Phong Mang
Chương 299 : Không có "vấn đề"
Ngày đăng: 14:28 18/04/20
Tất cả mọi người đều nghĩ Du Minh đang nói đùa, kề cạnh một đại kim chủ, quan hệ thân thiết cùng Hàn Đông, liền dám đi cửa sau như vậy sao?
Nhưng mà Vương Trung Đỉnh lại thách thức ngay trước mặt mọi người.
"Chính là cậu."
Ngay sau hội nghị, tất cả mọi người nghị luận sôi nổi.
"Sớm biết dễ làm như vậy, vừa rồi tôi đã tự đề cử rồi."
"Thật không nghĩ tới tiểu tử đó dám đứng ra."
"Ông đừng xem hắn bình thường ấp úng không nói, vẫn luôn có tâm nhãn."
"..."
Ở giữa các loại nghi ngờ cùng chế giễu, Du Minh cứ như vậy nhậm chức.
Chỉ là sau khi cậu nhậm chức lại không kéo bè kết phái củng cố địa vị giống như những người khác, mà là cả ngày chạy vạy khắp nơi, thần long kiến thủ bất kiến vĩ, ngay cả Hàn Đông cũng có chút đoán không ra.
(Thần long kiến thủ bất kiến vĩ: rồng thần thấy được đầu không thấy đuôi => bí ẩn)
"Tôi nói, dạo này cậu bận rộn gì vậy?"
Du Minh nói: "Bận làm việc a!"
"Tôi đã liên tục ra vào văn phòng của ngài hơn hai trăm chuyến rồi, cũng chưa lần nào thấy ngài ở bên trong đi."
"Làm cái công việc này, nào có được cả ngày ngồi ở văn phòng?" Du Minh lý lẽ hùng hồn.
Hàn Đông chán nản, "Cậu không ở văn phòng cũng được, nhưng cậu dù sao cũng phải xử lý mớ lộn xộn này đi? Cả đám đều con mẹ nó đổ lên đầu tôi!"
"Vậy cậu cứ giúp tôi giải quyết, được rồi, cứ như vậy, tôi còn có việc, đi trước a."
"Ta phi..."
Hàn Đông đang nhe răng, đột nhiên nhìn thấy một đám gương mặt quen thuộc, tất cả đều là người trong đoàn phim 《 Phong Mang 》 lúc trước, có phó đạo có sản xuất còn có một dàn diễn viên, họp thành một đội đi về hướng bên này.
"Mấy người đến có việc gì đây?" Hàn đông chủ động chào.
Những người này vừa nhìn thấy Hàn Đông, nhất thời như tiêm máu gà vọt tới.
"Đại thần, đại thần, mau ký cho tôi một chữ."
"Chụp ảnh chung, chụp ảnh chung, nhanh lên một chút."
Hàn Đông bị bọn họ nói qua nói lại đến vô cùng chật vật, "Đang làm đây là?"
"Lưu trữ tăng tỉ giá đồng bạc a!"
Hàn Đông vẫn là vẻ mặt hồ đồ, "Tăng tỉ giá đồng bạc?"
"Bọn tôi ngày hôm nay cùng đi xem tuyệt tác của chúng ta, sau khi xem xong đều nhất trí là chỉ số thân thể của cậu từ trước đến giờ không có ai bằng."
Hàn Đông kinh ngạc, "《 Phong Mang 》 sao? Mấy người xem ở đâu?"
"Diễn cái gì?"
"Là vai hắn diễn giả nữ nằm vùng."
Bất kì ai tượng tượng đến khuôn mặt của Hàn Đông giả nữ lên đều sẽ thấy vô cùng thê thảm, Nguyên Trạch cũng không ngoại lệ.
Vì thế nói: "Vừa hay, lấy tới xem một chút."
Vài ngày gần đây xem mấy thứ Hàn Đông biểu diễn, lại có chút không ghê tởm nữa, vừa hay có thể lấy bộ phim này gột rửa mắt, tìm về cảm giác căm thù tận xương tuỷ lúc ban đầu.
Đáng tiếc người bên cạnh lại nói: "Còn chưa có công chiếu."
"Bên trong không có sao?"
"Tôi cũng không rõ, tôi chỉ là chân chạy."
Nguyên Trạch vung tay, "Vậy coi như thôi."
Nửa đêm ngủ không được, vô cùng buồn chán, Nguyên Trạch lại mở TV.
Vốn tưởng rằng lại phải xem mấy đoạn cũ lặp lại, kết quả ngoài ý muốn phát hiện hai đoạn phỏng vấn mới.
Nguyên Trạch nghi hoặc, chẳng lẽ này TV này có thể kết nối mạng?
Vậy chẳng phải là có thể truyền tin tức ra ngoài sao?
Nhưng sau đó Nguyên Trạch lại nghĩ, khẳng định không đơn giản như vậy.
Hắn lại nghiên cứu một chút, phát hiện máy tính này không thể kết nối thành mạng, chỉ tiếp nhận bộ truyền. Cũng chính là nội dung Nguyên Trạch đang xem bây giờ, đều là từ máy tính của Hàn Đông bên kia tự động truyền tới.
Thật sự là các loại công nghệ cao a!
Vì thế, hắn lại mân mê máy móc ở mặt sau TV, nghịch một hồi không biết đụng phải cái gì, màn hình TV đột nhiên hiện ra rất nhiều tập văn kiện, cái gì ảnh soái, ảnh nóng, ảnh tự sướng, ảnh 18+...
Đây là không cẩn thận mở ra toàn bộ tư liệu bên trong sao?
Đổi lại người bình thường, lúc này đã sớm ấn mở hết từng cái từng cái.
Nhưng Nguyên Trạch là ai? Thẳng nam đệ nhất vũ trụ! Người ta mới khinh thường xem mấy thứ này, người ta chỉ xem 《 Phong Mang 》, chỉ muốn ghê tởm chính mình.
Vì thế Nguyên Trạch tùy tay chỉ vào một bộ phim.
Sau đó ngồi lại trên ghế sa lon, tùy tiện điều chỉnh một tư thế.
Kết quả không nghĩ tới, cái tư thế này chính là duy trì hơn 100 phút, từ khi Hàn Đông xuất tràng đến khi kết thúc không hề lay chuyển.
Một người theo dõi hắn ngáp dài đi tới, vừa nhìn thấy Nguyên Trạch không nhịn nổi sửng sốt.
Một giây sau liền bị một cái gạt tàn thuốc bay tới dọa cho rút về phòng.
"Cút!"
Sự thật chứng minh, NguyênTrạch không có bất kì "Vấn đề" gì. =)))