Phong Lưu Thánh Vương

Chương 249 : Nhân vương biến!

Ngày đăng: 21:24 20/05/20


- Nhân Vương Biến!



Nguyễn Bảo Ánh lập tức kinh hô một tiếng, Lý Hàn nghe vậy liền tò mò hỏi:



- Nhân vương biến? Đó là cái gì?



Nguyễn Bảo Ánh không trả lời Lý Hàn mà chỉ nói:



- Để ta giải quyết tên này trước đi đã, rồi ta sẽ trả lời ngươi sau?



Lúc này thiếu niên kia bắn ra, cả người đã giống như ánh sáng bắn về phía Lý Hàn, bốn cánh tay thô to như cột đình của hắn nhắm vào các yếu điểm của Lý Hàn mà công kích qua.



Lý Hàn thấy vậy thì chiến ý nổi lên, đánh cùng đối thủ so với mình nhược hơn thật sự không có kịch tính gì, mà thực lực của thiếu niên này so với hắn mạnh hơn một mảng lớn, cùng người như vậy đánh mới có cơ hội làm cho hắn lý giải sâu sắc hơn đối với chiến lực của bản thân!



- Chết!



Thiếu niên nâng cuống họng hét lớn, linh khí lại lần nữa xuất hiện, hướng về đầu Lý Hàn đập xuống, không những vậy mà ba cánh tay khác của hắn liền nhắm vào cuống họng, tim và hạ thể của Lý Hàn mà oanh tới.



Lý Hàn cũng không dám có bất luận chủ quan gì, dù sao thực lực đối phương cũng là Linh Địa Cảnh, cho dù đó cũng không phải lực lượng chính thức của hắn, nhưng phát huy ra đến lại là thật, ánh mắt của hắn không có khả năng lừa gạt hắn!



Lý Hàn dưới chân đạp Lưu Tinh Thiên Quang Bộ lập tức né tránh thế công của thiếu niên, sau khi né thành công thì hắn lập tức phân thân ra làm mười thân ảnh để tiến hành quấy nhiễu thiếu niên này để bản thể có thể tung ra đòn quyết định.



- Lý Hàn, ngươi mau lui lại, để ta ra tay!



Đột nhiên giọng nói của Nguyễn Bảo Ánh liền vang lên, lúc này trên tay nàng có nhiều hơn một viên cầu màu vàng. Lý Hàn nghe vậy thì không biết Nguyễn Bảo Ánh có ý định nào nhưng hắn cũng lập tức huy phân thân rồi nhanh chóng lùi lại phía sau. Nguyễn Bảo Ánh thấy Lý Hàn đã lùi lại thì nàng liền ném quả cầu vàng trên tay đến chỗ thiếu niên kia.



Bành!



Viên cầu này bay ra, liền biến thành một đoàn Kim Quang, XIU....XÍU... XÍU...UU!, giống như vô số thanh kiếm nhanh chóng bắn hướng thiếu niên kia.



Thiếu niên kia lập tức bị dọa vãi đái vì hắn có thể cảm nhận được nếu bản thân bị đoán kim quang này bao phủ thì hắn chắc chắn sẽ chết mất, vì vậy hắn liền trực tiếp quay đầu bỏ chạy.



XIU....XÍU... XÍU...UU!, Kim quang mau chóng đuổi theo thiếu niên kia!




Hắn biết đây chính là ý niệm thô bạo bẩm sinh của Ma Sát Bạch Vượn, hắn phải hàng phục luồng ý niệm này thì hắn mới luyện hóa được tinh huyết, mượn thần thông, thiên phú của Ma Sát Bạch Vượn.



Lý Hàn hít sấu một hơi rồi vận chuyển Âm Dương Hỗn Độn Quyết.



Thần thức của Lý Hàn như thủy triều tràn ra thân thể, chớp mắt dễ dàng hàng phục ý bạo ngược giết chóc, áp chế nó lại, từng chút một buộc nó chạy hướng về linh lực Dương khí ở đan điền. Nguyễn Bảo Ánh nói Ma Sát Bạch Vượn là dị chủng linh thú chí cương chí dương, cô đọng nó vào dương khí là thích hợp nhất.



Lý Hàn nội thị thân thể thì thấy một giọt máu trắng chậm rãi thẩm thấu vào dương khí, từ từ dung hợp.



Đột nhiên mắt Lý Hàn hoa lên, đầu óc vang vọng tiếng gầm rống kinh trời. Lý Hàn mơ hồ thấy trong rừng rậm mênh mông có một con ma vượn khổng lồ đứng thẳng gào thét với trời, vỗ ngực bồm bộp. Tiếng vang như nổi trống quanh quẩn trong thiên địa, vạn thú khuất phục, nơm nớp lo sợ, thần phục vương giả. Dãy núi bị chân cự vượn đạp đổ, rừng rậm gãy nát, dù là linh thú thân cao như núi cũng bị nó dễ dàng xé vụn.



Con cự vượn trắng đứng sừng sững trong thiên địa, vô cùng uy mãnh giống như thần ma.



Lý Hàn biết thứ hắn nghe và thấy là tin tức ẩn chứa trong một giọt tinh huyết Ma Sát Bạch Vượn. Tuy rằng đã rất mơ hồ nhưng hoàn chỉnh bày ra hình dạng khủng bố của những thượng cổ linh thú xưng bá thiên địa mấy trăm vạn năm trước. Thời đại đó một con dị chủng linh thú thống trị một vùng đất rộng lớn, là vị vua vô thượng.



Đó chính là Ma Sát Bạch Vượn!



Quá trình luyện tinh huyết rất thuận lợi, không có bắn ngược gì.



Trước khí tức từ Âm Dương Hỗn Độn Quyết, hơi thở, lực lượng mặt trái chứa trong tinh huyết Ma Sát Bạch Vượn dễ dàng tan rã, không thể ngăn cản. Nguy hiểm và bình cảnh khi cô đọng tinh huyết linh thú thượng cổ cũng không xuất hiện, khi giọt máu trắng hoàn toàn dung hợp với dương khí, Lý Hàn đã thành công.



Lý Hàn chậm rãi mở mắt ra.



- Thất bại rồi sao?



Nguyễn Bảo Ánh ngây người, thấy Lý Hàn nhanh chóng tỉnh lại từ nhập định thì an ủi:



- Tinh huyết dị thú vốn rất khó luyện hóa, từ từ hãy đến, trong vong một năm nếu có thể luyện hóa ra một giọt tinh huyết Ma Sát Bạch Vượn thì đã là rất nhanh. Ngươi đừng có quá thất vọng!



Lý Hàn không biết nên nói cái gì.



Nếu hắn nói đã hoàn toàn luyện hóa ra một giọt tinh huyết Ma Sát Bạch Vượn thì có lẽ Nguyễn Bảo Ánh sẽ tuyệt đối không tin nên hắn không nói gì, chỉ trao đổi với Nguyễn Bảo Ánh một ít thông tin về Nhân Vương Biến rồi nhanh chóng bế nàng, rời khỏi đầm lầy này.