Phong Lưu Thánh Vương

Chương 69 : Ban đêm tại quán trọ (1)

Ngày đăng: 18:55 30/04/20


Đêm khuya thanh vắng, bốn phía an tĩnh tới mức có thể nghe được tiếng hô hấp. Nằm trên giường, cả hai người để không ngủ được. Tạ Ngọc Hân vì ngửi thấy dương cương khí nồng nặc phát ra từ người Lý Hàn khiến nàng khó đi vào giấc ngủ, lúc này nàng mới để ý rằng Lý Hàn là nam nhân trưởng thành rồi. Còn Lý Hàn thì ngửi mùi thơm từ người Tạ Ngọc Hân tỏa ra, mùi thơm này phải là thục phụ mới có khiến cho tâm tình của hắn vui vẻ thoải mái, tiểu huynh đệ ở phía dưới từ từ bắt đầu có phản ứng. Rồi đột nhiên Lý Hàn nghe được tiếng rên rỉ tiêu hồn của nữ nhân ở phòng cách vách, vừa mới bắt đầu thì hắn nghĩ là ở cách vách là một cặp phu thê, đêm khuya vắng người nên làm một chút chuyện khoái nhạc mà thôi. Nhưng khi nghe một hồi thì ở bên phòng cách vách không hề có âm thanh nam nữ hoan hảo mà chỉ có thanh âm do hai nữ tử phát ra, điều này làm Lý Hàn cảm thấy kỳ quái, liền muốn giường xem thử nhưng ngại Tạ Ngọc Hân nên hắn vẫn nằm im.



Lý Hàn nghe được thì không lý nào Tạ Ngọc Hân lại không nghe được. Sát vách phát ra nhưng thanh âm tiểu hồn, bên cạnh Lý Hàn phát ra nồng nặc khí tức nam nhân khiến nàng cảm thấy khó chịu đồng thời toàn thân nàng nổi lên một cảm giác tê dại. Tạ Ngọc Hân hít sâu một hơi rồi thở ra để đèn nén cảm giác khó chịu xuống nhưng thanh âm kia càng lúc càng lớn càng tiêu hồn công thêm khí tức nam nhân quanh quẩn nơi chóp mũi nàng khiến cho nàng càng lúc càng khó chịu, nàng cảm giác được hạ thân của mình đã hơi ướt rồi. Nang chuyển mình một cái, đưa lưng về phía Lý Hàn. Nhìn thấy Tạ Ngọc Hân xoay người thì Lý Hàn biết nàng cũng nghe thấy âm thanh kia, Lý Hàn không khỏi cảm ơn âm thanh đó, nó đến quá đúng lúc, dưới tình huống này sẽ giúp hắn không ít trong quá trình chinh phục Tạ Ngọc Hân.



Lý Hàn thấy nàng xoay người liền xoay theo, mắt hắn đối mặt với lưng nàng. Sở dĩ hắn làm vậy vì lắng nghe âm thanh đó khiến hạ thân của hắn nổi lên một túp lều lớn nên khi hắn vừa xoay người thì tiểu huynh đệ thô to của hắn đụng phải khe mông của nàng, rồi hắn để yên theo dõi kỳ biến. Lý Hàn xoay người để cho Tạ Ngọc Hân cả kinh, tiếp theo nàng cảm giác được tại mông nàng có một vật vừa nóng vừa cứng chạm vào. Nàng là vợ là mẹ nên đương nhiên biết vật đó là vật gì, nàng không ngờ bảo bối Lý Hàn lại thô to như vậy. Mặc dù cách vài tầng quần áo nhưng nàng có thể tưởng tượng được bảo bối của Lý Hàn tráng kiệt cỡ nào.



Cảm nhận bảo bối của Lý Hàn tại khe mông, nàng vừa cảm giác vừa xa lạ vừa quen thuộc. Nhìn thấy Lý Hàn xoay người xong không có động tĩnh gì hết làm nàng yên tâm, nàng sợ Lý Hàn không chịu nổi mà đụng vào nàng. Nhưng vài phút sau, Tạ Ngọc Hân cảm thấy vật kia càng lúc càng nóng, hơn nữa thanh âm cách vách càng lúc càng lớn khiến toàn thân nàng bắt đầu nổi lửa. Lý Hàn cảm thấy thân thể của nàng bắt đầu nóng lên liền vui mừng, lúc nãy khi mãnh long của hắn chạm vào mông nàng thì hắn nghĩ đẩy hắn ra hoặc làm ra phản ứng gì đó nhưng không ngờ nàng lại để ý, không làm gì cả. Điều này khiến hắn càng thêm vui mừng thì tiếp xúc như vậy khiến hắn tăng thêm khả năng có được nàng.



Âm thanh bên kia phảng phất như tiến vào giai đoạn cao trào khiến cho tiểu Lý Hàn càng thêm cứng rắn đồng thời nó còn run lên vài cái nữa. Cuồng long của Lý Hàn run lên khiến toàn thân nàng cũng run theo, suýt nữa khiến nàng mở miệng phát ra tiếng thở gấp. " Không được, phải đẩy hắn ra nếu không mình không chịu nổi " nàng thầm nghĩ trong lòng. Nhưng nàng chưa kịp làm gì thì Lý Hàn đã đặt tay hắn lên vai nàng, hành động của hắn làm cho ý nghĩ vừa sinh ra của nàng đã bị đánh bay mất dạng. Động tác là do Lý Hàn cố tình làm vậy, hắn muốn khiêu khích nàng. Hắn nói:



- Mợ hai, bên kia ồn quá làm sao ngủ? Hay là con qua đó kêu họ nhỏ tiếng lại.



Nghe Lý Hàn nói vậy khiến nàng phì cười, nàng sẵng giọng nói:



- Chuyện của người ta chuyện mắc mớ gì tới ngươi a, nhanh lên một chút ngủ đi, đừng đi nghĩ quá nhiều.



Kỳ thực là lợi dụng cuộc nói chuyện này để phân tán tư tưởng của mình, nhưng sau khi nàng nói xong thì cũng nằm im, không có ý nghĩ muốn đẩy Lý Hàn ra nữa. Lý Hàn thấy thế thì trong lòng càng thêm cao hứng, mở miệng nói:




Tạ Ngọc Hân nghe Lý Hàn nói vậy, phương tâm thiếu nữ liền cảm thấy ngọt ngào, nàng thẹn thùng, âu yếm nhìn Lý Hàn, kiều mỵ nói:



- Ngươi nha, chính là sẽ lại lừa gạt ta à, ta sao như vậy ngọt, thế nào bản thân ta không biết.



Lý Hàn cười xấu xa nói:



- Bản thân mợ không nếm qua, đường nhiên không biết rồi.



Tạ Ngọc Hân dịu dàng nói:



- Ta không nói lại ngươi....



- Vậy hãy để cho ta hôn lại một lần, được không? Mợ, mợ tốt của ta.



Lý Hàn năn nỉ nói, hắn sẽ không qua cơ hội tốt như vậy để biến nàng thành nữ nhân của hắn. Má nàng đỏ ửng như hoa đào nở rộ, nghe Lý Hàn năn nỉ như vậy, nàng liền thẹn thùng kép hờ đôi mắt lại, ngưỡng mặt lên để cho hắn mặc sức hưởng thụ cái miệng anh đào nhỏ nhắn đỏ tươi của nàng. Nụ hôn lần này so với lần trước thì lâu hơn, Tạ Ngọc Hân mặc cho lưỡi nàng bắt đầu đau xót, dưỡng khí trong ngực ngày càng ít đi nhưng nàng không giãy dụa, phối hợp với hắn để hắn hưởng dụng đôi môi thơm của mình.