Phong Mang

Chương 30 : Rất đáng tiếc!

Ngày đăng: 14:24 18/04/20


Chỉnh sửa: Gấu và Thỏ



* * *



Sau khi bà chủ đáp ứng rồi, hai người bắt đầu thương lượng về thù lao.



Hàn Đông nói: “Tôi chỉ chào khách chứ không tiếp khách.”



Mặt bà chủ lập tức xệ xuống, “Tiếp khách một lần được 300, hai ta chia năm năm. Chào khách thì tính theo ngày, một ngày 100, tự cô xem lại đi.”



Hàn Đông nghĩ nghĩ, nói: “Như vầy đi, chào được một người khách tính 10 tệ, trên 100 tính 20 tệ.”



Trên 100? Bà chủ cảm thấy Hàn Đông đúng là đang ảo tưởng, tuy bà có kỳ vọng vào Hàn Đông, nhưng cũng phải xét tới trình độ của tiệm. Lúc làm ăn tốt thì cũng chỉ được hai mươi khách, bây giờ đang làm mùa ế hàng, dân công xa xứ lâu ngày không gặp vợ đều vội vã về nhà mừng năm mới, đi đâu chào được nhiều khách như vậy?



“Cô nên nghĩ cho kỹ, một ngày có thể không chào được 10 người đâu.”



Hàn Đông nói chắc như bắp, “Tôi chào được bao nhiêu thì lấy của mấy người bấy nhiêu.”



“Vậy được, cứ làm như những gì cô nói đi.”



Vì thế, Hàn Đông xách một cái ghế đặt trước cửa, vắt chéo cặp chân dài kiều diễm ngồi lên, mắt không thèm nhìn người đi đường, cúi đầu chăm chú nghịch điện thoại.



“Sao cô không đi chào khách?” Bà chủ nóng nảy, “Cô phải ra đường mời người ta vào đó.”



“Không cần thiết.” Hàn Đông đầu cũng không thèm nâng, “Mười phút nữa mà không ai tới thì tôi đưa lại cho bà mười tệ.”



Quả nhiên, không đến năm phút đồng hồ, một trung niên đại thúc hói đầu đi tới, cười tủm tỉm hỏi Hàn Đông: “Tiểu thư, chỗ này của các cô có mát xa không?”



Hàn Đông lấy tay chỉ chỉ bên trong, bà chủ lập tức nhiệt tình đón khách, “Đến đây đến đây, mời ngài vào.”



Có một số người chính là kỳ lạ như vậy, không có chút nào giống con gái, bộ dạng cũng không phải quá đẹp, nhưng sau khi trang điểm lên thì lại kinh diễm vô cùng. Hơn nữa Hàn Đông có cặp đùi cấp bậc đế vương rồi, chỉ cần xoay chân hai cái, vuốt một cái, ai cũng không thoát nổi.



Vài ngày liên tục cục diện thảm đạm bị phá vỡ, sinh ý thịnh vượng tới không thể vãn hồi.



Trong tiệm chỉ có bảy tám cô gái, không thể ứng phó kịp thời với những vị khách đã tới. Nói khoa trương hơn một tí thì là trận thế xếp hàng kia có thể ví von với nhà vệ sinh công cộng của mấy địa điểm du lịch vào ngày mồng một tháng năm.



“Tôi nói nè đồng chí, cậu xong chưa vậy? Bọn tôi ở ngoài chờ rất lâu rồi!”



“Đúng đó, tôi chờ tới một tiếng rồi!”
Nói xong hạ thấp người, bắt đầu “tấn công” cặp đùi Hàn Đông ngụy trang khiến đám đàn ông thèm nhỏ dãi mấy ngày nay.



Hàn Đông trong lòng nghĩ thật phiền phức, MLGB! Còn lưu manh hơn ông nữa!



Hàn Đông nhìn gã bằng cặp mắt trêu chọc, “Anh muốn làm cái gì?”



“Có muốn vào nhà cùng anh uống trà tâm sự không.”



Hàn Đông trực tiếp hét giá, “Năm nghìn!”



Không ngờ hôm nay còn được gặp đại gia, không hề nghĩ ngợi lập tức đáp ứng! Đương nhiên, Hàn Đông thân là lưu manh nên hiểu rất rõ gã ta không thể nào chỉ có thể uống trà nói chuyện phiếm. Chẳng qua vì năm nghìn đồng, vì để đến đám cưới của Diệp Thành Lâm còn có thể đi một chút tiền mừng, Hàn Đông chỉ có thể bí quá hóa liều.



Quả nhiên, cửa phòng vừa đóng lại là lộ mặt thật ra ngay.



Lúc đầu chỉ là cùng Hàn Đông nói chuyện phiếm, lâu lâu kiềm lòng không đặng mà ăn chút đậu hũ, đều nằm trong phạm vi chịu-đựng-được của Hàn Đông. Lúc sau hình như không đủ thỏa mãn gã, nằm úp sấp trên giường chờ Hàn Đông tới mát xa.



“Làm ở tiệm mát xa thì tới xoa bóp vai cho anh đi.” Nói xong lấy ra hai ngàn đồng, “Đây là tiền hoa hồng.”



Hàn Đông vì số tiền hai ngàn tệ chỉ có thể kiên trì hầu hạ hắn, sau gã còn lớn mật gác bàn chân thối lên đùi Hàn Đông cọ cọ, chỉ thiếu chút nữa là cọ tới vùng nguy hiểm rồi.



“Em gái, còn có… loại phục vụ khác không?”



Hàn Đông nhớ tới cái ví của gã, hỏi: “Anh muốn loại phục vụ gì?”



Gã đàn ông lộ ra biểu tình say mê đến phát tởm, “Kích thích, kinh hỉ, có thể cho anh cả đời không quên được.”



“Anh đem năm nghìn tệ đưa cho em trước đi, miễn cho phục vụ xong anh chạy mất.”



Gã đàn ông cười cười nhéo Hàn Đông một cái, “Tiểu nha đầu, tâm nhãn không ít ha!” Nói xong lấy tiền đưa cho Hàn Đông, rồi bắt đầu tự nôn nóng.



“Xem cho kỹ nha!” Hàn Đông tháo khăn lụa, cởi áo, lột quần…



Toàn bộ căn phòng lập tức đông lạnh.



Cặp môi gã đàn ông bắt đầu co giựt như như máy phát điện cao tần.



Cuối cùng, Hàn Đông ném bộ ngực giả lên mặt tên đó, giọng điệu vừa vui sướng vừa trêu tức nói: “Đủ kích thích chưa? Đủ kinh hỉ chưa? Đủ cho cả đời khó quên chưa?”