Phong Lưu Tam Quốc

Chương 507 : Trúng kế (Thượng)

Ngày đăng: 02:04 20/04/20


Trình Dục thở ra một hơi, lông mày buông lỏng mà nhẹ nhõm nói:



- Thuộc hạ minh bạch.



Trương Lãng cùng với mưu sĩ khác sau khi định toàn bộ chiến cuộc lại bắt đầu thương nghị xem áp dụng kế sách này thế nào, Tư Mã Ý miệt mài theo

đuổi binh pháp, làm người đa mưu túc trí, mà Hà Bắc cuối cùng không phải là Giang Nam, bắc phong bưu hãn, lại nhiều chiến kỵ, thiên thời địa lợi nhân hoà đều ở nơi này muốn lấy Tịnh Châu đâu có dễ.



Sau khi thương thảo, lão tướng Hoàng Tự lĩnh hai vạn đội ngũ thủ Hàm Đan Tị Thủy các cửa khẩu trọng yếu còn mình dẫn đội ngũ chủ lực xuất ra

Quan Độ, đắc thủ thì chia binh làm hai đường một đường do Tôn Sách đi

tới Nam huyện, tăng cường liên hệ với Toàn Tông, đồng thờ hắn thì mang

binh tới Võ Đức bức tiến Hà Nội, chuẩn bị cùng với Tư Mã Ý quyết chiến.



Trải qua giao chiến ngắn ngủi, Tư Mã Ý bất ngờ không cùng Trương Lãng

giao phong mà rút đi sơn mạch, thủ vững Thiên Tỉnh quan, Thiên Tỉnh quan tường cao thành chắc, địa vị trọng yếu.



Do Hoàng Hà nam lấn tịnh Châu, thái hành đạo là vùng giao tranh, cũng là yếu điểm công thủ, Tư Mã Ý nắm lấy mấu chốt xương sườn khi hai quân

giao chiến, đồng thời cũng làm cho Trương Lãng gặp vấn đề không nhỏ khi

càn quét Hà Bắc.



Võ Đức huyện dưới chân núi.



Vô số cờ xí tủng bay tất cả các binh sĩ đều gấp rút thao luyện hàng ngũ, tiếng người huyên náo.



Do Hoàng Hà nam xâm lấn Tịnh Châu mà vùng giao tranh là hoàng đạo công

thủ đều yếu Tư Mã Ý đã nắm được mấu chốt xương sườn của cuộc chiến đồng

thời làm cho Trương Lãng lâm vào vấn đề không nhỏ.



Dưới chân núi Võ Đức huyện.



Vô số cờ xí tung bay tất cả các binh sĩ đều gấp rút thao luyện binh mã tiếng người huyên náo.



So với hào khí ngất trời bên ngoài thì trung quân lại yên lặng, Trương

Lãng nhìn phổ đồ Tịnh châu mà cúi đầu trầm tư, Quách Gia thì không ngừng dậm mạnh bước chân khi thì trầm tư khi thì nhìn về phía Trương Lãng

ngưng trọng hiển nhiên đã gặp phải nan đề.



Không biết bao lâu Trương Lãng phá vỡ không khí trầm mặc mà nói:



- Tư Mã Ý quả nhiên không bình thường mặc chúng ta bày mưu tính kế bọn
địch mà công phá, Lăng Thống dẫn năm nghìn nhân mã thăm dò mấy lần không thành công liền triệt binh lại, tình hình khó nói.



Trương Lãng cường công không thành lập tức triệt hồi nhân mã thông qua

Thái Hành đạo dừng lại năm mươi dặm lẳng lặng đợi tin tức.



Bình tĩnh qua nửa ngày Kiều Nhuy lĩnh ba nghìn binh mã ở Chương Thủy

hành quân lọt vào phục kích của Tào Binh, chết tổn thương hơn phân nửa,

nếu không phải hắn cơ linh thì đã toàn quân bị diệt, mà Lữ Mông lĩnh năm nghìn nhân mã cũng chạm phải quân Tào ở Thấm Thủy hai phe đại chiến, Lữ Mông không địch lại mà lui ra.



Sau khi hai người mang binh bại trở vê Trương Lãng phiền muộn vô cùng, trong nhất thời thúc thủ vô sách.



Trương Lãng ngửa mặt lên trời thở dài:



- Không hổ là Tư Mã Ý không bỏ sót tinh toán nào, Thái Hành đạo không

phá được hôm nay lưỡng thủy phong tỏa chỉ sợ quân ta muốn toàn bộ Tịnh

Châu khó khăn trùng trùng.



Mọi người nhìn nhau trong nhất thời doanh trướng trở nên trầm mặc không

ai nói một lời mà ngay cả người đa mưu túc trí như Quách Gia nhất thời

cũng không có biện pháp gì.



Thật lâu sau Trình Dục mới từ từ nói:



- Thái hành đạo thế núi hiểm trở, Thiên Tỉnh quan lại có trọng binh canh gác, cộng thêm Tư Mã Ý tọa trấn, vì kế hoạch hôm nay chỉ có thể ra hai

bên thượng thủy, thuộc hạ xem ra Tư Mã Ý tuyệt đối không thể chia đều

binh lực cùng giữ ba tuyến.



Tất nhiên có dấu vết để tìm ra.



Trình Dục nói xong lời này đôi mắt không kìm được nhìn về phía Lữ Mông Kiều Nhuy hai người.



Kiều Nhuy không dám lãnh đạm mà nói:



- Ngày đó lúc ta bị phục binh ở Chương Thủy Tào binh trước chặn sau đuổi trái tuôi phải phục trống trận chấn động sơn cốc, thanh thế khổng lồ,

tuy không dám khẳng định kẻ địch có bao nhiêu nhân mã nhưng ít nhất phải có hai vạn đội ngũ, bọn họ khống chế đường thủy lại có thủy trại cao

thấp hành tung vô định vì vậy bị bại mà quay về.