Phong Lưu Tam Quốc
Chương 475 : Kế lui binh (thượng)
Ngày đăng: 02:04 20/04/20
Ngày đó Thận huyện truyền đến tin tức Triệu Vân đắ thắng Từ Thứ cũng
không hề cao hứng cho rằng Tào Tháo sẽ lui binh, mà phân phó cho ba quân tướng sĩ cẩn thận đề phòng quân Tào công thành hơn nữa thái độ còn khác thường cổ động dân chúng Hạ Thái cùng nhau thu thập khí giới thủ thành, Từ Thứ nói:
- Tào Tháo đã không có đường lui, chỉ có thể phá nồi dìm đan, tử chiến
đến cùng lần này tiến công nhất định vô cùng kịch liệt, Hạ Thái có thể
không bảo trụ được, Thọ Xuân sẽ không còn yên ổn, chỉ cần qua được một
tuần này là tới mùa đông, quân Tào bị phá hủy vật tư sẽ căng thẳng, Tào
Tháo không muốn lui cũng phải lui cho nên chúng ta cần phải cẩn thận,
bắt đầu chuẩn bị chiến đấu.
Các tướng đều bái phục trí tuệ của Từ Thứ ra ngoài chuẩn bị công việc.
Quả nhiên tình thế đúng như Từ Thứ sở liệu, Tào binh điên cuồng công Hạ
Thái cũng may Từ Thứ có chuẩn bị cho nên cũng đánh lui được Tào Hồng,
bảo vệ Hạ Thái yên ổn.
Đảo mặt một tuần trôi qua lập tức bắt đầu mùa đông, gió bắc gào thét
quân Tào càng ngày càng cấp bách vấn đề lương thảo, Tào Tháo mấy ngày
triệu tập chúng tướng thương nghị công việc lui binh.
Tào Tháo nói:
- Hiện tại quân ta vật tư khó kiếm, cộng thêm Vũ Quan Tán Quan đều có
quân tình chỉ sợ nếu không lui binh quay trở lại thủ, Trung Nguyên nhân
tâm chấn động khó bảo đảm rằng không có người thừa cơ khởi loạn.
Tuân Du nói:
- Chúa công nếu như vậy mà lui binh chỉ sợ Từ Thứ phái người tuy đuổi,
quân ta không có chiến tâm không chống lại được công kích của quân Tào
một khi ngăn cản không nổi chỉ sợ trung quân đều rơi vào tuyệt cảnh.
Trận chiến này, bên Tào Tháo và Trương Lãng đều đánh ngang tay, nhưng
tình thế nhìn xuống quân Giang Đông vẫn thua một chút, phòng thủ vĩnh
viễn vẫn là bị động, mấy lần phòng tuyến bị quân Tào công phá, tuy cuối
cùng vẫn lấy lại nhưng tổn thất thảm trọng, cũng may nhờ thần uy của
Triệu Vân phá được Thận huyện mới ổn định cục diện, ngược lại hai bên
bất phân thắng bại, Từ Châu mất đi Phong huyện, mà Chu Du lại lấy được
Tương Thành, nhưng có một điều khiến cho Trương Lãng cố kỵ chính là tuy
lúc này đánh lui Tào Tháo nhưng khó bảo toàn rằng tiếp theo cũng có thể
đánh lui như vậy, Tào Tháo ở phía Bắc có lực lượng hùng hậu, mà mình thì không có tiền vốn như vậy, hiện tại kỳ vọng lớn nhất chính là Lưu Bị có thể nhanh chóng phát triển ở Tứ Xuyên, cùng mình liên minh kháng Tào,
đương nhiên Trương Lãng không phải là một người dựa vào người khác
Lưu Bị hiện tại ở Tứ Xuyên như cá gặp nước không ngừng chiêu binh mãi
mã, lễ vật danh sĩ khắp nơi, những người có tài liền tụ hợp, thế mạnh
hơn nhiều, mà dưới sự chủ trì của Gia Cát Lượng, quân chính đề cao tiền
bạc sâu dày, sớm đã vượt xa ngày trước, hơn nữa Lưu Bị cũng bắt đầu hùng tâm bừng bừng, sau khi nhận được thư của Trương Lãng liền lập tức
thương thảo cùng với Gia Cát Lượng ra Hán Trung.
Gia Cát Lượng dĩ nhiên biết tầm quan trọng vị trí địa lý của Hán Trung,
tuy Trương Lãng có cái nhìn khác nhưng đất Hán Trung là môn hộ của Xuyên Thục, cho nên Trương Lãng không nói thêm gì bắt đầu mang binh ra đánh
Trương Lỗ.
Hai bên bền bỉ giao chiến, Trương Lỗ dần ngăn không nổi.
Mà lúc này Trương Lãng ở phía Giang Đông lại cảm thấy phiền muộn về Từ
Châu, thứ nhất phụ thân của Mi Hoàn chết bệnh, thứ hai Trương Liêu và Hạ Hầu Uyên đang giao phong thì giặc Oa trên biển lại một lần nữa hưng
phong, mà Trương Liêu lại không có thời gian để bận tâm, nghĩ tới nghĩ
lui, Trương Liêu quyết định để cho Điền Phong đi xem.
Giặc Oa vây Trương Liêu đã lâu, lần này thừa dịp quân Tào lui binh nhất định phải nhổ tận gốc đám Nhật Bản đáng ghét này.