Phong Lưu Thánh Vương

Chương 254 : Linh Thiên Cảnh Cửu trọng thiên!

Ngày đăng: 21:24 20/05/20


Bùi Nghĩa Hiệp ở huyệt động thứ ba chờ đợi một canh giờ cũng không đến liền lùi đến huyệt động thứ hai, sau đó ở canh giờ thứ tư thối lui đến huyệt động thứ nhất, về sau ở bảy canh giờ không đến liền rời khỏi thủy đàm, canh giữ ở một bên.



Tuy chỉ có sáu canh giờ, nhưng hắn đạt được chỗ tốt lại rất lớn, chỉ là hiệu quả trực tiếp mà nói, hắn đã tăng lên nhất trọng thiên, mà càng nhiều dược lực thì bị đại trận ngạnh sanh "nhét" ở trong huyết nhục, cốt cách của hắn, sau này chậm rãi luyện hóa, có thể làm cho hắn ở trong một năm thời gian lại phá nhất trọng thiên!



Hắn có tự tin như vậy.



Bất quá, hắn chỉ là sáu canh giờ đã có được chỗ tốt lớn như thế, hơn nữa hắn vẫn là ở trong huyệt động thứ ba, như vậy Lý Hàn cùng Hồ Chấn Vũ đạt được chỗ tốt khẳng định càng lớn!



Trong lòng của hắn tuy có không cam lòng, nhưng thứ nhất thực lực của hắn hữu hạn, thứ hai lực ý chí cũng sắp đến biên giới hỏng mất, thực là không có cách nào ở trong Hóa Long Trì đợi xuống dưới, chỉ có thể giận chính mình.



Hai canh giờ sau, nước trong đầm vang lên thanh âm ào ào xôn xao, mục quang của Bùi Nghĩa Hiệp lập tức sáng ngời, trong nội tâm thầm nghĩ cái thứ hai rời đi này, không biết là Lý Hàn hay là Hồ Chấn Vũ!



Rất nhanh, dưới mặt nước trồi lên một người, là một trung niên hơn ba mươi tuổi… Hồ Chấn Vũ.



Bộ dáng Hồ Chấn Vũ này vô cùng chật vật, toàn thân đều là máu tươi, có vài địa phương là ngay cả thịt cũng rớt xuống, lộ ra bạch cốt um tùm. Nhưng ánh mắt của hắn lại cực kỳ sung sướng, hiển nhiên ở trong ao lấy được chỗ tốt rất lớn.



- Hồ huynh, chúc mừng! Chúc mừng!



Bùi Nghĩa Hiệp ôm quyền nói ra.



Hắn nói ra thật tình như thế, là vì từ nay về sau Hồ Chấn Vũ chắc chắn sẽ nhất phi trùng thiên, cho dù hắn không thể trở thành bằng hữu của đối phương, nhưng có thể làm quan hệ thoáng cái vẫn là tốt.



- Cùng vui! Cùng vui!



Hồ Chấn Vũ cũng không có tiếp tục tu luyện trong nước, mà là trực tiếp bò tới trên bờ, lấy ra một viên đan dược nuốt vào, lập tức khoanh chân tiến hành chữa thương.



Trong lòng Bùi Nghĩa Hiệp không khỏi thở dài, hắn vẫn là thiếu nghị lực như Hồ Chấn Vũ, nhìn xem thương thế hai người sẽ biết, hắn chỉ là mạch máu toàn thân bạo liệt mà thôi, nhưng Hồ Chấn Vũ có bao nhiêu thê thảm?



Quả nhiên, trả giá càng nhiều, thu hoạch sẽ càng nhiều!



Nhưng không biết Lý Hàn còn phải bao lâu mới có thể xuất hiện?




- Có gì khác?



Lý Hàn thắc mắc hỏi.



- Đến lúc đó ngươi sẽ biết!



Nguyễn Bảo Ánh nhẹ giọng nói.



Lý Hàn thấy Nguyễn Bảo Ánh thần thần bí bí như vậy liền không hỏi nữa mà chuyển sang chuyện khác. Bùi Nghĩa Hiệp ở đối diện thấy hai người thấp giọng nói chuyện với nhau thì trong mát lóe lên tia hâm mộ nhưng hắn cũng biết rõ bản thân tuyệt đối không được Nguyễn Bảo Ánh xem trọng nên đành chỉ hâm mộ vậy thôi.



Khi cả ba người đến hoàng cung thì Lý Hàn mới biết vì sao Nguyễn Bảo Ánh nói yến hội lần này khác với lần trước, yên hội lần trước để chiêu tướng về cho thập đại gia tộc của ngũ đại quốc. Còn yến hội lần này tham gia không chỉ là trước mười người của giải thi đấu Vạn Vương Chi Vương, còn có gia tộc lên được mặt bàn của Long Vũ quốc cũng tham gia. Chừng trăm gia tộc đều có nhân vật trọng yếu dự họp, Linh Thiên Cảnh, Linh Địa Cảnh cường giả chỗ nào cũng có, thỉnh thoảng tràn ra một tia khí tức cường giả làm cho lông mao người ta dựng đứng.



Trong bốn người bọn họ có hai cái là tiền tam danh của giải thi đấu, còn có một là thiên kim của thế gia đỉnh cấp đại lục, vừa ra trường liền đưa tới đại lượng chú ý. Đặc biệt là Nguyễn Bảo Ánh, thân thế của nàng nguyên bản chỉ giới hạn ở vài thế gia mới được biết, nhưng sau khi nàng lộ diện cao điệu như vậy, tất cả mọi người biết rõ thân thế của nàng, lập tức đưa tới rất nhiều người tuổi trẻ vòng vây lấp kín, đối với nàng là đại xum xoe.



Điều này không khỏi làm vài nữ tử thân phận đồng dạng cao quý vô cùng khó chịu, ví dụ như Vạn Tuyết Quyên.



Nàng là người nổi bật trong một đời tuổi trẻ của Vạn gia, nếu không phải lần này Lý Hàn ngang trời giết ra, nàng vốn cũng có thể đạt được một ghế tiến vào Hóa Long Trì. Ánh mắt nàng oán độc, khi thì nhìn xem Lý Hàn, khi thì dừng ở trên người Nguyễn Bảo Ánh



Hai người này, một cái đoạt đi danh ngạch tiến vào Hóa Long Trì của nàng, cái khác thì đoạt đi quang hoàn nguyên bản hẳn là thuộc về nàng, nữ tử bị nam tử toàn trường vòng vây lấp kín, vinh hạnh đặc biệt kia là thuộc về nàng!



Khi nàng chứng kiến Lý Hàn cùng với Nguyễn Bảo Ánh trong lúc lơ đãng ánh mắt tiếp xúc, không khỏi hiện lên một biểu lộ hiểu rõ, khóe miệng khơi gợi lên một vòng cười lạnh.



Lý Hàn, Bùi Nghĩa Hiệp, Hồ Chấn Vũ tự nhiên là vai chính lần yến hội này, nhân sĩ khắp nơi đều đến chúc mừng. Tuy Lý Hàn không phải người ngũ đại quốc, nhưng người ta xuất thân từ Thập Linh Tông, tính ra cũng là người một nhà.



Hơn nữa, xuất thân Thập Linh Tông, vậy thì sẽ không trở thành người cạnh tranh của bọn họ, hắn trổ hết tài năng ngược lại sẽ không khiến cho người bên ngoài ghen ghét, mọi người đều khách khí cùng hắn giao hảo, hy vọng có thể cùng vị đệ tử tông môn này đáp lên quan hệ, nói không chừng sau này có thể trở thành một cổ trợ lực!



Hai canh giờ sau, trận thịnh yến này mới tuyên cáo chấm dứt, mọi người đều rời Hoàng cung, quay lại chỗ ở của mình. Bắt đầu từ ngày mai, nhân sĩ các nước sẽ phải lục tục rời Long Vũ quốc, có ít người còn có thể đợi đến vài chục năm sau tham gia giải thi đấu Vạn Vương Chi Vương giới tiếp theo, mà có ít người đến lúc đó đã qua trăm tuổi, lúc này đây chính là có một không hai của bọn họ.



Chuyến đi đến Hổ Tinh Thành, Lý Hàn thu hoạch vô cùng tốt, chẳng những có thể khiến tu vi của hắn tăng nhanh mà hắn trong lúc đắm chìm vào Diệt Nhân kiếm pháp lúc ở Hóa Long Trì thì lúc này đã có thể thi triển ra thức thứ năm và thứ sáu của bộ kiếm pháp nên chiến lực của hắn lại được nâng cao thêm một bước.