Hòa làm tướng quân, bắt đầu mười vạn quân thủy lục đóng ở Miện Dương. Điều động Hoàng Tổ làm tiên phong, lĩnh một vạn binh đóng ở Hán Dương, cùng Hạ Khẩu nhìn nhau qua sông. Trong đó còn khiến con trai của Hoàng Tổ là Hoàng Xạ, lĩnh năm ngàn tướng binh trấn giữ phòng tuyến Ô Lâm. Lại ra lệnh cho trung lang tướng Vương Uy dẫn hai vạn binh sĩ đi đến Ba Lăng, một mặt là sẵn sàng chi viện Trường Sa, mặt khác là tùy thời dòm ngó cứ điểm chiến lược trọng điểm khác của Giang Hạ, Xích Bích.



Ba đường quân mã của Lưu Biểu thanh thế rầm rộ, chi viện lẫn nhau. Lại có đại bản doanh Nam quận làm hậu phương, có thể ba đường cùng tấn công, có thể qua sông, lùi thì phòng thủ phòng tuyến Hán Dương, toàn phòng tuyến tổ chức tầng tầng lớp lớp, không lọt được cả một con muỗi. Do đó có thể thấy ra Lưu Biểu sau một thời gian do dự, rốt cuộc bắt đầu ngay mặt đối diện cường địch Trương Lãng.



Trái lại Trương Lãng tuy thành công điều độ quân Lưu Biểu, còn khiến đại quân chuyển quân đến Miện Dương, khiến mục tiêu rõ ràng hơn. Trong đó còn chưa tính đến binh sĩ Lưu Biểu có thể liên miên bất tận chi viện. Chỉ nhìn từ tình thế thì cánh quân Giang Đông như rơi vào gian nguy trùng trùng.



Sài Tang.



- Chúa công, bây giờ mọi chuyện đều trong suy tính của chúa công cả. Bước đầu tiên cơ bản đã hoàn thành rồi, nhưng tiếp theo sẽ là trận ác chiến, không biết chúa công có diệu kế gì không?



Tuy vẻ mặt Điền Phong nghi ngờ, nhưng trong mắt gã thì tràn đầy tin tưởng Trương Lãng. Tin tưởng có hắn lãnh đạo, họ sẽ lại lần nữa đánh bại kẻ địch cường đại trước mắt.



Trương Lãng suy tư, nói:



- Lưu Biểu không giống như các đối thủ trước đây của chúng ta. Thực lực của gã đã thành hình, hơn nữa căn cơ tại Kinh Châu đã cắm vững vàng. Văn có huynh đệ Khoái Việt, võ có Thái Mạo. Trương Doãn là tay giỏi về thủy chiến, lại có hai mươi ba vạn đại quân Kinh Châu tùy thời sẵn sàng chiến đấu. Chỉ tính một điểm này thôi, có thể nói trước mắt chúng ta gặp phải quân đoàn mạnh nhất trong các kẻ địch.



Điền Phong e ngại nói:
Mọi người cùng gật đầu, rất đồng ý cách nói của Trương Lãng.



Trương Lãng nửa cười đùa bảo:



- Nói vậy là chúng ta vẫn chiếm ưu thế chủ động đó chứ.



Điền Phong nói:



- Đại binh Thái Mạo tới gần, thế như mãnh hổ, mũi nhọn sắc bén. Lại có mười lăm vạn đại quân, khí thế đang như diều gặp gió, thế mà bị kẹt tại Hán Dương, phút chốc không có hành động gì, rõ ràng là kiêng dè phòng ngự ở Hạ Khẩu, không dám dễ dàng xuất binh vượt sông. Nếu trận đầu đã khiến binh sĩ đánh ác liệt mà không có nắm chắc tất thắng thì sẽ ảnh hưởng sĩ khí rất lớn.



Trương Lãng bỗng nhiên được gợi ý, hỏi:



- Nếu bọn họ đã e ngại Hạ Khẩu, vậy chúng ta chủ động xuất kích có được không?



Lúc này Quách Gia ngẩng đầu lên, ánh mắt trí tuệ lóe tia sáng.



Gã lắc đầu, rất không đồng ý nói:



- Tuyệt đối không được!