Phong Lưu Tam Quốc

Chương 473 : Tào quân lui binh (thượng)

Ngày đăng: 02:04 20/04/20


Lúc này bỗng nhiên lao ra một đội ngũ binh sĩ dẫn đầu quát to:



- Người đến là ai mau mau xưng tên họ.



Triệu Vân biết rõ là binh mã canh gác, rơi vào đường cùng hắn liền chậm tốc độ lại.



Ngũ trưởng kia cầm đuốc tiến lên dò xét nhìn Triệu Vân mà hỏi:



- Ngươi là ai?



Triệu Vân cái khó ló cái khôn lớn tiếng trách mắng:



- Các ngươi đúng là đám túi cơm, còn không mau mở đường cho bổn tướng

quân, ta có lệnh của Lý Thống tướng quân,nếu như Minh A thất bại chỉ sợ các ngươi có mười tám cái đầu cũng bị chém hết.



Ngũ trưởng kia không ngờ Triệu Vân không nói lý, chỉ nói quân tình khẩn

cấp ngay cả khẩu lệnh cũng không hỏi liền để cho Triệu Vân lao về phía

trước.



Triệu Vân mừng thầm lại thúc ngựa chạy như điên.



Phía trước ánh đuốc tươi sáng, một đoàn binh lính dang làm thành một vòng vây tiếng chém giết không ngừng.



- Chẳng lẽ là Lục Tốn?



Triệu Vân cả kinh trong lòng.



- Người kia dừng bước.



Cùng lúc này mấy binh sĩ tiến lên ngăn cản Triệu Vân.



Triệu Vân hô to hỏi:



- Phía trước có phải là đang vây công binh mã Giang Đông không?



Một binh sĩ không rõ ảo diệu trong đó liền trả lời:



- Đúng thế.



Triệu Vân rút thương, đâm binh lính kia ngã xuống ngựa đồng thời gạt đám người ra mà quát lớn:



- Bá Ngôn đừng sợ Triệu Vân tới đây.


thi thể ngân mã một cái cuối cùng rồi dứt khoát quay đầu ngồi lên trên

tọa kỵ của Lục Tốn rồi hai người cùng cưỡi đi khỏi.



Cứ như vậy Triệu Vân mang theo một trăm tên lính rời khỏi núi hoang.



Khi bọn họ tới trung tâm núi thì Phan Chương chúng tướng sĩ đã sớm chờ ở đây mấy ngày.



Triệu Vân mang theo Lục Tốn đi tới, mỗi người đều lộ ra biểu lộ kích động.



Trò chuyện một lát Triệu Vân thở dài Phan Chương liền kỳ quái hỏi:



- Tướng quân sao vậy?



Triệu vân thương cảm:



- Lần này ta mang theo hai vạn tướng sĩ đến bây giờ chỉ còn mấy nghìn,

cho dù có thể đánh lui quân địch thì ta cũng thắng thảm nhớ tới Tào Tháo ở sau lưng còn có đất Hà Bắc Quan Trung, nếu như ở đây bền bỉ tương

chiến chỉ sợ chúa công cứ bị mài mòn sớm muộn gì cũng thất thủ.



Phan Chương đồng cảm, không vui sướng nữa mà biến tâm tình thành trầm trọng.



Triệu Vân lại nói:



- Bởi vì trung lộ bị áp chế, chỉ hi vọng hai cánh quân này có thể đột

phá nói cách khác quân ta toàn bộ lâm vào bị động, chiến cuộc bất lợi.



Phan Chương nghe vậy thì nhớ tới cái gì, tinh thân trở nên tỏa sáng, lại lộ ra vẻ vui mừng:



- Quên mất chưa nói một tin tức tốt cho tướng quân nghe.



Triệu Vân hỏi:



- Tin tức gì?



Phan Chương hưng phấn:



- Mấy ngày trước Chu du tướng quân đã phá được Tương thành Tào Nhân chạy trối chết, hiện tại đã tới dĩnh Dương Dĩnh Xuyên, nếu như Dĩnh Xuyên

rung chuyển, Hứa Xương cũng không ổn Nhạc Tiến rơi vào đường cùng, đã

triệt trừ đại bộ phân binh lực Nhữ Nam quay trở về làm viện binh cho

Dĩnh Xuyên Từ Hoảng tướng quân thấy vậy liền mang binh ra Tân Thái,

chuẩn bị phản công Dĩnh Âm, tình thế bây giờ, Thận huyện bị phá, Dĩnh Âm gặp nguy, bọn chúng mười phần lui binh rồi.