Phong Lưu Tam Quốc

Chương 514 : Đại chiến Hoài thành (hạ)

Ngày đăng: 02:04 20/04/20


Ở trong Tào doanh:



- Vu Cấm ngửa mặt lên trời mà cười dài đắc ý tràn ngập mà hét lớn:



- Thống khoái.



Đúng lúc này có tiếng người nói:



- Tư Mã đại nhân đến.



Vu Cấm vội vàng ra đón chào, hắn hồng hào nói:



- Không biết đại nhân đêm xa tới không nghênh đón từ xa thật là có lỗi, không biết đại nhân có gì chỉ giáo?



Tư Mã Ý nhìn thoáng qua thấy trên bàn của Vu Cấm có mấy món chén rượu liền nặng nề nói:



- Vu tướng quân bao lâu nữa thì đánh hạ được Hoài huyện.



Vu Cầm vỗ ngực lên tiếng:



- Đại nhân yên tâm không quá ba ngày nữa sẽ bắt được Trương Lãng.



Tư Mã Ý nheo mắt ưng:



- Tướng quân chắc chắn?



Vu Cấm nói:



- Năng lực phòng ngự của Hoài huyện đã bị phá hủy gần hết mà quân Giang

Đông lúc này sĩ khí đã sụp đổ chỉ cần tiến công nữa thì trong thời gian

ngắn có thể phá được, bắt sống Trương Lãng.



Tư Mã Ý bỗng nhiên cuồng tiếu:



- Tốt tốt tốt.



Cả hai cùng cười rộ lên.



Nào biết Tư Mã Ý cười được một nửa bỗng nhiên dừng lại nghiêm mặt mà nói:



- Vu Cấm không ngờ ngươi bình thường nghiêm cẩn lại có lúc hồ đồ như vậy.



Vu Cấm bị Tư Mã Ý nói vậy thì ngây ngốc sau đó thất thố hỏi:



- Sao vậy đại nhân?



Tư Mã Ý lạnh lùng:


Vu Cấm chỉ huy đã rời khỏi, chuyện kế tiếp mới chính là trí tuệ giao

phong thành bại ở chỗ này.



Trương Lãng trầm ngâm mà nói:



- Đây là bước cờ hiểm không thành là toàn quân bị diệt.



Quách Gia mười phần tự nhiên:



- Từ khi khởi binh đến nay, nước cờ trong hiểm cầu thắng nhiều vô số kể.



Trương Lãng cười cười ngẫm lại đúng thế,hắn nói với Cao Lãm và Hoài Cái:



- Sáng sớm ngày mai mở hai mặt cửa thành, cửa ra vào không cần người canh gác.



Trương Lãng vừa nói xong Hoài Cái hoảng sợ nói:



- Chúa công không được đâu.



Nam Bắc hai cửa đã bị phá giờ vẫn chưa tu bổ được nếu như mở ra quân ta không cách nào phòng thủ.



Trương Lãng cười nói:



- Hoàng lão tướng quân nghe ta nói hết đã, thương thế của ngươi thế nào rồi?



Hoàng Cái sục sôi nói:



- Chúa công yên tâm, thuộc hạ đã không còn bị sao nữa.



Trương Lãng nghiêm lại:



- Vậy thì tốt Hoàng tướng quân ngươi mang theo một nghìn người canh giữ ở cửa đông, Cao Lãm ngươi cũng mang một nghìn nhân mã tới cửa Tây nếu ta

đoán không lầm thì Tư Mã Ý khong dám mang đại quân xông tới, ngược lại

sẽ mang một độ ngũ dò xét, lúc này các ngươi nhất định phải chú ý không

để mất đi quân uy, điều động nhiều cờ xí, đánh nhiều trống biểu lộ sĩ

khí, nếu như các ngươi làm vậy thì cơ hội của chúng ta đến rồi.



Hoàng Cái lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, trong mắt hiện ra vẻ vui thích

sau đó nhìn Cao Lãm vẫn không hiểu ý của Trương Lãng mà mở miệng:



- Thuộc hạ ngu muội không hiểu ý đồ của chúa công, chúa công đây là muốn?



Trương Lãng cười nhạt, miệng nhếch lên không đáp mà hỏi lại:



- Trong mắt của Tư Mã Ý, phòng ngự của Hoài huyện chúng ta chỉ bất quá

được ba ngày, đúng lúc này chúng ta mở rộng cửa thành, ngươi nói hắn sẽ

nghĩ thế nào.