Phong Mang
Chương 246 : Thưởng thủ
Ngày đăng: 14:27 18/04/20
Người điều không ngờ nữa chính là, Hàn Đông mới vừa mang cúp ở liên hoan phim Venice về, lại đạt được đề danh "nam diễn viên chính xuất sắc nhất" tại liên hoan phim Toronto. Bên này tâm tình kích động còn chưa có bình phục, bên kia lại giành thưởng rồi.
Cho đến hiện tại đây là vị ảnh đế quốc tế đầu tiên của đại lục từ năm 80, hơn nữa còn là ảnh đế hai lớp, điểm khởi đầu cao đến khiến người ta choáng váng.
Ngay cả Vương Trung Đỉnh cũng có chút kinh hoàng.
Y lăn lộn trong giới này lâu như vậy, vẫn luôn là người cầm quyền hoàn toàn xứng danh. Có thể nói cho ai hỏa người đó có thể hỏa, không cho ai hỏa ai liền khẳng định hỏa không nổi.
Nhưng mà đối với Hàn Đông lại hoàn toàn bị xáo trộn.
Y giống như từ đầu đến cuối đều không tiến hành theo con đường bình thường, một cái nhân vật phản diện tùy ý có thể kiếm ra một bó, cho hắn diễn liền trở thành ngàn người chỉ trích. Một bộ ơhim nghệ thuật không mong mỏi gì, cho hắn diễn liền trở thành ảnh đế quốc tế.
Vương Trung Đỉnh thậm chí không dám tưởng tượng, sau 《 Trộm Ảnh 2》, sau 《 Phong Mang 》, Hàn Đông sẽ đạt tới cảnh giới gì.
Cho đến lúc đó, hắn còn có thể giống như lại bì cẩu, cả ngày mài mài chít chít phía sau mình nữa không?
Sở dĩ lo lắng nhiều như vậy, là bởi vì Vương Trung Đỉnh đã hơn mười ngày không gặp Hàn Đông rồi.
Ngày hôm nay Venice, ngày mai Toronto, ngày mốt Paris... Hôm nay liên hoan phim, ngày mai lễ thời trang, ngày mốt tiệc cao cấp... Vương Trung Đỉnh bên này vì thân thế của hắn mà tra đến hao tổn tinh thần, Hàn Đông bên kia lại các loại tự do tự tại.
Càng nát tâm chính là, Vương Trung Đỉnh còn chưa được xem cái kết cục!
Càng càng nát tâm chính là, vợ chưa thấy, các loại nón xanh đã ném tới.
Đầu tiên là Du Minh, nghe nói tin tức này ngay cả thời gian nghỉ cũng không cần nữa, trực tiếp từ tiểu đảo bay về Bắc Kinh. Mỗi ngày đến chỗ Vương Trung Đỉnh hội báo công tác đều phải hỏi một câu: "Hàn Đông khi nào thì trở về?"
Vương Trung Đỉnh đối mặt với nhân tài của công ty, chỉ có thể cố nặn ra vẻ tươi cười.
"Mấy ngày nữa sẽ về rồi."
Sau lại lại là vợ chồng Diệp Thành Lâm, mang đặc sản Hàn Đông thích ăn nhất cùng rau muối tới cửa chúc mừng.
Vương Trung Đỉnh miễn cưỡng bảo trì vẻ mặt ôn hoà.
"Rau muối có thể để lại đây, các ngươi vẫn là nên đi đi."
Tiếp đó là Vương lão gia tử, tại hội đấu giá của quỹ từ thiện do Hàn Đông thành lập, đem một cái trang sức lão thái thái yêu thích nhất khi còn sống quyên góp đi.
Sắc mặt Vương Trung Đỉnh nháy mắt liền thay đổi.
"Ông nội, người muốn quyên tiền nói một tiếng, con giúp người lấy số tiền này là được, sao phải đụng đến di vật của bà nội a?"Vương lão gia tử nói: "Ngươi không biết, nãi nãi của ngươi khi còn sống yêu nhất là chó. Lúc ấy không có loại tổ chức này, hiện tại có, đương nhiên phải thay nàng hoàn thành tâm nguyện."
"Trực tiếp đổi thành bé gái không được sao?" Hoàng thủ trưởng tương đối sảng khoái.
Vương Trung Đỉnh oán thầm: vậy ngươi như thế nào không đổi cái phim khác đi? Rõ ràng ý không ở trong lời...
Lúc này, Hàn Đông đi ra.
Hoàng Thác trực tiếp hỏi hắn, "An bài cho con gái của tôi một nhân vật, khó khăn sao?"
Hàn Đông dám nói có sao? Vạn nhất đối nghịch, Hoàng Thác càng yêu thích hắn làm sao bây giờ?
Vì thế gật đầu, "Tôi sẽ suy xét."
"Còn suy xét cái gì? Thống khoái mà nói!"
Hàn Đông lập tức nghiêm đứng thẳng, chào một cái theo nghi thức quân đội.
"Không thành vấn đề."
Sau đó liếc trộm gương mặt âm trầm của Vương Trung Đỉnh, các loại lo lắng căng thẳng. Thật sự không được vậy cho Chu Lê diễn nữ chính đi, ít nhất trung hoà mâu thuẫn tình địch một chút.
Hoàng Thác vừa đi không đầy một lát, Tây Tây chạy đến phòng Hàn Đông, đặt mông ngồi vào đùi hắn.
"Cháu đây là đang làm gì?" Hàn Đông có chút thụ sủng nhược kinh.
Tây Tây nói: "Muốn cùng chú thương lượng một việc."
"Chuyện gì?"
"Cháu cảm thấy tiểu nha đầu kia không thích hợp diễn quỷ trong phim kịnh dị của chú."
"Vì cái gì?"
Tây Tây nghiêm trang nói: "Quá béo, nào có con quỷ nào tai to mặt lớn giống như vậy?"
Hàn Đông không nghĩ tới Tây Tây sắc bén có kiến giải như vậy, lúc này khen nó mấy câu.
Khuôn mặt của Tây Tây đỏ lên, "Vậy chú xem cháu hàng ngày rèn luyện như vậy, có phải cũng có thể xem xét cho cháu một nhân vật hay không?"
Hàn Đông, "..."