Phong Lưu Tam Quốc

Chương 470 : Tấn công Minh A (hạ)

Ngày đăng: 02:04 20/04/20


Triệu Vân ngưng trọng nói:



- Hiện tại tình thế bức nhân mọi người phải ngay lập tức chuẩn bị, sau một khắc lập tức hành động.



Mấy tham tướng đồng thời đứng dậy ôm quyền, mang theo một chút lo lắng hưng phấn đi ra ngoài.



Mà Triệu Vân thì một lần nữa sửa sang lại khôi giáp binh khí còn có một số đồ vật.



Đại chiến đã chuẩn bị xong, bây giờ thành bại thắng thua là ở thời khắc

này, một canh giờ sau là mình thay đổi thế cục hay là đánh tan quân Tào, hay mình hi sinh vì nhiệm vụ, Triệu Vân đối với quyết định này cũng

không sợ hãi mà dũng cảm nghênh đón, tự tin mình sẽ thành công.



Tất cả tướng sĩ đã chuẩn bị hoàn tất, chờ đợi thời gian xuất phát.



Một khắc này cờ xí tung bay, tất cả các binh sĩ đều anh dũng tiến về

phía trước, giờ khắc này Triệu Vân chính là nguồn suối để bọn họ tin

tưởng.



Ở bên cạnh mấy binh sĩ trú quân biểu lộ kinh ngạc nhìn Triệu Vân, hắn

cùng bọn họ cùng một tiền tuyến tại sao biểu lộ lại kỳ lạ như vậy.



- Bắt đầu hành động.



Theo mệnh lệnh của Triệu Vân một đội binh sĩ có quy mô liền tản ra năm

người hoặc mười người một đội, hướng về phía Tào doanh mà đánh tới, phía trước nâng lên một bó đuốc, đằng sau xuất ra một tùng hương, hắc ín các vật, tiến tới đốt doanh trướng.



Mà Triệu Vân thì cưỡi ngựa trắng, tay cầm ngân thương, đằng sau là hai nghìn binh sĩ, mỗi người đều vô cùng hưng phấn.



Quân Tào đại bộ phận đều cảm thấy lẫn lộn không biết tại sao Triệu Vân

lại biến thành như vậy nhưng bọn họ nhanh chóng phát giác ra trong đó có vấn đề, bộ phận đội ngũ kia phóng hỏa đốt doanh, hủy diệt vật chất

không ngừng phá hư.



- Không tốt rồi, có quân địch lăn lộn vào.



Theo ánh lửa tràn lan binh sĩ chật vật đến cực điểm xé cổ họng mà lớn

tiếng gọi mà lúc này đây doanh trại đã bị ánh lửa thiêu đốt hừng hực,
Triệu Vân quay đầu nhìn chúng binh sĩ, hai nghìn người theo mình công kích đã mang theo một chút vết thương.



Triệu Vân hô to:



- Đại trượng phu kiến công lập nghiệp chính là lúc này, hiện quân ta

đang ở tuyệt cảnh nếu như lúc này nếu như có thể liều chết một đòn hủy

lương thảo thì còn đường sống, nếu như các ngươi còn tâm huyết thì hãy

theo bổn tướng quân dốc sức lao lên phía trước tuyệt không lui bước.



Binh sĩ Giang Đông cũng hét lại;



- Thề sống chết với quân địch quyết không lùi bước.



thanh âm vô cùng to truyền ra, phát ra sát khí nồng đậm lại để cho quân Tào cố kỵ không dám xông lên phía trước.



Triệu Vân thấy tràn ngập nhiệt huyết, trường thương của hắn phát ra

khiến cho không biết bao nhiêu vong hồn rơi xuống, hắn một lần nữa kẹp

bụng ngựa, dây cương kéo mạnh một cái, con ngựa hí dài phóng như điên,

mở ra một con đường, Triệu Vân lạnh lùng quát:



- Ai cản ta là phải chết.



Mấy Tào binh tránh né không kịp bị đụng ngựa mà ngã lăn ra, trường thương đâm thẳng vào tim mà chết.



Tào binh thấy địch tướng dũng mãnh như thế thì sinh ra lòng sợ hãi không dám xông lên phía trước.



Triệu Vân giục ngựa xông vào bên trong như là thế không người.



Mà quân Giang Đông sau khi được Triệu Vân khích lệ thì dũng khí tăng gấp đôi trong nhất thời ai cũng hung hãn không sợ chết, phá cửa xông vào,

thiêu hủy vật tư.



Lúc này cửa trại bỗng nhiên mở rộng, theo đó là thanh âm đinh tai nhức óc một đám quân đội xông ra, đầu lĩnh quát lên:



- Địch tướng dám xem quân ta như chốn không người sao? Đấu một hồi với Hồ Xa Nhi ta đã.