Phong Lưu Thánh Vương
Chương 330 : Cổ chiến trường!
Ngày đăng: 22:08 07/03/21
Sáng ngày hôm sau, Lý Hàn dẫn Tiêu Mị vào trong Âm Dương tháp để làm quen với các nàng Tô Ánh Lan.
Khi nhìn thấy phong cảnh hữu tình bên trong Âm Dương tháp khiến nàng kinh ngạc không nói nên lời, đây quả thật là thế ngoại đào viên đối với tất cả mọi người, thật sự muốn buông bỏ hết mọi thứ để định cư ở trong này. Và khi nhìn thấy các nữ nhân khác thì nàng càng thêm kinh ngạc, không ngờ diện mạo của các nàng đều xuất chúng đến như vậy, đặc biệt khi nhìn thấy cặp ngực khủng bố của Lâm Nhược Thủy thì nàng hâm mộ không thôi.
Khi chúng nữ lần đầu gặp gỡ Tiêu Mị thì các nàng có chút phản cảm vì khí tức yêu mị tỏa ra từ người nàng nhưng Tiêu Mị thân là đại tiểu thư Tiêu gia nên khả năng giao tiếp của nàng có thể nói là nhất lưu, vì vậy chỉ trong một thời gian ngắn mà nàng đã kết thân với tất cả các nàng.
Đợi khi mấy nàng đã kết thân với nhau thì hắn liền nhanh chóng hộ tống các nàng Trương Nhược Trinh đi dạo Thiên Long Thành, cái này là để bồi thường cho những thiệt thòi mà chúng nữ đã chịu khi chọn Lý Hàn làm nam nhân.
Khi nhìn thấy Lý Hàn được vây xung quanh bởi nhiều mỹ nhân tuyệt mỹ như vậy, nhiều người không khỏi nuốt nước miếng, đồng thời trong lòng thầm mắng tiểu tử này có diễm phúc không khỏi quá lớn, một hai ba bốn năm sáu, có đến sáu mỹ nữ tuyệt sắc phong tình khác nhau!
Một người thanh nhã, một người điềm đạm, một người hồn nhiên, một người quyến rũ, một người ngực to, một người yêu mị, không chịu nổi, chảy cả máu mũi rồi!
Đặc biệt Tiêu Mị ở trước mặt mọi người lại càng lấy tư thế hầu gái hầu hạ Lý Hàn, khiến các nam nhân xung quanh đều ghen tị không thôi. Dù sao người nhiều nhất ở đây vẫn là cư dân đế đô nên ai nấy đều biết diễm danh của Tiêu Mị, lại có nam nhân nào sau khi nhìn thấy Tiêu Mị có thể không nhớ mãi không quên? Hơn nữa phía sau Tiêu Mị còn có một Tiêu lão tổ, nếu là có thể cùng nàng móc nối quan hệ, chẳng khác nào móc nối với lão tổ đó. Nhưng hiện tại yêu tinh này không ngờ ngả vào trong lòng một nam nhân, lại còn cam tâm làm nô!
Thật sự là tức chết người!
Nếu như nói Lý Hàn là cưới Tiêu Mị, vậy bọn họ còn có thể chua chát nói Lý Hàn chẳng qua là nhặt một cái giầy rách mà thôi. Nhưng Tiêu Mị lại tự xưng là nô, như vậy bất kể nàng quá khứ phong lưu phóng đãng cỡ nào, đều không có khả năng đem nước bẩn hắt lên người Lý Hàn.
Mặc dù đố kỵ là vậy nhưng vì thực lực của Lý Hàn bày ra đó nên không có ai đui mù tiến lên tìm đánh, bọn hắn chỉ có thể ngắm nhìn khuôn mặt và thân hình của mấy nàng rồi đi tìm kỹ nữ để giải quyết mà thôi.
Đi dạo nguyên cả ngày, tuy rằng không có mua nhiều đồ nhưng các nàng ai nấy đều vồ cùng vui vẻ vì chỉ cần được đi chung với ai lang thì bọn nàng đã thỏa mãn lắm rồi.
Sau khi đi dạo với mấy nàng xong thì hắn nhận được lời mời của Nguyễn Bảo Ánh, vì vậy hắn liền thu mọi người vào trong Âm Dương tháp rồi xuất phái đi đến Thiên Linh Các.
- Ngốc tử, ngươi hành động nông nổi quá, ta phải thông báo trước cho ngươi là Hạ gia sẽ không buông tha cho ngươi vì người chính là kẻ làm nhục Hạ gia trước mặt nhiều người. Với một đại gia tộc thì thể diện chính là thứ quan trọng nhất, ngươi đã làm nhục Hạ gia nên chắc chắn Hạ gia sẽ truy sát ngươi đến cùng trời cuối đất.
Lý Hàn nghe vậy thì trầm mặt xuống, hắn đã biết trước kết quả này khi quyết định làm nhục Hạ Nhạc Phong rồi nhưng hắn tuyệt đối không hối hận, nếu như làm gì cũng sợ này sợ nọ thì làm sao có thể vấn đỉnh thương khung, sao có thể trở thành người mạnh nhất thế giới này được.
Thấy Lý Hàn trầm mặt không nói gì thì Nguyễn Bảo Ánh nói tiếp:
- Nếu muốn thoát khỏi chuyện này thì ngươi phải tạo ra được một cái chết hợp tình hợp lý cho bản thân rồi mai danh ẩn tích hoặc đi đến Trung vực, có như vậy thì Hạ gia mới không thể làm phiền đến ngươi. Ngươi đừng lo, gia đình của ngươi sẽ do ta bảo vệ, Hạ gia tuyệt đối sẽ không làm gì họ.
- Đây chẳng lẽ chính là lối vào phủ đệ của Tẩm Huyết Ma Tôn?
Tất cả mọi người là trong nội tâm có chút sợ hãi, đối với hắc ám, nhân loại có trời sinh sợ hãi. Hơn nữa, có người bình thường nào đem phủ đệ xây ở trong phần mộ không, vị Tẩm Huyết Ma Tôn này thật sự là xứng với cái tên này!
- Đi!
Mọi người sau một lúc hai mặt nhìn nhau, vẫn là quyết định tiếp tục đi tới, từng cái đi vào trong đó, Lý Hàn theo nhóm người đi vào trong cũng nhanh chóng đi vào.
Khi hắn vừa mới phần mộ không bao lâu thì đột nhiên chỉ cảm thấy dưới chân không còn, cả người lập tức ngã về phía trước.
Bản năng Võ giả làm cho hắn đều là một cái trung bình tấn muốn ổn định thân hình, nhưng thân thể của hắn lại bị một cổ sức lực dẫn dắt, căn bản dừng không được, vẫn là một đầu rơi xuống dưới!
Lý Hàn chỉ cảm thấy chấn động toàn thân, trước mắt mạnh mẽ sáng ngời, pằng, pằng, hắn ngã sấp xuống trên một bãi cỏ.
Lý Hàn nhanh chóng đứng lên thì phát hiện xung quanh ngoài trừ Trầm Tâm Kỳ và Nguyễn Bảo Ánh không còn ai cả. Ngoài ra nơi ba người đang đứng trong một hoa viên, hai bên đường là vô số bồn hoa, trong bồn hoa trồng đủ loại kỳ hoa dị thảo, đủ mọi màu sắc mỹ lệ. Mà trên bầu trời lại có ba mươi sáu khỏa mặt trời, huyền ở giữa không trung làm cho người ta cảm giác gần trong gang tấc.
- Di, tiểu Chu Thiên Tinh Thần Đại Trận!
Nguyễn Bảo Ánh chống tay đứng lên, sau khi ngẩng đầu nhìn thoáng qua, không khỏi nhẹ kêu một tiếng.
Trầm Tâm Kỳ mày nhăn lại nói:
- Như thế nào chỉ có ba người chúng ta?
- Lối vào hẳn là một cái Truyền Tống Pháp Trận, vừa rồi chúng ta không có truyền tống lệnh phù, bởi vậy bị tùy cơ hội truyền tống đi!
Nguyễn Bảo Ánh thuận miệng giải thích nói, tựa hồ cũng không phải rất ngạc nhiên.
- Truyền tống lệnh phù?
Lý Hàn và Trầm Tâm Kỳ đồng thời hỏi.
- Ở lối vào là một Truyền Tống Trận, mà ở trong đó hẳn là có rất rất nhiều tử trận, nếu có truyền tống lệnh phù mà nói, có thể chỉ định truyền tống đến một tử trận nào đó, mà không có, sẽ tùy cơ hội truyền tống đến một tử trận bất kỳ!
Hai người nghe Nguyễn Bảo Ánh giải thích liền minh bạch, bởi vì truyền tống ngẫu nhiên nên ba người đến cùng một chỗ, còn những người khác thì đã bị truyền tống đến những nơi khác, vì vậy nơi này chỉ có ba người.