Phong Lưu Thánh Vương

Chương 51 : Âm mưu hiện lộ!!!

Ngày đăng: 18:54 30/04/20


Đợi một lát thì Lý Thiên chạy đến chỗ Lý Hàn, thở hồng hộc nói:



- Lý Hàn, không xong rồi!



Lý Hàn nhíu mày, hỏi:



- Có chuyện gì???



- Đại Tỷ của ngươi sắp không xong rồi!!!



Lý Thiên trả lời.



- Cái gì, ngươi nói rõ cho ta.



Lý Hàn kinh ngạc nói.



- Lúc nãy bọn ta phát hiện ngũ nữ các nàng đang đấu với linh thú Cuồng Chiến Viên nhưng lại ở thế hạ phòng nên bọn ta nhảy ra giúp sức. Nhưng không ngờ con Cuồng Chiên Viên này lại đạt đến Luyện Mạch sơ kỳ nên bọn ta có nhảy ra giúp sức cũng không phải đối thủ và trong lúc sơ sẩy thì đại tỷ của ngươi bị dính một quyền của Cuồng Chiến Viên bị nội thương nghiêm trọng, nhị tỷ của ngươi liền kêu ta đi tìm ngươi.



- Cái gì, ngươi nói thật.



- Ngươi không tin thì đừng hối hận.



Lý Hàn lo lắng, không biết các nàng có làm sao không. Hắn quay qua nói với Lý Thiên:



- Ngươi còn chờ gì nữa, mau dẫn đường đi.



- Được rồi, ngươi mau đi theo ta.



Nói rồi hắn quay đầu chạy về một hướng, Lý Hàn lập tức chạy theo. Nhưng Lý Hàn không biết rằng khi Lý Thiên quay đầu, trong mắt của hắn lóe lên một ánh sáng kỳ lạ. Hai người ngươi trước người sau chạy được hai mươi phút thì Lý Thiên bỗng giảm tốc độ, Lý Hàn thấy vậy liền hỏi:



- Sao vậy? Mau chạy tiếp đi.
- Ầm!



- Phụt!



Lý Hàn bị dính quyền, lập tức phun ra một ngụm máu tươi. Hắn cảm thấy xương sườn của mình đã bị gãy hai ba cái, nội trạng bên trong cũng bị đánh lệch nhưng Thiên Tinh Kiếm cũng đã kịp thời đâm vào ngực của tên tráng hán đó. Mặc kệ tên tráng hán này đã đạt đến Luyện Mạch hậu kỳ nhưng Thiên Tinh Kiếm, là phàm binh tam giai nên thanh kiếm này dễ dàng đâm xuyên lồng ngực tên tráng hán đó. Đâm xong thì Lý Hàn đạp vào bụng của tráng hán khiến cho hắn phải lảo đảo lùi lại vài bước, rồi Lý Hàn nhặt Hàn Sương kiếm ở dưới đất lên và chém ra một phát.



Phốc... máu tươi phun cao ba xích! Một kiếm này lướt qua đúng là chặt đứt đầu nam nhân cường tráng, hai chân gã còn đang lui về phía sau, hai cánh tay huy vũ lung tung, rút lui thẳng đến bảy tám bước mới ầm ầm ngã xuống, bị chết không thể chết lại!



Lý Hàn đặt mông ngồi xuống đất, mặc dù hắn đã giết tên tráng hán kia nhưng hắn cũng nội thương nghiêm trọng, không còn sức để chiến đấu nhưng cũng may là hắn đã tìm được thẻ bài rồi chứ nếu không thì vô cọng rồi. Bỗng nhiên, một giọng nói truyền tới:



- Hahaha, đúng là tuổi trẻ tài cao.



Lý Hàn giật mình nhìn lại thì thấy một nam nhân cao gầy, mặc áo xám đã đứng ở đó từ lúc nào. Lý Hàn lập tức dùng thiên nhãn thì thấy tên nam nhân này cũng là Luyện Mạch hậu kỳ, Lý Hàn cười khổ. Không ngờ đối phương lại phái đến hai tên Luyện Mạch Cảnh, thật đúng là xem trọng hắn quá. Hắn nhìn tên đó nói:



- Trước khi chết thì có thể trả lời ta một câu được không?



- Muốn hỏi thì xuống diêm vương mà hỏi.



Nói xong thì tên đó đạp chân lao tới, giơ đao chém xuống Lý Hàn. Lý Hàn cũng không ngồi yên đợi chết mà giơ kiếm để tiếp chiêu nhưng linh lực trong cơ thể hắn đã hao tổn khá nhiều cộng thêm nội thương nên chỉ sau mười chiêu, thanh kiếm trong tay đã bị tên nam nhân đó đánh bay. Tên đó chỉ đao vào Lý Hàn cười nói:



- Tiểu tử, cũng giỏi đó. Nhưng đến lúc chết rồi.



Nói rồi hắn bổ đao vào đầu Lý Hàn, mặc dù sắp chết nhưng Lý Hàn vẫn không buông ý niệm cầu sống. Hắn lập tức lăn một vòng tránh được một đao và hắn tính dùng Thất Tinh Bộ để tẩu thoát nhưng tên kia hình như biết ý định của Lý Hàn vậy, ngay khi Lý Hàn vừa tránh được một đao thì thân hình tên đó lóe lên một cái và hắn dẫm xuống một cái, giữ chặt lấy thân hình Lý Hàn. Rồi hắn bổ đao xuống, lúc này Lý Hàn đã không thể cựa động được chỉ có thể nhìn chằm chằm ánh đao chém xuống người mình.



- Phanh!!!



Bỗng nhiên, tên nam nhân gầy gò bị một người khác đánh bay ra xa, hắn vừa bay vừa hộc máu và khi tiếp đất thì hắn giãy dụa vài cái rồi bất động. Lúc này Lý Hàn hìn về phía người cứu mình, khi nhìn thấy người đó thì vẻ mặt của Lý Hàn hiện lên vẻ kinh ngạc, vui mừng, yêu thương và nhung nhớ.



..........