Phong Lưu Thánh Vương
Chương 92 : Giết Hỏa Hạt!
Ngày đăng: 18:55 30/04/20
Lý Hàn nhanh chóng Liễu Mị Nương vào trong hang động, để nàng xuống rồi hắn đi ra ngoài tìm một tảng đá to để che lại hang động. Làm xong thì hắn đốt lửa rồi lấy ra cái đùi nai mà hắn săn được, sau khi ướp gia vị đầy đủ rồi hắn để lên nướng. Nướng xong thì hắn đưa một nửa cho Liễu Mị Nương, Liễu Mị Nương sớm đã vô cùng đói bụng nên sau khi nhận thịt nai từ tay Lý Hàn thì mặc kệ nóng mà lấy thịt xuống ăn.
Sau khi ăn xong thì Lý Hàn hỏi:
- Mị Nương, sao cô lại chọc đám người kia vật?
- Ai chọc chúng, ta đang đi làm nhiệm vụ thì nhóm người đó chặn ta lại. Cái tên Luyện Huyết kia kêu ta hãy trở thành nữ nhân của hắn, ta không đồng ý dẫn đến tình cảnh mà huynh thấy đó.
Liễu Mị Nương kẽ nói.
Hắn biết tính cách của nàng rất mãnh liệt, từ lần gặp thì hắn đã biết được. Nên hắn hiểu nàng sẽ hành động ra sao khi gặp tình cảnh đó. Hắn lắc đầu nói:
- Cô mau dưỡng thương đi.
Mị Nương chớp chớp đôi mắt mơ màng, thân thể mềm mại hơi nghiêng về phía trước, nàng đang ở gần Lý Hàn trong gang tấc, hơi thở nhẹ nhàng, mùi xạ hương quyến rũ xông thẳng vào mũi, bộ ngực sữa mềm mại ép chặt, nũng nịu hỏi:
- Hìhì, tiểu ca ca, huynh......đang quan tâm người ta phải không?
Khuôn mặt Mị Nương chỉ cách Lý Hàn chừng một gang, Lý Hàn có thể nhìn thấy rõ làn da mịn màng trên khuôn mặt của nàng. Cặp môi đỏ mọng kia tỏa ra hương thơm nhè nhẹ, giống như mùi trái cây chín, khiến người ta không nhịn được muốn cắn một cái. Dĩ nhiên là Lý Hàn không cắn, chỉ nhẹ giọng nói:
- Cô nghĩ nhiều quá.
Nói rồi hắn nhắm mắt, giải trừ phân thân. Phân thân hắn đang núp trên cây liền biến mất, chỉ để lại đó cái áo khoác của Liễu Mị Nương. Sau đó hắn bắt đầu tu luyện, Mị Nương làm mặt quỷ với Lý Hàn rồi lấy đan dược ra dùng để dưỡng thương. Sáng ngày hôm sau, ánh sáng ban mai xuyên qua tảng đá truyền vào trong động, cả hai người đều tỉnh dậy. Trải qua một đêm điều dưỡng thì vết thương nơi đùi của Liễu Mị Nương cũng đã đỡ hơn, đã có thể di chuyển rồi. Lý Hàn quay qua hỏi:
- Tiếp theo, cô tính làm gì.
Nàng chống tay lên ngực suy nghĩ, một lát sau nàng nói:
- Chẳng lẽ trong động này còn có Hỏa Hạt vượt qua Luyện Huyết Cảnh?
- Hoặc nơi này quá mức nóng bỏng, cho dù là Hỏa Hạt cũng chịu không được, mới có thể bỏ trống chỗ này không ở!
Nghe Mị Nương nói vậy thì hắn thấy cũng có lý nhưng mặc kệ vì nguyên nhân gì, cả hai người đều nâng cao tinh thần, đề phòng chuyện bất trắc. Hai người đi têm một đoạn rồi chuyển qua một chỗ ngoặt thì phía trước đột nhiên xuất hiện một đạo hồng quang!
Tinh thần cả hai người chấn động, nhanh chóng đi tới. Đi tới vài bước thì hai người thấy đạo hồng quang này là từ một cái cửa động truyền tới. Cả người đề phòng đi tới xem xét thì trước mắt hai người hiện lên một cái hồ dung nham to lớn.
Đây là một hồ dung nham khổng lồ phương viên ít nhất trăm trượng, độ cao tại vài chục trượng, thạch nhũ rủ xuống giống như từng đạo măng tiêm, thiên kì bách quái, hiển thị rõ Quỷ Phủ Thần Công của thiên địa.
Mục quang của cả hai rất nhanh đã bị một khối ngọc cầu hỏa hồng sắc hấp dẫn.
Khối ngọc cầu này lớn chừng một bàn tay, giống như đang hừng hực thiêu đốt, liên tục phóng thích ra sóng nhiệt cùng hồng quang, có thể nói là kỳ quan!
Thật cường đại, Hỏa linh khí thật tinh thuần!
Xung quanh khối ngọc cầu này có hỏa linh khí thật tinh thuần, nếu hỏa linh giả mà hấp thụ chỗ linh khí này thì sẽ làm ít công to rồi. Lúc này Liễu Mị Nương kéo tay hắn, hắn cúi xuống thì thấy nàng chỉ về một hướng. Hắn theo hướng tay nàng chỉ thì thấy một con hỏa hạt lớn bằng con nghé đang nằm ngủ.
Mục quang của Lý Hàn ngưng tụ, dùng Thiên Nhãn kiểm tra. Kiểm tra xong thì hắn vừa vui vừa sầu.
Sầu là vì khi dùng Thiên nhãn thì hắn thấy con hỏa hạt này đã bước nửa chân vào Tụ Linh Cảnh. Xem ra đầu Hỏa Hạt này là mượn nhờ hỏa linh khí tinh thuần này mà tu luyện, hắn muốn đoạt mà nói, một hồi đại chiến là không thể tránh né!
Hỉ chính là, may mắn Hỏa Hạt này mới chỉ là nửa chân đạp vào Tụ Linh Cảnh, nếu không hai người cũng chỉ có quay đầu bước đi!
Tuy Lý Hàn có được năng lực vượt cấp khiêu chiến, nhưng còn không có nghịch thiên đến mức vượt qua đại cảnh giới cũng có thể chiến thắng! Huống chi linh thú so sánh linh giả cùng giai thì cường đại hơn!