Phong Lưu Thánh Vương
Chương 114 : Dự tiệc Hoàng cung! (1)
Ngày đăng: 18:55 30/04/20
Lý Hàn không đứng dậy mà tiếp tục luyện đan, lần này hắn luyện là Trú Nhan Đan. Những dược liệu cần thiết đã có đủ, hắn bắt đầu luyện đan. Nhưng chưa kịp luyện thì hắn cảm thấy một khí tức dũng mãnh truyền tới, hắn liền mỉm cười vì hắn biết là Mị Nương đã tiến cấp thành công.
Hắn liền dịch chuyển đến chỗ Mị Nương thì thấy nàng đang củng cố cảnh giới. Một khắc sau thì nàng mở mắt, vừa mở mắt ra thì nàng liền nhìn thấy Lý Hàn. Nàng liền vui vẻ nhảy vào lòng hắn, chủ động hôn hắn một cái để chia sẻ niềm vui vừa được lên cấp. Hai người hôn nhau một lúc mới tách ra, Lý Hàn liền đưa nàng một viên Thiên Phong Đan. Mị Nương nhận lấy, nói:
- Lý Hàn, đây là đan dược gì?
- Đây là Thiên Phong Đan, có thể giúp nàng tăng lên một tiểu cảnh giới trong Tụ Linh Cảnh. Hơn nữa, đan dược này có thể dùng liên tục.
Mị Nương nghe vậy liền kiếp sợ, có thể giúp Tụ Linh Cảnh tăng lên một tiểu cảnh giới. Hơn nữa, không hạn chế sử dụng nên nếu đan dược này mà bán ra một lượng lớn, Thiên Long Thành sẽ sinh ra bao nhiêu Tụ Linh Cảnh. Đừng nghĩ Tụ Linh Cảnh là yếu kém, trong Thiên Long Thành mặc dù có cường giả Linh Địa Cảnh, Linh Thiên Cảnh nhưng những cảnh giới này đều thuộc cảnh cảnh giới đỉnh cao, thường phải có đại sự mới xuất hiện nên lực lượng trung kiên nhất chính là Tụ Linh và Linh Hải, nên số số lượng Tụ Linh đạt đến một số lượng nhất định thì sẽ thay đổi về chất cho nên đan dược này có thể có khả năng lật đổ cách cục quyền lực của Thiên Long Quốc!
Nghĩ một cái liền để Mị Nương tê cả da đầu, một Linh Dược sư... Thay đổi cách cục quyền lực của một quốc gia, nghe như mộng ảo. Nhưng nàng càng thêm kiêu ngạo vì một người như vậy chính là nam nhân của nàng.
- Nàng mau dùng đi.
Lý Hàn nói.
Mị Nương gật đầu, há miệng mình ra cho đan dược vào rồi ngồi xuống bắt đầu vận chuyển công pháp để tiêu hoá dược lực. Theo từng giây trôi qua thì lực lượng của Mị Nương càng lúc càng tăng lên và mất hết hai canh giờ thì nàng mới tiêu hoá nguồn năng lượng của Thiên Phong Đan làm nàng từ Tụ Linh nhị trọng sơ kỳ nhảy lên tam trọng sơ kỳ. Nàng mất hết mười lăm phút để củng cố cảnh giới rồi mới đứng lên. Lý Hàn thấy đã xong liền nói:
- Để ta kiểm tra cho nàng.
Nói rồi hắn để tay lên bụng nàng rồi kiểm tra, một lát sau thì Lý Hàn thu tay lại, nói:
- Nàng phải bốn tháng sau mới có thể tiếp tục dùng Thiên Phong Đan.
Mị Nương nghe vậy thì không để trong lòng vì nàng chỉ cần song tu với hắn thì cảnh giới của nàng cũng tăng lên, nhắc đến song tu thì nàng nhớ lại cảm giác lúc đó. Nàng công nhận khả năng giường chiếu dũng mãnh vô cùng, lúc trước nàng nghe nói nam nhân mà được một tiếng thì đã giỏi lắm rồi. Nhưng cái tên này thì lúc nào cũng làm đến bốn năm tiếng mới chịu tha cho nàng, làm nàng mỗi lần kết thúc đều kiệt sức tới mức không nhúc nhích nổi một ngón tay.
Đừng xem thường những danh xưng này vì họ phải có đủ thực lực mới có thể gánh vác được danh hiệu này! Đây là một thế giới chỉ nhìn thực lực, không có lực lượng cường đại, lớn lên đẹp như thế nào cũng chỉ là cái rắm!
Nhưng Lý Hàn nhìn thu hồi rồi thu lại ánh mắt vì hắn không hứng thú với những mỹ nhân này. Một người thì trên mặt luôn treo một nụ cười giả tạo, một người thì sắc mặt thì cao ngạo vô cùng, còn người còn lại thì theo Lý Hàn quan sát nãy giờ thì người này đã liên tục ném nhãn xung quanh hiển nhiên đây là một nữ nhân Thuỷ tính Dương Hoa.
Sau khi tân khách đến gần như đông đủ thì Nguyễn Bảo Ánh mới xuất hiện.
Nguyễn Bảo Ánh trang phục lộng lẫy, nàng nguyên bản chính là mỹ nhân tuyệt sắc, lúc này lại càng xinh đẹp động lòng người làm cho tất cả mọi người là tâm thần chập chờn, muốn quỳ gối ở dưới váy của nàng.
Ở dưới vẻ xinh đẹp của nàng, Đế đô tam mỹ mất đi hào quang.
Nguyễn Bảo Ánh đã trở thành tiêu điểm duy nhất của tiệc tối này.
Nên những nam nhân trẻ tuổi ở đây giống như những Khổng Tước động dục, vây quanh ở bên người Nguyễn Bảo Ánh tranh nhau triển khai đuôi của mình, cũng tận hết sức đả kích những người khác.
Cái này cũng rất bình thường, Nguyễn Bảo Ánh là thiên kim tiểu thư của thế gia đỉnh cấp Linh Giả Đại Lục, nếu ai có thể lấy nàng về nhà, trước đừng nói có thể có được nhiều ít công pháp cao cấp, chỉ là hai gã bảo tiêu này của nàng cũng có thể quét ngang cả Thiên Long quốc!
Với điều kiện đó thì cho dù Nguyễn Bảo Ánh có là xú nữ đi chăng nữa thì người theo đuổi nàng cũng dài mấy cây số, đằng này nàng lại là cực phẩm mỹ nữ, cho dù là đế đô tam mỹ cũng không xinh đẹp bằng nàng, mỹ nhân với bối cảnh như vậy thì có nam nhân nào lại mà không muốn.
Nguyễn Bảo Ánh hiển nhiên là nhìn quen loại tràng diện này, đối với ai cũng là cười nhẹ nhàng, lại không thấy lạnh nhạt ai, cũng không có đặc biệt thân cận đối với cái nào.
Rượu qua ba tuần thì những người trẻ tuổi nhao nhao lấy lễ ra tăng cho Nguyễn Bảo Ánh. Mặc dù với thân phận của nàng thì cái gì mà chưa thấy nhưng bọn họ cứ tặng vì đây chính là thể hiện nội tình của gia tộc. Hơn nữa, nếu tặng trúng đồ mà mỹ nhân thích thì chẳng phải quá tốt hay sao?
Người tranh một hơi, Phật tranh một nén hương,. Lập tức, mọi người đều tự giác dựa theo trình tự mà bắt đầu. Tứ gia chính là người bắt đầu trước rồi mới tới những gia tộc có địa vị thấp hơn.