Phong Lưu Tam Quốc

Chương 59 : Đào Khiêm bệnh nặng

Ngày đăng: 01:57 20/04/20


Sáng sớm ngày thứ hai, Trương Lãng vội vàng kêu Yến Minh, Hàn Cử đến. Mới bắt đầu huấn luyện thân vệ binh đều lấy Trương Liêu làm chủ, Yến Minh làm phó. Nhưng bây giờ gã đã thăng quan làm hiệu úy, phải huấn luyện sức chiến đấu cho quân Từ Châu. Thế nên hắn chỉ có thể dùng Yến Minh thay thế. Trương Lãng và họ bàn bạc làm sao sàn lọc người có thiên phú lớn trong hai vạn hàng binh giặc Khăn Vàng. Trương Lãng đem cách trắc nghiệm cường độ cao, chất lượng cao của thế kỷ hai mươi mốt ra, kêu hai vạn binh sĩ tham gia huấn luyện thử. Người có biểu hiện vượt trội thì vào vòng trong, nếu toàn bộ đều hợp cách mới trúng tuyển danh hiệu Hắc Ưng vệ hộ vệ tư nhân. Mấy ngày nay Yến Minh đã có tiếp xúc cách huấn luyện rồi, vậy nên không quá kỳ quái. Ngược lại Hàn Cử chưa bao giờ nghe thấy, rất là giật mình. Khi y biết những cái này là vũ khí bí mật nhất của Trương Lãng thì rất vui mừng nhận nhiệm vụ.



Ngay lúc này, bỗng có binh sĩ vội vàng tiến vào báo tin, Đào Khiêm ngã bệnh.



Trương Lãng chấn kinh, vội vàng kêu Dương Dung cùng nhau chạy tới phủ của Đào Khiêm.



Đến phủ Đào Khiêm, huynh đệ Mi Trúc, Mi Phương, phụ tử Trần Đăng, Trần Khuê, Chương Cuống, Tào Báo, đám văn võ trọng thần đều ở trong đại đường, thỉnh thoảng xì xầm to nhỏ. Hắn thấy sắc mặt họ trầm trọng, đoán là bệnh tình của Đào Khiêm không nhẹ.



Mọi người thấy Trương Lãng tới, chỉ nhẹ gật đầu sau đó ý bảo hắn vào xem Đào Khiêm.



Trương Lãng túm lấy Trần Đăng cách mình gần nhất, sốt ruột quát:



- Không phải hôm qua Đào đại nhân còn khỏe mạnh ư? Tại sao bỗng nhiên ngã bệnh chứ?



Trần Đăng bất đắc dĩ lắc đầu, thở dài nói:



- Đào công người yếu bệnh liên miên, hôm qua vui mừng tướng quân đắc thắng trở về, rất là hưng phấn, uống không ít rượu, ban đêm chịu không được nhiễm lạnh, thêm vào bệnh cũ chưa lành, kết quả là bệnh liệt giường.



Các quan văn võ cùng thở dài, lắc đầu.



Trương Lãng ngây ra. Nói vậy là Đào Khiêm bị bệnh tại vì mình mà ra.



Dường như Trần Đăng cũng hiểu suy nghĩ của Trương Lãng, an ủi nói:




Trương Lãng trong lòng lung lay, những lời Đào Khiêm có chút giống Lưu Bị Bạch Đế ủy thác, chẳng lẽ Đào Khiêm muốn đưa Từ Châu cho ta? Trong lòng Trương Lãng mừng như điên, nhưng suy nghĩ cẩn thận thì thấy không ổn.



Đào Khiêm có chút khổ sở, mặt càng tái nhợt, nói tiếp:



- Khuyển tử Thương có lòng xấu xa với tiểu thư Mi gia, mấy lần bảo lão phu cầu hôn Mi gia nhưng ta không đáp ứng. Ngày thường cùng Tào Báo, Chương Cuống, Hứa Đam kết bè kết bạn, lừa dối lão phu làm việc đồi phong bại tục.



Trương Lãng có chút khó hiểu hỏi:



- Tại sao Đào công không đồng ý việc đại công tử cầu hôn?



Đào Khiêm cười khổ lắc đầu, xót xa nói:



- Mi Hoàn mắt cao hơn đầu, tục phu phàm tử đâu lọt vào mắt nàng. Thương chỉ là hạng tầm thường vô năng, tuy Mi gia kính lão phu là thứ sử Từ Châu, nhưng khi tới cửa cầu hôn thì Mi Trúc sẽ không đáp ứng, bởi vì biết rõ về Thương. Lão phu không có năng lực ảnh hưởng quyết định của họ.



Dường như Đào Khiêm muốn trút hết tất cả trong hôm nay, thở hổn hển hai lần, lại nói:



- Tào Báo, Hứa Đam thủ thành thì được, nhưng không đủ dứt khoát. Mi gia, Trần gia, thế lực địa phương Từ Châu rất lớn, ta thấy ngươi bị họ châm chích mà đối phó tự nhiên, ngươi là một nhân tài.



Bỗng nhiên biểu tình của Đào Khiêm cực kỳ kích động, siết chặt Trương Lãng, biểu tình kiên định nói:



- Thân ở loạn thế, chúng ta không thể làm tròn bổn phận người cha. Trương tướng quân chưa tới một tháng đã quét sạch giặc Khăn Vàng, lập công to. Khiêm đi rồi trưởng tử Thương nếu có thể phù thì hãy phù, nếu không thể thì tướng quân thay thế đi. Lấy tài năng của Chi Thanh, nhị Mi, Trần gia chắc chắn sẽ hết sức ủng hộ. Đám Tào Báo vô mưu không đáng lo lắng. Khi đó Chi Thanh phải lo cho trăm họ Từ Châu, nghĩ cho muôn dân thiên hạ.