Phong Lưu Thánh Vương

Chương 284 : Bí Cảnh Thanh Thiên Tông!!!

Ngày đăng: 08:28 18/07/20


Sau khi giết sạch đám người Cư Giang Tông, Lý Hàn liền thu hồi đồ vật của đám người này. Những người bên Thập Linh Tông không có có ý kiến, dù sao thì không nhờ Lý Hàn và linh thú của hắn thì mọi người đã chết rồi, làm sao còn sống đến bây giờ. Với lại, cho dù bọn họ có nổi lòng tham đi chăng nữa thì cũng không dám ra tay với Lý Hàn vì bên cạnh chính là một đầu linh thú ngũ giai, bọn họ cùng không muốn chết sớm như vậy.



Sau khi Lý Hàn thu xong chiến lợi phẩm, mọi người liền nhanh chóng rời khỏi khu vực này vì mùi máu tanh ở đây sẽ dẫn dụ linh thú đến, nếu dẫn đến một đầu ngũ giai thì bọn hắn chết chắc vì vậy đi càng sớm càng tốt.



Sau khi đi xa địa phương kia thì mọi người nhanh chóng trị thương bản thân và linh thú của mình, còn Lý Hàn thì hắn lại tiếp tục luyện hóa Âm Dương linh khí mà hắn đã hấp thụ trong trận chiến lúc nãy, sau khi luyện hóa xong thì âm dương lực của hắn đã đạt đến Linh Thiên viên mãn sơ kỳ.



Điều này khiến hắn có chút thất vọng vì nhiều linh thú tứ giai và người chết như vậy mà, giá như lúc đó có vài đầu linh thú ngũ giai thì hay biết mấy, hắn nhất định có thể đạt tới viên mãn đỉnh. Nếu để người khác nghe được nội tâm của Lý Hàn thì bọn hắn nhất định sẽ hội động hắn một trận, cầu gì không cầu lại cầu xuất hiện vài đầu ngũ giai, sợ mệnh dài à?



Sau một đêm trị thương, mọi người nhanh chóng lên đường.



Mấy ngày kế tiếp chín người dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới địa điểm hẹn trước tụ hợp lại.



Ngày thứ mười ba chín người rốt cục chạy tới một vùng tiên sơn phúc địa linh khí tràn đầy.



Linh khí nơi này nồng đậm vô cùng, mọi người đứng nơi này đều cảm thấy toàn thân khoan khoái, xúc động muốn ngồi xuống tu luyện ngay tại chỗ.



Chín người Lý Hàn tìm tới nơi đóng quân của Thập Linh tông.



Trong doanh địa, Mộc Ân, Ngô Hữu Lai cùng Ngô Hữu Khứ, Nhậm An Dật, Phương Dật Thiên, Lý Hồng Ngọc và Trầm Tâm Kỳ đều đã có mặt. Ngoài ra thì đã có một nhóm đệ tử khác cũng đã chạy tới, như vậy hai phần đệ tử Thập Linh Tông đã đến nơi an toàn.



Lại qua thêm một ngày, tới ngày thứ mười bốn, tổ đệ tử cuối cùng cũng đã tới.



Sau khi tất cả mọi người đều đã đến đông đủ thì Mộc Ân thân là người đứng đầu liền lên tiếng:



- Tốt lắm, các ngươi tranh thủ thời gian đi khôi phục đi, ngày mai là ngày mở ra bí cảnh, đến bên trong chỉ có thể dựa theo thiên mệnh, chính các ngươi suy nghĩ kỹ có nên vào hay không, hiện tại muốn rời khỏi còn kịp.



Mộc Ân nhìn lướt qua mọi người, thấy không ai trả lời hài lòng gật đầu nói:





- Thật không hổ là lục phẩm tông môn, chỉ bằng vào linh khí nơi này là có thể làm người tăng thêm tốc độ tu luyện vài lần.



Sau khi cảm thán xong thì Lý Hàn liền tình thần hắn trở nên cảnh giác vì cuộc tranh đoạt bí cảnh đã bắt đầu từ thời khắc này, chờ đợi bọn họ chính là uy hiếp tử vong.



Hắn liền để linh thú mới của mình là Kim Phi Ưng bay lên trời để thăm dò mọi thứ, bây giờ hắn đang ở trong một hoàn cảnh lạ lẫm như vậy, không ai biết sẽ có nguy hiểm thế nào, để Kim Phi Ưng thăm dò xong thì hắn có thể giảm bớt sự nguy hiểm cũng có thể tìm kiếm được rõ phương hướng.



Một lát sau, Kim Phi Ưng liền bay trở về và báo cho Lý Hàn biết nó thấy được mười hai đại điện được phân bố khắp nơi, Lý Hàn liền để nó dẫn hắn đến tòa đại điện gần nhất, hắn hi vọng ở chỗ đó sẽ gặp được thứ tốt.



Lúc Lý Hàn đi đến đại điện thì cảm thấy một cỗ khí tức thương tang cổ xưa tràn tới, sau đó hắn phát hiện chỗ này đã đứng khoảng hơn chục người đang liên tục phá cấm chế trước của điện. Lý Hàn đến, không có bất kỳ người nào lưu ý, nơi này vốn là có hơn mười người, lại nhiều cũng không kỳ quái.



Lý Hàn không ai để ý hắn thì hắn liền quan sát cửa điện trước mặt, cửa điện này thật lớn, do cự thạch ngàn cân phong tỏa chặt chẽ, một đôi thạch thú giương nanh múa vuốt dữ tợn trừng mọi người, từng cơn gió lạnh thổi qua làm người ta cảm thấy được muốn dựng đứng tóc gáy.



- Linh Khí Đường!



Lý Hàn nhìn tấm biển lớn trước mặt lẩm bẩm.



Ba chữ lớn phong cách cổ xưa tựa hồ mang theo khí tức sát phạt, chỉ liếc mắt nhìn tâm thần đều bị kinh sợ.



Sau đó hắn liền dùng Thiên Nhãn nhìn vào cấm chế nơi cửa điện, sau khi nhìn qua một cái thì trên mặt Lý Hàn liền lóe lên một tia cười yếu ớt. Dưới sự trợ giúp của Thiên Nhãn, hắn đã biết phá cấm chế ở nơi này bằng cách nào nhưng hắn không lập tức động thủ mà quay đầu bỏ đi trước, sau khi đi khuất ánh mắt của mọi người thì hắn liền chui vào Âm Dương tháp.



Khi vào Linh Thiên Cảnh thì khi hắn vào Âm Dương tháp thì hắn vẫn có thể quan sát tình huống bên ngoài, hắn muốn đợi những người kia bỏ đi rồi mới ra tay phá cấm chế, để độc chiếm mọi thứ trong điện này.



Sau một ngày điên cuồng phá cấm chế nhưng cấm chế ở cửa điện này vẫn không có chút dấu hiệu bị phá vỡ nên những người này liền bỏ cuộc, buông tha nơi này vì bí cảnh Thanh Thiên Tông còn rất nhiều đồ tốt nên bọn hắn không nhất thiết phải bám vào một mục tiêu duy nhất.



Thấy mọi người trước cửa điện đã tản đi thì Lý Hàn không lập tức đi ra ngoài mà tiếp tục trong Âm Dương tháp đợi chờ một canh giờ, sau khi xác định những người này không quay lại nữa thì hắn mới đi tới trước cửa đại điện. Hắn lập tức vận dụng Thiên Nhãn, sau đó liền dùng vài đạo linh lực đánh về vài phía.



Ckắc~~~



Dưới sự công kích này, cấm chế mà nhiều người tốn nguyên một ngày phá giải nhưng vẫn bình thường, nay lại bị Lý Hàn phá giải một cách dễ dàng.



Thấy cấm chế đã bị hủy, trên miệng Lý Hàn hiện lên một tia tiếu dung rồi hắn tiến tới, dùng sức đẩy cửa đại điện ra.