Phong Lưu Thánh Vương

Chương 134 : Tinh Huyết!

Ngày đăng: 18:55 30/04/20


Sáng ngày hôm sau, tất cả mọi người mới xuất hiện. Tất cả nử nhân của Lý Hàn thì vẻ mặt ai củng hiện lên vẻ mệt mỏi nhưng lại tràn đầy thỏa mãn, hiển nhiên đêm qua các nàng đã được Lý Hàn bồi thường đủ. Sau khi ăn sáng xong thì Tần Liên hỏi:



- Tiếp theo chúng ta nên làm gì?



Lý Hàn và mọi người nghĩ ngợi một lát thì Lý Hàn nói:



- Trước tiên phải tìm được những người còn sống sót của Lý gia trước rồi tính.



Mọi người cảm thấy có lý nhưng Lâm Vũ Yến lại nói:



- Nhưng làm sao chúng ta có thể tìm hết bọn họ được, không nói là tất cả bọn họ có chạy hết vào Hoàng Tung Sơn Mạch hay không, cho dù là có thì Hoàng Tung sơn mạch lớn như vậy, muốn tìm được bọn họ sẽ vô cùng khó khăn.



Nghe Lâm Vũ Yến nói như vậy, sắc mặt của mọi người đều trầm xuống vì tất cả đều biết được khó khăn của việc này. Nhưng Lý Hàn chỉ cười một tiếng rồi nói:



- Yên tâm, ta có cách có thể tìm được bọn họ.



Nghe Lý Hàn nói vậy thì tất cả mọi người đều giương ánh mắt nhìn về phía Lý Hàn, Hàn Vũ Liên và Liễu Mị Nương thì đã đoán được cách của Lý Hàn nhưng các nàng không mở miệng, để cho Lý Hàn tự mình giải thích. Lý Hàn thấy mọi người đều nhìn mình thì hắn nói:



- Ở đây, có ai có vật gì liền quan đến đại bá Lý Chiến không?



Nghe Lý Hàn nói vậy thì tất cả mọi người đều lắc đầu, thấy vậy thì Lý Hàn khẽ nhíu mày. Hắn tính để tiểu Bạch dùng cách cũ nhưng ở đây không có đồ thì làm sao tiểu Bạch đánh hơi được. Nhưng bỗng nhiên hắn nhớ được đến một cách có trong ký ức mà hắn đã hấp thụ, cách này có tên là Tộc Huyết. Cách này chính là dùng máu của người có quan hệ huyết thống gần nhất với người mà hắn muốn tìm để có thể xác định vị trí của người đó.



Nhưng máu được dùng ở đây không phải là máu thường mà là tinh huyết, tinh huyết chính là sinh mệnh lực của người đó được sinh ra từ trong trái timnên nếu hắn lấy tinh huyết của người đó thì đồng nghĩa người đó lấy tuổi thọ của mình để đánh đổi. Lý Hàn nói cách này cho các nàng nghe, nghe xong thì tất cả mọi người đều quay đầu nhìn về phía Lý Văn Đồng. Hiển nhiên ở đây, người có huyết thống gần với Lý Chiến chính là nàng.
- Gia chủ Lý gia chó má gì, không phải cũng bị ta đạp ở lòng bàn chân!



Vừa nói hắn còn cố ý lau bùn đất ở đáy giày lên mặt Lý Chiến, để Lý Chiến tức giận đến cả người run rẩy. Tên còn lại thấy vậy thì nói:



- Đừng đùa nữa, mau giết hắn đi, tránh đêm dài lắm mộng.



Tên kia nghe đồng bọn nói vậy liền nói:



- Không sao đâu, tên này chết là cái chắc, không ai có thể cứu hắn cả. Nhưng trước khi giết hắn thì ta muốn trêu chọc hắn một lát đã.



Tên đồng bọn nghe tên này nói vậy thì phản bác lại:



- Không được, mau tra tay đi, nhanh trừ tên này để về phục mệnh nữa.



Tên kia nghe vậy thì bĩu môi, nhìn xuống Lý Chiến nói:



- Xin lỗi nha, ta tính để ngươi sống thêm một lát nữa nhưng tên kia muốn ngươi chết ngay bây giờ nên.....ngươi chết đi.



Nói rồi hắn cầm thanh đao trong tay mình đâm xuống đầu Lý Chiến.



Lý Chiến thấy vậy liền nhắm mắt lại, chờ đợi cái chết đang đến gần. Nhưng bỗng nhiên hắn cảm thấy tiếng gió phụt qua và hắn nghe được một tiếng "Bành". Hắn mở mắt ra nhìn thì thấy cái tên đang đạp đầu hắn đã bị đánh bay và người tới không ai khác chính là Lý Hàn.