Phong Lưu Thánh Vương

Chương 228 : Nhị nữ quan tâm!

Ngày đăng: 21:23 20/05/20


Vèo!



Lúc tinh thần lực của Lý Hàn vừa mới khuếch tán ra ngoài, một đạo thân ảnh lặng lẽ từ trên cao hạ xuống.



- Ai!



Lý Hàn lông dựng tóc gáy, kinh hô lên.



Người tới thật sự quá đột ngột, hơn nữa không có bất kỳ dấu hiệu nào, đủ thấy người tới thực lực quá đáng sợ.



Lý Hàn chuẩn bị tốt đan dược tùy thời ăn vào khôi phục thương thế, mà khi thấy rõ người tới thì ngốc trệ.



Một khuôn mặt xinh đẹp mang theo vẻ vũ mị phong tình, tư thái linh lung yểu điệu, nàng chính là Trầm Tâm Kỳ.



- Lý Hàn, ngươi không sao chứ?



Lý Hàn nghe nàng hỏi thăm như vậy thì bản thân hắn có chút cảm động, hắn nói:



- Cảm tạ Trầm trưởng lão đã quan tâm, đệ tử không sao.



Lý Hàn gian nan đứng lên cười nói.



Đây cũng không phải hắn tận lực giả bộ, mà là hắn hiện tại bị thương nặng, còn không có khôi phục đấy.



Trầm Tâm Kỳ bước tới trước người Lý Hàn, nhìn thấy khóe miệng của hắn còn lưu lại vết máu thì nhíu mày, có chút giận dữ xen lẫn quan tâm nói:



- Lý Hàn, ngươi không biết làm như vậy rất ngu sao? Có cần thiết đổi mạng như vậy không?



Lý Hàn nghe vậy thì cười nhạt, nói:



- Trầm trưởng lão yên tâm, đệ tử không có ngu như vậy, bản thân đệ tử có nắm chắc mới ra tay vì đệ tử rất quý mạng sống này. Với lại, nếu bản thân mình có năng lực mà lại không dám đứng ra, để cho một cặp đôi thâm tình như vậy phải cách biệt âm dương thì bản thân đệ tử cảm thấy mình chẳng khác súc sinh là mấy.



Nghe Lý Hàn nói vậy thì mắt phượng Trầm Tâm Kỳ bắt ra mấy tia dị thải, thử hỏi trên đời có mấy ai có thể hi sinh bản thân mình để thanh toàn cho người khác, những người như vậy thì rất ngu nhưng cũng rất hấp dẫn nữ giới vì nữ nhân là động vật sống tình cảm nên đối với những người như vậy sẽ có vài phần mến mộ. Nàng ném cho Lý Hàn một vật, quan tâm nói:



- Đó là tứ phẩm Băng Tâm Đan, có thể giúp ngươi áp chế hỏa độc một tháng. Ngươi mau tĩnh dưỡng cho khỏe, ta đi trước.



Nói rồi nàng quay đầu bước đi, Lý Hàn nhìn theo rồi nói lớn:



- Cảm ơn Trầm trưởng lão, đệ tử không quên ơn này.



Trầm Tâm Kỳ chỉ nở một nụ cười mê hôn rồi biến mất.
- Yên tâm đi, ngươi cứu nhiều người chúng ta như vậy, Mộ Dung trưởng lão không dám làm gì ngươi đâu.



Phương chấp sự nói ra.



Hắn là chấp sự nội môn, tuy địa vị so ra kém Mộ Dung Bạch một ít. Thế nhưng mà Lý Hàn trong mấy ngày qua cứu không ít chấp sự, hơn nữa còn có vài tên đệ tử chân truyền của Xích Diễm Phong.



Những người này khẳng định sẽ đứng bên phía Lý Hàn, sẽ không nhìn Lý Hàn chịu thiệt. Với lại, sư nương của Lý Hàn cũng đang ở đây nên Mộ Dung Bạch cho dù muốn trừng phạt Lý Hàn cũng không dám làm quá đáng, nếu không thì người thiệt chỉ có thể là hắn.



Lý Hàn cũng không biết hắn làm những chuyện này, trong lúc vô tình đã tạo dựng thanh danh trong tông môn, làm cho ngày sau giảm được không ít phiền toái.



- Phương chấp sự nghiêm trọng, sư thúc có cách nhìn chênh lệch với ta, chắc hẳn chỉ cần giải thích rõ là không có chuyện gì.



Lý Hàn đáp, nhưng trong lòng nghĩ lại nếu như Mộ Dung Bạch nói chuyện gì đó với sư phó của hắn, hắn cũng không cho bọn họ sống khá giả.



- Đã như vầy ta đi trước.



Phương chấp sự thấy Lý Hàn không thèm để ý, nên cũng không nói tiếp nữa, dù sao hắn cũng không muốn đối kháng một tên trưởng lão.



Sau khi Phương chấp sự rời đi, lại có một người đi tới, nhưng mà người này là Vệ Toàn Hà có quan hệ gần với hắn.



- Vệ chấp sự, làm sao tới đây?



Lý Hàn nghênh đón hỏi.



Vệ Toàn Hà nhìn Lý Hàn lắc lắc đầu nói:



- Lý Hàn, ngươi gặp chuyện không may rồi.



Lý Hàn đi theo Vệ Toàn Hà vào trong một đại sảnh tương đối sạch sẽ, Mộ Dung Bạch, Điền Kỷ Dũng, Dương An cùng với Liễu Đông và ba tên đệ tử của Mộ Dung Bạch.



Chỗ này là chỗ của mấy trưởng lão trông coi linh thạch.



Lý Hàn đi vào đại sảnh, hơi thi lễ với Mộ Dung Bạch cùng Điền Kỷ Dũng, nhìn qua Dương An ân cần thăm hỏi:



- Đại sư huynh.



Kỳ thật trong Dược Phong người nhập môn sớm nhất chính là Liễu Đông mới đúng, hắn cũng chính là đại sư huynh, thế nhưng mà Dương An dẫn đầu đột phá đến Tứ phẩm Linh dược sư chi cảnh, cho nên Dương An thuận lý thành chương trở thành đại sư huynh thủ tịch của Dược Phong.



Dương An cười gật đầu với Lý Hàn, đáp lễ lại, nhưng mà trong ánh mắt hắn lộ ra vài phần lo lắng.