Phong Lưu Tam Quốc

Chương 482 : Phá đê phóng nước (hạ)

Ngày đăng: 02:04 20/04/20


Từ Hoảng kiên định hắn lớn tiếng nói;



- Vậy thì tốt các ngươi mau dẫn binh lui về Nhữ Nam làm theo quân lệnh không được lui, cùng với Từ mỗ tử chiến.



Chúng tướng thấy Từ Hoảng hào hùng như vậy thì đều kêu lên:



- Tướng quân thấy chết không sờn, chúng ta nguyện ý cùng với tướng quân tử chiến đến cùng.



Từ Hoảng đại hỉ:



- Tốt như vậy mới là huynh đệ với nhau.



Từ Hoảng dẫn hai vạn đội ngũ một mực đóng tại Dĩnh Dương, sau đó nhanh chóng quya ngược trở lại.



mà đúng lúc này Tuần Hoặc cuối cùng cũng điều động để cho tộc đệ của hắn là Tuần Giá mang hai vạn binh mã Hà Bắc trợ giúp Dĩnh Dương.



Từ Hoảng tựa hồ quyết tâm muốn nắm lấy Dĩnh Dương căn bản không nhìn vào viện binh tấn công mạnh vào.



Tào Tiết vốn đang do dự thấy Từ Hoảng lỗ mãng như vậy thì lập tứ cải

biến lộ tuyến hành quân, đoạn đường phía sau đồng thời ngoctay cũng vượt lên.



Từ Hoảng bị vây không hề e ngại mà nói;



- Ngày xưa Hạng Vũ đập nồi chìm thuyền hôm nay chúng ta cũng phải học theo.



Chú tướng cũng hô to:



- Nguyện theo tướng quân tử chiến.



Từ Hoảng dẫn binh sĩ xông ra, trong ngắn ngủi, đã liên tục chiến bại lui về Trường Bình mà Tào Binh thì không ngừng vây chặt lấy.



Từ Hoảng cùng với binh mã của hắn giữ gìn cố gắng chờ cơ hội phá vòng vây.



Bởi vì Từ Hoảng có biểu hiện dũng mãnh ba đạo nhân mã không dám chủ

quan, vây khốn hắn ở Trường Bình đợi cho hắn quân tâm mỏi mệt thì sẽ một trận chiến mà quyết định.



Đến lúc này điều kiện dìm nước Hạ THái của Trương Lãng đã đạt tới, bởi

vì Từ Hoảng liên tục điều động nên đại bộ phận binh mã của Tào Tháo đã

di dời, lúc này Lữ Mông cùng với Biệt Sách dẫn đầu hai vạn binh sĩ đã

tới được thượng du.



Đúng lúc này Lữ Mông cất tiếng nói:
Tôn Sách hăng hái chỉ huy binh sĩ xung phong liều chết, Tào Binh ở bên

trong không có cách nào ngăn cản bị đánh cho kêu cha gọi mẹ.



Quân Giang Đông giống như hổ vào bầy sói, toàn bộ chiến cuộc cơ hồ

nghiêng về một bên, binh lực của Tào Tháo tuy áp đoả nhưng ở trong nước

không thể phát huy chút uy lực nào cả.



Tôn Sách đồ sát Hạ Thái thành một hồi, thi thể của Tào binh tràn đầy mặt nước máu chảy thành sông, hắn liền hỏi thăm hành tung của Tào Tháo thì

một binh sĩ nói:



- Tào Tháo cùng với đại bộ phận đội ngũ đang ẩn nấp trong núi.



Tôn Sách đại chấn tinh thần liền vung tay hô to:



- Hoàng Cái mang một đội nhân mã theo bổn tướng quân đuổi bắt Tào Tháo lão tặc.



Hoàng Cái hưng phấn:



- Thuộc hạ minh bạch.



Tôn Sách liền để cho Tào Cái dẫn theo mấy nghìn binh sĩ hướng về phía

chỗ Tào Tháo ẩn nấp mà đuổi theo, Dĩnh Thủy dìm Hạ Thái, Tào Tháo tuy di chuyển nhanh nhưng binh sĩ cũng không có vận may như vậy, ước chừng có

mấy vạn binh sĩ rút không kịp không phải ngâm trong nước mà chết thì bị

quân Giang Đông giết chết.



Lúc này Tào Tháo ở trên chỗ cao sâu sắc mà nói:



- Nếu như chúng ta cùng với quân Giang Đông tranh phong trên nước không có vài chục vạn binh lực thì không thể tranh phong.



Hí Chí Tài lúc này bỗng lên tiếng:



- Thừa tướng, cờ hiệu nhân mã Giang Đông đang cấp tốc dựa sát về phía này.



Tào Tháo quay đầu nhìn bộ hạ nhíu mày hỏi:



- Hiện tại nên làm sao cho phải?



Hí Chí Tài từ từ nói:



- Trương Lãng dìm Hạ Thái đả kích trầm trọng quân ta không bằng chúa công trước tiên lui một bước.