Phong Lưu Tam Quốc

Chương 84 : Tú Nhi đáng thương

Ngày đăng: 01:57 20/04/20


Điêu Tú Nhi ở trong ngực Trương Lãng, thân thể mềm mại khẽ run, mạnh gật đầu.



Yến Minh và Hàn Cử hai mặt nhìn nhau. Trương Lãng chuyển biến thái độ nhanh như vậy khiến họ khó thể thừa nhận.



Yến Minh nói nhỏ với Hàn Cử:



- Lão Hàn, đại ca biến sắc mặt còn nhanh hơn cả lật giấy.



Hàn Cử chưa kịp đáp ngay, Trương Lãng bỗng một tay ôm Điêu Tú Nhi, một tay túm Đào Ứng, không thèm để ý gã hét thảm, lạnh giọng nói:



- Đào Ứng, ngươi bắt người tới đã để tại đâu?



Đào Ứng tốt hơn Đào Thương một chút, còn có cốt khí.



Mặt gã đau đến trắng bệch nhưng không cầu xin tha thứ, hụt hơi nói:



- Ngươi đừng mơ biết được gì. Chờ ca ca của ta tới, xem coi ngươi huênh hoang cỡ nào!



Trương Lãng hừ lạnh một tiếng, bỏ tay xuống, một cước đạp ngực Đào Ứng, trầm giọng nói:



- Không ngờ ngươi còn cứng miệng, ta không tin không cạy được miệng ngươi!



Nói xong chân tăng thêm hai phần sức mạnh.



Thoáng chốc Đào Ứng máu chảy ngược, mặt đỏ như gan heo, mồ hôi lạnh ướt đẫm trán, bộ dạng khá là thống khổ.



Trương Lãng không hề nương chân, uy nghiêm nói:



- Ngươi đừng trông chờ thằng tạp chủng Đào Thương huynh đệ của ngươi nữa, gã đã sớm bị ta bắt rồi. Nếu ngươi ngoan ngoãn nói thật thì không chừng còn cho ngươi đường sống.



Đào Ứng vừa chịu đựng ngực đau đớn và nặng nề, nghẹt thở, nhưng con ngươi xoay tròn.



Trương Lãng mất hết kiên nhẫn, quay đầu nói với Yến Minh:



- Ngươi dẫn vài người đi điều tra!




- Từ Thứ? Ngươi chính là Toánh Xuyên Từ Thứ?



Từ Thứ lấy làm lạ nhìn Trương Lãng, trong lòng nổi lên lo lắng, nói:



- Đúng là tại hạ, không biết tướng quân làm sao biết được?



- Ha ha ha!



Trương Lãng bỗng niên hưng phấn cười dài không ngừng. Tái ông mất ngựa, họa phúc khôn lường. Chẳng ngờ bỗng dưng được hắn đến một Từ Thứ và Luyện Vinh.



Trong lòng Từ Thứ cảm thấy bất an, mặt hơi biến đổi nói:



- Tại sao tướng quân cười to như vậy?



Trong lòng Trương Lãng sảng khoái, nghe Từ Thứ hỏi thì dùng cách nói như diễn nghĩa đáp:



- Từ Thứ tên chữ Nguyên Trực, tuổi nhỏ giỏi học đấu kiếm, trung bình mạt niên thường vì báo thù cho bằng hữu mà giết người, bị truy nã, kết quả bị bắt, hỏi tên không đáp, bị trói lên xe. Khi kích trống diễu hành muốn để người nhận biết, có người biết thì không dám nói, sau được đồng bạn lén giải cứu, bỏ cả tên họ, bỏ võ tòng văn, bái danh sư, có thật hay không?



Từ Thứ nghe lời của Trương Lãng thì giật mình, kiềm không được biến sắc mặt nói:



- Tướng quân có ý gì?



Trương Lãng tiến lên hai bước nâng dậy Từ Thứ và Luyện Vinh, vui vẻ nói:



- Hôm nay hai người tiến đến đầu vào ta, Chi Thanh vô cùng vinh hạnh, sẽ toàn tâm toàn ý đối đãi các ngươi.



Từ Thứ thế mới nhẹ nhàng thở ra, phát hiện chẳng biết khi nào lưng áo ướt đẫm.



Trương Lãng tinh thần phấn khởi, vừa ra lệnh Hàn Cử lĩnh một nửa Ưng Vệ bảo hộ các nàng Văn Cơ về phủ, vừa lệnh Yến Minh áp giải Đào Ứng đi phủ Đào Khiêm.



Khi đi tới Đào phủ thì các quan văn võ đều còn đó.



Tàng Bá liên tục tra khảo từ miệng đám Đào Thương ra đồng bọn. Trương Lãng biết được sau ra lệnh cho Cao Thuận suốt đêm ra thành dẫn một vạn tinh binh vào thành, đem đồng bọn mà Đào Thương cung ra diệt sạch, nhổ cỏ phải nhổ tận gốc.