Phong Lưu Thánh Vương

Chương 263 : Nhập Địa Đan!

Ngày đăng: 22:20 27/06/20


Khi xích mang dần dần tán đi, một khỏa đan dược lớn nhỏ như ngón tay cái hiện ra ở trong tay Lý Hàn.



Mộ Dung Bạch chẳng biết tại sao nhìn đan dược trong tay Lý Hàn, mí mắt lại cuồng loạn không ngừng, tựa hồ có một loại dự cảm bất tường, trong lòng không tin kinh hô:



- Đây... Đây cũng không phải là Tứ phẩm đan dược, tuyệt đối không phải.



Hắn vốn định luyện chế ra tứ phẩm đan dược đỉnh cấp để đả kích làm nhục Lý Hàn, nhưng mà hiện tại nhân gia có thể luyện chế ra tới, hắn như thế nào lại tin tưởng đây là sự thật được.



Đan dược trên tay Lý Hàn tản ra dược tính nồng đậm, lưu chuyển lên quang hoa thần mang tinh oánh, làm cho người ta có một loại cảm giác hết sức thánh khiết tự nhiên.



Đan dược này mới vừa bị Lý Hàn giơ lên lập tức đưa tới một mảnh tiếng xôn xao.



- Đây là đan dược gì, sao ta chưa thấy bao giờ?



- Ngươi hỏi ra thì ta hỏi ai, đợi Lý Hàn trả lời đi.



- Tuy không biết đan dược gì nhưng mới hai mươi tuổi đã có thể luyện ra dược tứ phẩm đan dược, điều này cũng quá điên cuồng đi!



- Kỳ tài ngút trời a, lấy thiên tư của Lý Hàn, không lâu nữa Thập Linh tông chúng ta tương lai cũng sẽ có Lục phẩm Linh dược sư rồi.



- Đúng vậy a, Thập Linh tông chúng ta bởi vì có Lý Hàn mà dương danh tại ngoại vực.



........



Tất cả chấp sự rối rít phát biểu cách nhìn của bọn họ đối với Lý Hàn ở giờ phút này.



Lúc này Lê Thái Bảo ngồi ở ghế chủ vị nhìn Lý Hàn rồi nói:



- Lý Hàn, không biết ngươi luyện chế là đan dược gì?



Nghe thấy lời này, tất cả mọi người ở Luyện Võ trường đều vểnh tai lên nghe, muốn biết được đan dược trong tay Lý Hàn là đan dược gì?



Lý Hàn nghe sư phụ nói vậy thì nhếch môi cười, nói:



- Hồi bảm sư phụ, đây là tứ phẩm đỉnh cấp Nhập Địa Đan.



Chu Đại Quân trong lòng chấn động, hiển nhiên hắn đã nghe nói qua đan dược này.



Những người khác thì đều chưa nghe nói qua.



Lúc này mọi người ở đây ai cũng đều không hiểu công hiệu của Nhập Địa đan là cái gì, bất quá đều cho rằng tác dụng của nó khẳng định là tương đối kinh người đi.





- Lời của Chu trưởng lão không tệ, sau này có rảnh rỗi thì ngươi vẫn là thường xuyên đến Dược phong một chút đi.



Lý Hồng Ngọc đối với Lý Hàn quan ái rất nhiều, nàng cũng không muốn để cho Lý Hàn mai một ở cảnh giới Tứ phẩm.



Lê Thái Bảo cũng mở miệng khuyên nói:



- Lý Hàn, mặc dù ngươi bị trục xuất Dược phong, nhưng Chu trưởng lão là ngũ phẩm Linh Dược sư có thể chỉ điểm một hai cho ngươi, có thể khiến ngươi sớm ngày trở thành Ngũ phẩm Linh dược sư nên người tha lỗi cho Chu trưởng lão được không?



Lý Hàn tiến lên hướng mọi người nhẹ nhàng thi lễ, sau đó hắn nói:



- Đa tạ tông chủ cùng Chu trưởng lão nâng đỡ. Nhưng ta sợ khi về Dược Phong thì lại có người lại không thích.



Nói thật thì trong hắn cũng biết trong Dược Phong chỉ có duy nhất một mình Mộ Dung Bạch là có lỗi với hắn nên hắn cũng không nên giận cá chém thớt lên cả Dược Phong được. Hơn nữa, Chu Đại Quân cũng đã cúi đầu xin lỗi hắn nên hắn không có vấn đề gì với Dược Phong cả. Với lại, tuy rằng hắn có đan phương của các cấp bậc cao hơn nhưng có người chỉ điểm, khiến hắn bớt đi đường vòng thì tốt hơn nhiều so với việc hắn tự mò mẵm mà đi.



Tất cả mọi người nghe Lý Hàn nói vậy liền đồng loạt nhìn qua Mộ Dung Bạch, Lê Thái Bảo sao không biết ý của Lý Hàn nên hắn liền mở miệng nhưng hắn chưa kịp nói thì Chu Đại Quân đã giành nói trước.



- Lý Hàn, ngươi yên tâm đi, nếu Mộ Dung sư đệ sau này lại kiếm chuyện với ngươi thì chính ta sẽ tự trục xuất đệ ấy ra khỏi Dược Phong.



Mộ Dung Bạch nghe vậy liền tức giận, nổi điên gầm lên:



- Tiểu tạp chủng, ta giết ngươi!



Khi hắn bại dưới tay Lý Hàn đã vô cùng oán hận Lý Hàn tới cực điểm, ngay khi nghe sư huynh lại vì Lý Hàn mà không tiếc trục xuất hắn ra khỏi Dược Phong, điều này làm cho sự bình tĩnh của hắn liền biến mất. Trong tâm trí của hắn thì mọi chuyện đều là do Lý Hàn gây ra, chỉ cần giết Lý Hàn là mọi chuyện sẽ trở lại bình thường.



Hắn quái khiếu một tiếng, giống như kẻ điên hướng Lý Hàn nhào tới.



Tất cả mọi người không có ngờ tới Mộ Dung Bạch lại làm ra động tác điên cuồng như thế, tất cả mọi người đều không có phòng bị. Tuy vậy dù sao cũng là trưởng lão lâu năm nên phản ứng của mọi người ở đây đều vô cùng nhanh nhạy, ngay khi Mộ Dung Bạch vừa áp sát thì hai đạo âm thanh cứng cáp vang lên:



- Càn rỡ!



Theo thanh âm vang lên, chung quanh đột nhiên sinh ra cảm giác bị áp bách cự liệt, tựa hồ linh lực ở chung quanh ngay một khắc này cũng bị ngưng lưu động.



Nhìn lại Mộ Dung Bạch, cả người hắn đã bị hai chưởng pháp đánh bay xa mấy chục thước không biết sinh tử, hai người ra tay chính là Lê Thái Bảo và Chu Đại Quân. Lê Thái Bảo thỉ khỏi phải nói, Lý Hàn là hạt giống tốt ngàn năm có một nên hắn phải tự nhiên bảo vệ rồi. Còn Chu Đại Quân thì hắn muốn thể hiện tấm lòng của mình cho Lý Hàn xem, với lại hắn đối với người sư đệ này của hắn đã sớm khó chịu rồi, năm đó hắn đoạt Dương An làm đồ đệ, đơn giản là không muốn sư đệ của hắn làm nhiễu tiền đồ của Dương An, đồng thời cũng cho là Dương An có thể truyền thừa y bát của hắn.



Sư đệ Mộ Dung Bạch của hắn vì vậy mà ghi hận trong lòng, cả ngày cùng hắn đối đầu.



Chu Đại Quân có thẹn với hắn, cũng thường nhẫn nhịn hắn.



Mượn chuyện của Lý Hàn mà nói, kỳ thật Lý Hàn vốn không có sai lầm lớn, tối đa cũng chỉ là chống đối sư đệ hắn mấy câu, sư đệ hắn liền muốn đem Lý Hàn đuổi ra khỏi Dược phong, bằng không sư đệ hắn cùng môn hạ đệ tử liền rời khỏi Dược phong nên Chu Đại Quân lại bất đắc dĩ, lại tiếp tục một lần nữa dung túng cho hành vi của Mộ Dung Bạch.



Nhưng hắn không ngờ Mộ Dung Bạch lại nổi điên như vậy, dám ra tay hạ sát Lý Hàn, điều này làm cho Chu Đại Quân sao nhịn nổi lên lập tức ra tay.



- Người đâu, đem Mộ Dung Bạch khiêng xuống đi, đánh vào trong tù sơn đi.



Lê Thái Bảo nhưng là nhất tông chi chủ, Mộ Dung Bạch lại ở trước mặt hắn và mọi người ra tay hạ sát Lý Hàn, nếu là không trọng phạt, chỉ sợ khó để cho kẻ dưới phục tùng.