Phong Lưu Thánh Vương
Chương 104 : Tú Nghiên Đan!
Ngày đăng: 18:55 30/04/20
Lý Hàn không tiếp tục luyện Tụ Linh Đan nữa vì hắn đã hết dược liệu rồi nên chuyển sang luyện đan dược nhị phẩm, đa số là đan dược tăng linh lực và đan dược cứu thương. Đang luyện thì hắn nghĩ đến một loại đan có ghi trong Luyện Dược Quyết rất hữu dụng với nữ giới. Đó chính là Tú Nghiên Đan, ăn một hạt có thể dung quang toả sáng, làm cho ngươi càng thêm xinh đẹp!
Hắn muốn luyện cho Mị Nương dùng thử, nếu dùng tốt thì hắn có thể bán lấy tiền để mua tài nguyên tu luyện. Muốn càng trở nên xinh đẹp là thiên tính của tất nữ nhân rồi, cho dù là mỹ nữ thì cũng mong mình sẽ càng thêm xinh đẹp mà. Hơn nữa, trong Luyện Dược Quyết còn có Trú Nhan Đan, đan dược này có khả năng làm cho dung nhan của nữ nhân thủy chung bảo trì bộ dáng trước khi phục đan, hiệu lực bình thường là hai mươi năm và đan dược này có thể dùng liên tục được.
Mặc dù nói là vào Tụ Linh Cảnh thì có đến một ngàn năm tuổi thọ, có thể chậm lại tốc độ già yếu, nhưng chậm lại cũng không phải là sẽ không già! Còn nữa, trên đời này nào có nhiều nữa Tụ Linh Cảnh như vậy? Thiên Long Quốc tuy nhân khẩu dùng trăm triệu tính toán, nhưng nữ nhân đến Tụ Linh Cảnh cộng lại cũng không quá vạn!
Dùng nữ nhân trong Thiên Long Thành làm ví dụ, số nữ nhân có thể vào đến Tụ Linh Cảnh chỉ có thể chiếm đến một phần trăm là cùng còn lại chín thành chín thì tất cả đều là Luyện Thể Cảnh, đến ba mươi tuổi sẽ bắt đầu suy sắc cho nên sẽ rất cần đến loại đan dược Trú Nhan Đan này. Cho nên nếu hắn tung hai đan dược này ra thì tất nhiên sẽ được bộn tiền. Chỉ đáng tiếc là Trú Nhan Đan là đan dược tam phẩm mà hắn lại thiếu dược liệu để chế tạo loại đan dược này nên hắn chỉ luyện Tú Nghiên Đan trước.
Hắn lấy tất cả các dược liệu để Tú Nghiên Đan ra, sắp xếp xong xuôi thì hắn bắt đầu nổi lửa luyện đan. Lý Hàn trong nửa năm đã luyện đan dược nhị phẩm vô số lần nên ngựa quen đường cũ, trong vòng nửa canh giờ thì hắn đã luyện xong một lò Tú Nghiên Đan, lúc lấy đan ra khỏi lò thì được mười viên. Hắn lấy đan y bọc lấy từng viên, sau đó lấy bình sứ cất chín viên kia vào rồi cầm một viên đi đến chỗ Liễu Mị Nương, không phải là hắn tiếc đan mà vì mỗi người chỉ có thể dùng được một viên Tú Nghiên Đan mà thôi, dùng hơn nữa cũng không có tác dụng.
Liễu Mị Nương đang tu luyện thì cảm thấy có người đến ngừng nên dừng lại, nàng ngẩng đầu lên thì thấy Lý Hàn đang bước về phía nàng. Đợi hắn đi đến thì nàng mới hỏi:
- Huynh có chuyện gì tìm ta hay sao?
- Đây là Tú Nghiên Đan, có thể giúp nàng càng thêm xinh đẹp, nàng mau ăn đi.
Lý Hàn nói.
- Tú Nghiên Đan, sao muội không biết loại đan dược này.
Nàng là một nữ nhân, nếu có loại đan dược có thể giúp nàng càng thêm xinh đẹp sao nàng không biết. Lý Hàn nghĩ là do nàng chỉ ở trấn Xuân Thiên, nơi đó nhiều nhất chỉ có đan dược nhất phẩm còn đan dược nhị phẩm thì ít nhất phải là tộc trưởng của một gia tộc lớn mới có thể dùng nên nàng không biết là điều hiển nhiên.
- Mặc kệ chuyện đó đi, nàng mau thử dùng đan dược này đi.
Lý Hàn nói. Mị Nương đương nhiên sẽ tín nhiệm lời nói của Lý Hàn, nàng nhận đan dược từ tay Lý Hàn rồi nhét vào trong miệng, "Ực" thoáng một cái, không có nhai, trực tiếp nuốt vào bụng.
- Để ta giúp nàng hôi phát dược lực, luyện hóa càng nhanh, hấp thu dược lực càng nhiều, hiệu quả lại càng tốt!
Nói rồi tay trái hắn đáp đến trên bờ vai Mị Nương, Linh lực vận chuyển, đánh vào trong thân thể nàng, trợ giúp nàng luyện hóa dược lực.
Gần kề nửa nén hương thời gian đi qua, Lý Hàn mói thu tay về, hiển nhiên là đã thay nàng luyện hóa được dược lực.
Qua đại khái ba tiếng, Liễu Mị Nương dừng lại, dùng giọng cực kỳ kinh hỉ nói:
- Hiện tại tốc độ tu luyện của ta hơn trước gấp ba mươi lần!
Chuyện này có ý nghĩ là nàng chỉ cần một tuần là đạt đến Luyện Mạch hậu kỳ và chỉ cần thêm một tháng liền có thể đạt đến trạng thái đỉnh cao, sau đó xung kích Tụ Linh Cảnh.
Quá nhanh!
Nàng được như vậy là nhờ có Lý Hàn, nghĩ đến đây thì nhu tình mật ý trong mắt nàng càng nồng đậm. Thấy nàng đã tu luyện xong thì hắn nói:
- Chúng ta đi ra ngoài.
Hơi suy nghĩ, hắn đã mang theo Mị Nương đi ra ngoài. Lúc này Liễu Mị Nương vị chấn kinh đến hoa dung thất sắc. Cái này hoàn toàn vượt qua phạm vi hiểu biết của nàng. Vì vị trí bọn họ xuất hiên là khu vực lúc trước.
- Lý Hàn, tại sao chúng ta lại ở chỗ này? Vừa nãy là nơi nào?
Mị Nương vô cùng mờ mịt nói.
Lý Hàn nói:
- Ta đạt được một bảo vật có thể chứa vật sống, lúc nãy chúng ta ở bên trong bảo vật đó.
Mị Nương càng thêm khiếp sợ. Bảo vật có thể chứa người sống, nàng không ngờ trên đời này lại có bảo vật như thế. Mà Lý Hàn có thể nói bí mật này với nàng thì chứng tỏ là hắn tin tưởng nàng, nghĩ vậy thì trong lòng nàng càng thêm ngọt ngào.
- Đi thôi, xem chừng đám đạo tặc kia đã bỏ đi hết rồi.
Mị Nương đương nhiên sẽ không phản đối, cả hai nhanh chóng xuyên qua rừng rậm. Cả hai đi đến khu vực giao chiến lúc trước thì chỗ này chỉ còn lại những vết máu loan lỗ, xem ra đám người thương nhân lành đó ít dữ nhiều rồi. Cả hai tiếp tục đi, đi thêm nửa ngày thì bọn đi đến một dịch trạm. Sau khi vào dịch trạm mua hai con ngựa thì cả hai nhanh chóng chạy về Thiên Long học viện.
Trên đường đi thì Lý Hàn đã hỏi Mị Nương có muốn vào ở chung với hắn hay không, đương nhiên là Mị Nương đồng ý rồi. Nên khi cách Thiên Long học viện nửa ngày đường thì Lý Hàn đã thu Mị Nương vào Âm Dương Tháp vì quy định học viện cấm mang người khác vào nơi tu luyện của mình. Sau đó hắn nhanh chóng trở lại học viện.