Phong Lưu Thánh Vương

Chương 335 : Ma kiếm!

Ngày đăng: 22:08 07/03/21


Nửa nén hương thời gian sau, bọn họ rốt cục đi xuống cầu thang, đi tới tầng thứ tư.



Đây là một tàng thư thất cự đại, khắp nơi là từng dãy giá sách, liếc cũng trông không đến đầu, trên đó treo đầy sách. Bất quá, rất nhiều giá sách đều đã trải thoái hóa ngã xuống, vô số thư tịch rơi trên mặt đất, có chút cũng bắt đầu hư nát nhưng lúc này có nhiều người đang cầm từng quyển sách lên xem, những người khác thấy vậy liền lập tức chạy tới xem thử.



Sách được cường giả Linh Thần Cảnh sưu tầm, khẳng định cực kỳ trân quý!



Nhưng làm cho mấy người này thất vọng chính là, chủng loại thư tịch rất nhiều, rất loạn, lên tới thiên văn, hạ tường địa lý, kể cả lịch sử, thơ ca, tiểu thuyết, không chỗ nào mà không bao lấy, hơn nữa cũng dùng thư tịch như vậy là nhiều, vũ kỹ công quyết làm cho bọn hắn chờ đợi lại một quyển cũng không có!



Nhưng những cuốn sách còn rất rất nhiều, bọn hắn không tin trong đống sách này không dùng được nên mọi người đều nhẫn nại lật từng quyển sách.



Lý Hàn, Trầm Tâm Kỳ, Nguyễn Bảo Ánh không tham gia với mọi người vì lúc này thì cả ba bắt gặp Lý Hồng Ngọc một thân thương tích, trên người nàng có khá nhiều vết thương, khí tức trên người khá suy yêu, Lý Hàn thấy vậy thì sắc mặt trở nên âm trầm, suýt nữa thì nổi điên lên. Mặc dù hắn chỉ mới cùng nàng lăn giường một lần nhưng hắn đã xem nàng là nữ nhân của hắn, bây giờ thấy nàng bị thương như vậy thì sao hắn không nổi điên được, hắn nhất định kẻ khiến nàng như vậy phải trả giá đắt. Nhưng trước tiên phải chữa trị cho nàng trước đã, hắn liền lấy ra ra Liệu Thương Đan cho nàng sử dụng.



Vừa trị thương cho Lý Hồng Ngọc, Lý Hàn vừa hỏi thăm tình hình của nàng trước đó, đồng thời hắn cũng muốn biết kẻ nào đã gây ra thương tích như vậy cho nàng.



Lý Hồng Ngọc nghe Lý Hàn hỏi vậy thì nàng nói ra những chuyện xảy ra, tình hình bên nàng cũng giống như bên Lý Hàn, đầu tiên nàng xuất hiện ở Dược viên, sau đó nàng cảm thấy bản thân không nên đi loạn nên cứ nhắm đường thẳng mà đi, càng đi thì nàng càng gặp được nhiều người và nhiều cuộc chiến tranh giành cũng theo đó xảy ra, Lý Hồng Ngọc cũng tham gia vài vụ, thành công giành được một hai gốc linh thảo có lợi với bản thân.



Tiếp theo nàng đi lên tầng hai, tầng hai bên nàng lại là một thú viên, hơn nữa các linh thú cũng đã phá lồng ra ngoài nên trên đường nàng nâng cao cảnh giác, đề phòng bị linh thú tập kích. Trên đường đi thì vô số người bị linh thú giết hại khiến máu tươi dính đầy tầng hai, Lý Hồng Ngọc suốt cả đường luôn cẩn thận nên không có chuyện gì đi đến tầng ba thì nơi này có vô số căn phòng bị đóng kín, bên trong mỗi phòng đều có đồ vật nhưng trong đó cũng có cơ quan then chốt, nếu như không phá giải những cơ quan này mà cứ lấy đồ thì có khả năng sẽ mất mạng.



Lý Hồng Ngọc một đường đi tới phá giải không ít gian phòng, lấy được một ít đồ tốt nhưng khi đến gian phòng cuối cùng thì nàng không phát hiện được cơ quan được ẩn giấu nên bị tấn công, những thương tích trên người nàng cũng từ đó mà ra.



Lý Hàn nghe đến đây liền không đế ý mà bắt đầu tập trung chữa trị thương thế trên người nàng, Trầm Tâm Kỳ thì khoanh chân ngồi xuống tu luyện, đợi Lý Hồng Ngọc khỏe hẳn mới đi tiếp. Còn Nguyễn Bảo Ánh thì rảnh rỗi, nhặt đại vài cuốn sách lên rồi đọc.



Mọi người bắt đầu một đường càn quét, nhưng thư tịch nơi này thật đúng là cùng võ đạo không quan hệ, ngược lại dã sử truyện ký của các quốc gia lại nhiều vô số kể.



Cái này khiến bọn hắn mất hết nguyên cả một ngày nhưng một ngày này hoàn toàn lãng phí vì tàng thư này căn bản cùng võ đạo không quan hệ.



Ngược lại Lý Hàn dùng một ngày này chữa trị cho Lý Hồng Ngọc, thành công khiến thương thế trên người nàng diệt hết.



Sau khi thấy nơi này chẳng có thứ gì có giá trị thì tất cả mọi người bắt đầu đi đến tầng thứ tư.



Lý Hàn liền quan sát xung quanh thì thấy nơi này cũng cực kỳ lớn và vô cùng trống trải ngoài trừ một cái hang động nằm ở giữa nhưng một cửa sắt cự đại lại ngăn cản đường đi của mọi người. Cái cửa sắt này lại vừa dày vừa nặng, mặc cho nhiều người thôi động như thế nào cũng không chút sứt mẻ, hẳn là do cơ quan mở ra.



Mặc kệ mọi người tìm tới tìm đi, đều không có tìm được cơ quan gì đó nên mọi người dùng vũ lực để oanh mở nó nhưng phiến đại môn này chất liệu cứng rắn vô cùng, nhiều linh khí chặt lên vậy mà chỉ hiện ra một vết nhẹ nhàng!



Lý Hàn nhìn qua thấy đại môn kia tạm thời không mở được nên hắn liền nhìn quanh thì hắn thấy được mấy người Thập Linh Tông nhưng tình hình bên đó không được khả quan lắm, ngoài trừ Mộc Ân thì chỉ còn duy nhất Nhậm An Dật và Diệp Thanh, xem ra những trưởng lão đã chết rồi.



- Tiểu thư!



Lúc này hai lão giả bảo vệ của Nguyễn Bảo Ánh xuất hiện trước mắt bốn người, khẽ thi lễ một cái với Nguyễn Bảo Ánh rồi nhanh chóng đứng phía sau nàng, tận tình làm tròn nhiệm vụ.



Lúc này Lý Hàn phát hiện Hạ Nhạc Phong, Hạ Nhạc Phong này quả thật mạng lớn, như vậy mà chưa chết.



Hạ Nhạc Phong cũng thấy Lý Hàn liền trợn mắt, sau đó hắn lập tức chạy qua nhưng hắn không gây chiến với Lý Hàn vì hắn biết bản thân có đánh cũng không lại Lý Hàn nên chạy đến tìm Nguyễn Bảo Ánh, Nguyễn Bảo Ánh thấy vậy liền chán ghét kêu bảo tiêu đuổi hắn đi, Hạ Nhạc Phong thấy bản thân bị Nguyễn Bảo Ánh xua đuổi như vậy liền giương ánh mắt oán độc nhìn nàng với Lý Hàn, sau đó hừ lạnh đi ra nơi khác.



Lý Hàn thấy vậy thì thầm mắng Hạ Nhạc Phong là bệnh thần kinh, đúng lúc này thì hắn thấy vài người đang trợn mắt nhìn hắn, trong đó một trung niên khoảng 40t, thân hình vô cùng lực lượng, trên mắt tràn đầy sát cơ nhìn chằm chằm hắn. Lý Hàn nhìn qua liền biết mấy người là người của Bách Thiên Tông, xem ra bọn họ đã thấy được Huyết Sát chú trên người hắn nên mới có biểu hiện như vậy. Nhưng thấy hắn đang đứng cạnh Nguyễn Bảo Ánh nên chỉ có thể đem cừu hận dằn xuống đáy lòng, đợi sau khi rời khỏi phủ đệ này mới tìm hắn tính sổ.



Lý Hàn nghĩ đến đây thì trong lòng cười lạnh, muốn những người Bách Thiên Tông này muốn chết thì cứ tới, hắn cũng muốn thu nhập thêm Âm Dương khí.



Cứ như vậy, thời gian chậm chậm trôi qua.



Một ngày sau, một vị lão tổ Linh Sơn Cảnh lớn tiếng nói:



- Chư vị, chúng ta một đường vượt mọi chông gai, rốt cục đến nơi này! Có thể khẳng định, sau phiến cửa sắt này chính là hạch tâm cả trận pháp! Chỉ cần giải trừ cấm chế, linh thảo hiếm thế trong Dược Viên đều là của chúng ta! Lão phu đề nghị, mọi người liên thủ đem cửa sắt này oanh phá, cùng nhau lấy bảo vật trong đó!



- Nên như thế!



- Hiện tại chỉ có chúng ta những người này đuổi tới, nhưng không bao lâu nữa, người của Trung vực sẽ nghe tin mà đến, không sớm lấy bảo vật ra, chúng ta chỉ có thể làm mai mối cho người khác!



- Đúng, các vị có bí thuật gì cũng đừng che giấu!



- Mọi người cần phải lập huyết thệ, ở trước khi rời khỏi nơi đây, không được ra tay với người ở nơi này, nếu không chính là mọi người công địch!



Một phen bàn bàn tính tính, hơn 2000 người đạt thành nhận thức chung, lập huyết thệ, tuyệt không có thể ra tay ở trước khi rời động thủ, nếu không tất cả mọi người cùng nhau tru sát! Đương nhiên, huyết thệ cũng chỉ giới hạn trong hơn hai chục Linh Sơn Cảnh cường giả, bọn họ mới là đại nhân vật quyết định hết thảy sinh tử nơi này, những người khác căn bản không cần lập huyết thệ!