Phong Lưu Thánh Vương

Chương 126 : Hóc tối!

Ngày đăng: 18:55 30/04/20


Một ngày sau, Lý Hàn ở một gian mật thất lấy được một bình thuốc gia tăng linh lực. Lý Hàn hài lòng thu lấy bình đan dược này rồi hắn chuẩn bị đi ra cửa, nhưng đi được vài bước thì hắn dừng lại vì hắn cảm thấy mình đã bỏ qua thứ gì đó. Lý Hàn quay đầu lại kiểm tra thử thì phát hiện rằng căn phòng này hình vuông, nếu so với đan thất trước kia thì ngắn hơn một xích ( 0,33m)!



Nếu như không phải đặc biệt chú ý mà nói, căn bản sẽ không phát hiện khác biệt vi diệu như vậy.



Lý Hàn không khỏi trong lòng khẽ động, đem tay gõ xuống mặt tường.



Hắn dưới chân dạo bước, tay phải thì gõ ở trên mặt tường xẹt qua, cảm giác biến hóa trong đó.



Ân?



Khi hắn gõ vào một chỗ thì chỗ này phát ra tiếng khác biệt với chỗ khác, hiển nhiên chỗ này có sự huyền diệu. Lý Hàn lùi lại một chút, rồi dùng Huyết Sát Ấn đánh thẳng lên bức tường.



Ầm!



Mặc dù đã dùng hết sức đánh ra một chiêu như vậy nhưng Lý Hàn chỉ làm thủng một lỗ trên tường mà thôi, còn gian mật thất vẫn bình yên như không. Kỳ thật chuyện này cũng không lạ gì, đây là phòng đan, Linh Dược sư cũng sẽ luyện chế đan dược trong này, mà luyện chế đan dược sẽ không tránh khỏi khả năng nổ lò, có đôi khi uy lực còn mạnh hơn công kích của Linh Địa Cảnh. Bởi vậy lúc thiết kế xây dựng phòng đan này sẽ dùng loại đá rất cứng rắn, cộng thêm có trận pháp, ngay cả Linh Địa Cảnh phải mất nhiêu công sức mới phá hủy được phòng này.



Lý Hàn không để ý điều đó vì trước hắn là một cái hốc tối ( lỗ khảm ngọc). Hốc tối không lớn, bên trong để một cái rương hòm mộc sắc, nhưng cho người một loại cảm giác phong cách cực kỳ cổ xưa.



Lý Hàn đem cái rương hòm này lấy đi ra, dùng thần thức đảo qua một vòng, xác định thượng diện không có bất kỳ cấm chế, mới đem rương hòm mở ra.



Bên trong tổng cộng có hai bình thuốc. Trên hai bình thuốc đều có dán nhãn hiệu, hơn nữa dùng Lạp Hoàn phong kín, nếu có cái này thì đừng nói là mấy ngàn năm, cho dù là mấy vạn năm trôi qua đi chăng nữa thì vẫn còn bảo lưu dược liệu. Mà dùng thứ quý giá như vậy để bảo vệ thỉ dám chắc những đan dược này sẽ vô cùng quý giá.


Nhưng song linh căn đều đạt tới Tụ Linh tứ trọng thiên? Cái này thật bất khả tư nghị!



Nếu là Lý Hàn chuyên tu một hệ mà nói, hiện tại chẳng phải là đã đạt tới Tụ Linh đại thừa cảnh rồi sao? Đây là hạng yêu nghiệt gì!



Tên đánh lén đúng là khổ không nói nên lời, không ngờ đánh lén trúng phải tên yêu nghiệt này. Bây giờ chỉ còn cách giết Lý Hàn, nhân lúc hắn còn chưa trưởng thành mà chém xuống. Chứ mà để cho Lý Hàn chạy thoát thì tương lai hắn sẽ phải sống trong lo sợ vì lo Lý Hàn trả thù và hắn không muốn một chút nào.



Nên thế công của hắn càng thêm mạnh liệt, đao ảnh vượt qua, băng sương đầy trời.



Bản thân hắn chính là tu luyện Thủy hệ công pháp, phù hợp với thuộc tính của thanh chủy thủ này nên có thể phát huy tối đa uy năng của thanh Linh khí này! Nếu không, nếu như thủy thủ này là Thủy thuộc tính, nhưng người sử dụng lại là Hỏa thuộc tính, hai người tương phản, khả năng chỉ có thể phát huy ra năm thành uy lực!



Nhưng như vậy thì đã sao, thực lực bây giờ của Lý Hàn có thể sánh ngang với Tụ Linh thất trọng thiên nên hắn làm sao là đối thủ của Lý Hàn. Qua một hồi chiến đấu thì tên này đã trở oan hồn dưới kiếm của Lý Hàn.



Lý Hàn thu hồi kiếm của mình, thi thể của tên đó lập tức ngã xuống. Lý Hàn cúi đầu nhặt lấy túi trữ vật và thanh thuỷ thủ, hắn cất thành thuỷ thủ đi và dùng thân thức kiểm tra thử bên trong thì thấy một đống đồ nhưng bây giờ không phải lúc kiểm kê nên Lý Hàn quăng túi vào nhẫn trữ vật của mình, đợi quay về để kiểm tra sau. Lý Hàn sau đó cởi áo choàng trên người đối phương xuống, Lý Hàn dùng thần thức quét qua, trên mặt không khỏi lộ ra một dáng tươi cười quả là thế.



Lý Hàn đem cái áo choàng này khoác trên người, dùng thần thức khống chế, quả nhiên lập tức mất đi hình thể, phảng phất tựa như không tồn tại! Bất quá, áo choàng có thể che lấp hình thể, nhưng không thể che dấu khí tức, tên kia hẳn là có bí thuật khác, mới có thể đem khí tức vô hạn làm nhạt, nếu không phải thần thức của Lý Hàn vô cùng nhạy cảm, chỉ sợ vẫn không thể phát hiện.



Mặc dù tên kia không có nhưng Lý Hàn có khả năng biến đổi khí tức của mình, cho nên nếu hắn muốn làm sát thủ mà nói, tuyệt đối so với tên kia càng có tiền đồ!



Ly khai gian đan thất này, Lý Hàn tiếp tục đi tới, bất quá tầng thứ nhất này cũng bởi vì bị người càn quét vô số lần, căn bản là tìm không thấy địa phương bỏ sót nào, Lý Hàn vô tình đi đến lầu hai, mà trong lúc này, có mấy đám người theo bên cạnh của hắn đi qua, đều toát ra địch ý rõ ràng, nhưng cuối cùng còn không có khai chiến.



Ai cũng không phải hiếu chiến thành cuồng nhân, không có lợi mà nói ai sẽ vô duyên vô cớ cùng người trở mặt? Có thể đến nơi đây ai không có chút tài năng, dù là quần ẩu nói không chừng cũng sẽ bị người trước khi chết kéo một cái đệm lưng, cho nên tại đây tuy mỗi người là địch, nhưng thật muốn đánh nhau mà nói, tuyệt đối là liên quan đến lợi ích chi tranh!