Phong Lưu Thánh Vương

Chương 313 : Đại thù được báo

Ngày đăng: 22:07 07/03/21


Đợi sau khi bốn người Lý Hàn ra khỏi đại điện, Kiều Đông Hải liền nhìn qua Mộc Ân nói:



- Mộc Ân, sau khi sưu hồn bọn chúng, ngươi đã biết những gì rồi, hãy nói ra để cho mọi người cùng biết.



Mộc Ân gật đầu, nói:



- Thưa sư huynh, sau khi sưu hồn hai tên phản bội kia, ta biết được Bách Thiên Tông và Hà Minh Tông đã lên kế hoạch đem cài gián điệp vào tông ta từ 80 mươi năm trước, ngoài trừ phối hợp với người tông chúng diệt đệ tử tông ta thì nhiệm vụ chính của bọn chúng là chỉ cần tông ta có điều gì đặc biệt thì sẽ phải lập tức báo về tông chúng. Cũng may việc tông ta có Nhập Địa Đan bọn chúng chưa kịp báo, nếu không thì không biết sẽ xảy ra chuyện gì?



Kiều Đông Hải nghe vậy thì gật đầu, còn sắc mặt những người khác đều nghiêm lại vì bọn họ biết hậu quả của chuyện này rất lớn, riêng Lê Thái Bảo thì sắc mặt hắn càng tái mét, cơ nghiệp 2000 năm của Thập Linh Tông thiếu chút nữa đã bị hủy trong tay hắn khiến hắn cảm thấy vô cùng có lỗi, hắn liền đứng lên hướng ba Kiều Đông Hải gục đầu xin lỗi nói:



- Là do đệ tử thất trách, để xảy ra chuyện này. Kính xin ba vị thái thượng trưởng lão xử phạt.



Kiều Đông Hải lắc đầu, phát tay nâng Lê Thái Bảo lên nói:



- Ngươi cũng không phải cố tình nên không cần phải như vậy, nếu cảm thấy có lỗi thì hãy cố gắng phát huy Thập Linh Tông là tốt rồi.



- Vâng, xin nghe theo chỉ lệnh của Kiều trưởng lão.



Nói rồi hắn hành lễ với ba người rồi ngồi xuống.



Kiều Đông Hải thấy vậy liền gật đầu rồi nói:



- Chuyện lần này, các ngươi có ý kiến gì?



- Việc này liên quan quá rộng, không nên hành động thiếu suy nghĩ!



Phong chủ Thiên Mộc Phong Diệp Thanh nói ra.



- Diệp sư đệ nói sai rồi, năm tông môn kia hiếp người quá đáng như vậy, nếu như chúng ta không làm ra phản ứng gì, không chỉ không thể đối mặt liệt đại tiền bối tông ta mà chuyện này nếu truyền đi, ngày sau uy vọng tông môn ta sẽ bị hao tổn, vì vậy ta cho rằng những tông môn kia phải cho chúng ta một câu trả lời thỏa đáng, nếu như không, Thập Linh Tông ta sẽ liên kết với những tông môn khác đại chiến với năm tông môn kia.



Phong chủ Xích Diễm Phong Trần Phong Liệt đập bàn lớn tiếng nói.



- Đúng vậy, Trần sư đệ nói đúng, chúng ta phải cho những khác biết rằng Thập Linh Tông ta không phải là quả hồng dễ bóp.



Lâm Kiếm Trần đứng dậy nói ra.







- Lý Hàn, ta yêu chàng!



Lý Hàn nghe vậy liền vui ve vuốt ve mái tốc có phần rồi bời của nàng rồi hắn nhẹ nhàng hôn lên nó, sau đó hắn thâm tình nói:



- Ta cũng yêu nàng!



Nghe Lý Hàn nói vậy thì nét hạnh phúc trên mặt nàng càng đậm, nàng tựa đầu vào ngực Lý Hàn, lắng nghe nhịp tim hữu lực của hắn, còn Lý Hàn thì ôm chặt lấy nàng, cả hai cùng nhau tận hưởng giây phút bình yên này.



Một lát sau thì Lý Hàn cất tiếng nói:



- Ta có quà dành cho nàng.



Hắn vừa dứt lời thì trong phòng liền đột ngột xuất hiện hai người đàn ông.



- Kyaaaaaaa.......



Bạch Tuệ Nương thấy đột nhiên có người xuất hiện liền theo bản năng hét toáng lên rồi nàng nhanh chóng lấy chăn che lại thân thể kiều mỹ của mình, mặc dù nàng có những suy nghĩ cách tân nhưng trong lòng nàng vẫn giữ một phần truyền thống, nàng đã là nữ nhân của Lý Hàn nên chỉ có Lý Hàn mới được nhìn, những người khác tuyệt đối không được. Nhưng sau khi bình tĩnh lại thì nàng phát hiện hai người này đã ngất xỉu, điều này làm nàng vô cùng khó hiểu, Lý Hàn nói tặng quà cho nàng nhưng nó là hai người đàn ông ngất xỉu, như vậy là ý gì?



Nàng đưa khuôn mặt tràn đầy khó hiểu qua nhìn Lý Hàn, Lý Hàn thấy vậy liền nhích tới, kè sát nàng mà nhẹ giọng nói:



- Bọn chúng có thể là những kẻ đã giết cả nhà nàng.



Bạch Tuệ Nương nghe vậy thì thân thể nàng liền run lên, nàng khó tin nhìn Lý Hàn, thấy Lý Hàn gật đầu chắc chắn thì nàng liền quấn chăn bước xuống giường, sau đó lật hai người đàn ông này lên để kiểm tra. Sau khi nhìn thấy khuôn mặt của Lục Thiên Hổ, toàn thân nàng liền run lên dữ dội, chính là người này, người đã xuất hiện trong ác mộng của nàng suốt hai mươi năm qua, người mà nàng có chết cũng không quên được.



Nhìn khuôn mặt của Lục Thiên Hổ thì hình ảnh cha mẹ và tỷ tỷ chết trong vũng máu liên tục tái hiện trong đầu nàng, điều này khiến sát ý trong lòng nàng càng thêm nồng đậm, nàng hét lơn một tiếng rồi giơ bàn tay tràn đầy âm khí đánh mạnh xuống.



Lục Thiên Hổ bị Lý Hàn đánh nát linh căn nên bây giờ hắn chỉ là người thường nên dính một chưởng của Bạch Tuệ Nương thì hắn đã đi đời nhà ma nhưng Bạch Tuệ Nương vẫn không dừng lại, nàng vẫn liên tục đánh ra từng chưởng mang theo âm khí quỷ mị vào thân xác của Lục Thiên Hổ, ngay cả khi chiếc chăn che chắn thân thể nàng rơi xuống đất thì nàng cũng không quan tâm mà vẫn điên cuồng phát tiết vào thân thể Lục Thiên Hổ.



Một lát sau, có thể do đã hết linh lực nên nàng dừng tay lại, sau đó nàng khóc thật to, vừa khóc nàng vừa nói:



- Cha....mẹ.....tỷ tỷ.....Con đã báo thù.....cho mọi người rồi.



Vừa dứt lời thì trước mắt nàng đã tối sầm xuống và nàng gục xuống, tình trạng này có thể là do cảm xúc của nàng quá lớn nên não bộ nàng đã phát động một cơ chế để bảo vệ bản thân nàng. Ngay khi nàng vừa gục xuống thì Lý Hàn đã đỡ lấy nàng, nhìn vẻ mặt dình đầy nước mặt của nàng mà hắn cảm thấy đau lòng không thôi, hắn liền bồng nàng lên giường rồi ôm thật chặt nàng vào lòng, đồng thời hắn cũng bắn ra một tia dị hỏa, thiêu sạch Lục Thiên Ưng và phần xác còn lại của Lục Thiên Hổ, sau đó hắn cùng nàng chìm vào giấc ngủ.



Nửa cành giờ sau, Bạch Tuệ Nương từ từ tỉnh lại thì phát hiện nàng đang được Lý Hàn ôm trong phòng, lúc này nàng mới đến những chuyện vừa xảy ra, nàng đưa tay vuốt ve khuôn mặt điển trai của Lý Hàn, nỉn non nói:



- Cảm ơn chàng!



Nói rồi nàng tìm một chỗ thoải mái trong ngực Lý Hàn mà nhắm mắt ngủ tiếp, còn Lý Hàn thì nở nụ cười rồi ôm nàng càng thêm chặt chẽ.