Phong Lưu Thánh Vương

Chương 24 : Đại hội khảo võ 1

Ngày đăng: 18:54 30/04/20


Sau khi về đến biệt viện thì Tần Liên kêu Lý Hàn vào phòng nàng nói chuyện. Lý Hàn nghe lời mà theo nàng đến phòng của nàng, đây là lần đầu tiên hắn đến phòng của Tần Liên. Phòng của Tần Liên cũng giống như phòng hắn nhưng phòng của nàng còn có thêm một cái bàn trang điểm và một cái hòm gỗ được khoá lại để trong góc, đặc biệt là trong phòng nàng có một mùi thơm thoang thoảng, khi hít vào làm cho lòng người ta say mê. Lúc này nàng kêu Lý Hàn ngồi xuống bàn nói chuyện với nàng, đợi khi Lý Hàn đã ngồi xuống thì nàng với mở miệng nói chuyện:



- Hàn nhi, con có biết mẫu thân kêu con vô đây làm gì không?



Lý Hàn lắc đầu trả lời:



- Con không biết, thưa mẫu thân.



- Ta kêu con vào đây để nói cho biết một bí mật. Đó chính là con không phải là con ruột của ta.



Nghe Tần Liên nói vậy thì Lý Hàn kinh ngạc kêu lên:



- Cái gì? Mẫu thân, người nói cái gì vậy?



- Ta biết con sẽ không tin nhưng con phải tin ta, những gì ta nói đều là sự thật. Con không phải là con ruột của ta.



Lý Hàn kinh ngạc vô cùng, không ngờ hắn lại không phải là con ruột của Tần Liên. Kinh ngạc qua đi thì Lý Hàn cũng bình tĩnh lại mà mở miệng nói:



- Mọi chuyện là sao? Xin mẫu thân hãy nói rõ với con.



- Được rồi, để ta từ từ kể lại cho con nghe.



...........................



Mùa xuân của mười sáu năm trước, sau khi sinh được Lý Vân Ngọc và Lý Vân Diệp được một năm thì Tần Liên phải ra ngoài làm nhiệm vụ của gia tộc, trên đường cô đã kết bạn và cùng đồng hành với một cặp vợ chồng trẻ. Nữ tên là Diệp Tiểu Kiều còn nam tên là Lăng Hoàng, ba người bọn họ đã sát cánh cùng nhau được hai tháng thì ba người chia tay nhau vì nhiệm vụ của Tần Liên đã hoàn thành nên nàng phải quay về Lý gia. Trước khi trở về thì hai người phụ nữ đã đổi cách liên lạc với nhau để sau này tiện gặp lại, không ngờ chỉ hai tháng sau thì người phụ nữ đó đã hẹn gặp mặt Tần Liên tại một nhà trọ trong trấn. Lúc đó Tần Liên dẫn theo phu quân của mình để giới thiệu chàng với hai người nhưng khi hai người đi đến đó thì họ phát hiện tình cảnh của cặp vợ chồng kia vô cùng tồi tệ, hai người bọn họ toàn thân đều là vết thương và trên tay người phụ nữ kia thì đang bế một em bé, đó chính là Lý Hàn. Người phụ nữ đó lập tức giao đứa bé cho Tần Liên và chỉ nhắn nhủ " Hãy chăm sóc nó" rồi hai người nhanh chóng rời khỏi quán trọ. Lúc đó Tần Liên vô cùng ngỡ ngàng, thấy họ nhanh chóng rời đi như vậy thì nàng lo lắng sẽ có chuyện bất trắc xảy ra với họ nên nàng giao lại đứa bé cho chồng nàng rồi nàng nhanh chóng đuổi theo.



Lúc đuổi ra tới khu rừng trước trấn Vạn Liên thì nàng phát hiện cặp vợ chồng kia đã chết rồi, nàng nhanh chóng kiểm thi thể hai người thì phát hiện trước ngực hai người có một dấu tay màu đỏ tươi, vì dấu tay này đã chấn vỡ tâm mạch của hai người họ cho nên có là đại la kim tiên hạ phàm cũng không thể cứu sống họ. Tần Liên sau khi chôn cất xong hai người họ thì nàng nhanh chóng quay về nhà trọ và nói hết mọi chuyện với chồng nàng. Nàng quyết định sẽ bảo vệ giọt máu cuối cùng của bọn họ nhưng bây giờ mà đem đứa bé này về Lý gia thì sẽ làm người khác kinh nghi nên hai vợ chồng Tần Liên quyết định sẽ đi chu du một năm rồi mới quay về. Một năm sau khi hai người trở về Lý gia thì nói Lý Hàn là đứa bé do bọn họ sinh ra, không biết có phải Lý Hàn bị thương tổn khi nằm trong bụng mẹ hay không mà gần một tuổi rồi nhưng hình dáng của Lý Hàn lúc đó như đứa trẻ ba tháng tuổi vậy. Nhờ vào điều đó mà mọi người không sinh nghi và Lý Hàn được lớn lên như bây giờ.



..................................



Nghe xong Tần Liên kể thì Lý Hàn cũng cảm thấy bình thường, chưa kể hắn là kẻ xuyên việt mà cho dù chủ cũ của thân thể này chưa chắc đã có tình cảm với phụ mẫu mà mình chưa gặp lần nào. Nhưng nói như thế nào thì thân thể này cũng là con của họ cho nên hắn sẽ thay mặt chủ cũ mà đem đầu kẻ thủ ác năm đó đi tế mộ hai người. Sau khi nghĩ ngợi xong xuôi thì hắn nói với Tần Liên:



- Mẫu thân, xin người hai nói cho con biết ngôi mộ nằm ở đâu. Để người làm con như con đi thắp cho một nén nhang.



Nghe Lý Hàn nói vậy thì nàng nhanh chóng nói cho hắn biết vị trí của ngôi mộ, biết được vị trí thì hắn chào tạm biệt Tần Liên để đi thăm mộ nhưng khi Lý Hàn sắp ra khỏi cửa thì Tần Liên lại lần nữa lên tiếng:



- Bộ con không thắc mắc vì sao ta lại dấu con ư?



Lý Hàn không quay đầu lại mà vẫn trả lời:



- Con không cần biết, mặc kệ lúc đó mẫu thân vì lý do gì đó mà không nói với con sự thật này nhưng con dám chắc rằng mẫu thân vì con nên mới không nói.


- Cuộc chiến này Lý Hàn thắng.



Nghe thấy tuyên bố của Lâm Vũ Yến thì mọi người mới bừng tỉnh vì nãy giờ tất cả mọi người dưới đài đều sợ ngây người, lúc Lý Thiên bị đánh ra khỏi lôi đài thì bọn hắn đều choáng váng. Lúc này thì bọn hắn dám chắc là Lý Hàn dấu diếm thực lực vì chẳng có một Luyện Nhục Cảnh sơ kỳ nào lại có thể đánh bại Luyện Nhục Cảnh hậu kỳ trong ba chiêu được cả.



- Cái này... Điều đó không có khả năng.



Lý Hoàng dưới đài mắt trợn tròn hoảng sợ nói.



- Không... Không có khả năng, ta sẽ không thua, chúng ta đấu lại.



Lý Thiên Thiên giãy giụa khỏi thị vệ dìu hắn đi nghỉ ngơi, không thể tiếp nhận sự thật giận dữ hét lên.



Lý Hàn liếc Lý Thiên, sau đó phá lên cười nói:



- Ha ha, đa tạ rồi, nếu không phải ngươi nhường ta ba chiêu, ta cũng không có cơ hội thắng ngươi đâu.



Hắn dừng lại một chút rồi nói:



- Luyện Nhục Cảnh hậu kỳ cũng không là gì.



Nói xong thì hắn mới phiêu nhiên đi xuống lôi đài.



Lý Thiên trợn mắt trừng trừng nhìn Lý Hàn, hét lớn:



Trường kiếm sau lưng lập tức ra khỏi vỏ, muốn đánh về phía Lý Hàn.



- Làm càn!



Đứng trên lôi đài, Lâm Vũ Yến trầm thấp hừ một tiếng, một cổ áp lực cường đại vô hình ép về phía Lý Thiên.



Lý Thiên lập tức như ngừng lại tại chỗ, trên gương mặt mồ hôi chảy ròng, không được một lát, thanh kiếm trong tay hắn đã thoát tay rơi xuống đất, hai đầu gối nặng nề quỳ xuống.



- Mau dẫn xuống.



Lâm Vũ Yến quay qua nói với thị vệ. Lúc này, hai gã thị vệ mới vội vàng vịn Lý Thiên mặt xám như tro đi nghỉ ngơi để chuẩn bị cho lượt trận tiếp theo.



Việc của Lăng Thiên chỉ là một chuyện nhỏ xen vào giữa, nhanh chóng theo các trận tỉ thí mà quên mất. Sau một thời gian thì thắng thua ở các lôi đài khác cũng đã phân rõ. Sau lượt trận đầu tiên thì người thắng là Lý Hàn, Lý Khuông, Lý Vân Diệp, Lý Đại Nhi và Lý Việt và những còn lại là những người thua cuộc. Ngay sau khi có kết quả lượt trận đầu tiên thì chấp sự nhanh chóng thông báo lượt trận tiếp theo:



- Lý Hàn - Lý Vân Ngọc, Lý Khuông - Lý Đại Nhi, Lý Thiên - Lý Việt, Lý Đại Nhi - Lý Hổ, Lý Vân Diệp - Lý Ngọc Nhi. Và các ngươi có một khắc để nghỉ ngơi.



Nghe chấp sự thông báo đối thủ tiếp theo của mình thì mọi người nhanh chóng quanh chân ngồi xuống đất để phục hồi linh lực để chuận bị cho trận chiến tiếp theo.