Phu Quân Là Thái Giám Tổng Quản

Chương 172 : Kiếm tiền

Ngày đăng: 12:18 19/04/20


Editor: mèo mỡ



Khi hai người chạy đến quán trà, trên người đều đã ướt đẫm.



Lại đi qua đường ngầm thật dài, đi ra từ dưới giường, Cầu Mộ Quân nhịn không được “Hắt xì” một cái.



Đoàn Chính Trung cởi quần áo của nàng lấy làm khăn lau người cho nàng sau đó nhét nàng vào ổ chăn.



Ổ chăn đã sớm lạnh, nàng run rẩy, Đoàn Chính Trung cũng cởi quần áo nằm xuống dường như không cảm thấy lạnh ôm nàng vào trong lòng, nhưng nàng cảm thấy nhiệt độ thân thể hắn cũng không cao hơn nàng.



Nàng len lén nhìn hắn, hắn có vẻ cũng không cao hứng.



Nàng nhẹ giọng nói:“Thật ra, tuy không thấy được ánh trăng cũng không thấy được mặt trời, nhưng được ở cùng chàng ta cũng đã rất vui.”



Hắn nói: “Ngày mai nếu không thoải mái tìm đại phu đến xem, đừng để bệnh.”



“Yên tâm, thân thể ta rất tốt, sẽ không dễ bị bệnh như vậy đâu.” Nàng thản nhiên nói.



Đoàn Chính Trung sờ sờ khuôn mặt có chút lạnh của nàng



“Nếu có thể uống bát canh gừng toát mồ hôi là được.”



Nói xong, hắn xoay người đè lên người nàng nói:“Làm nốt số lần còn thiếu hôm nay, ra mồ hôi là khỏe.” Nói xong liền hôn nàng.



“A......”



Cũng không phải nàng không đồng ý làm tiếp, nhưng...... Không có canh gừng nên dùng cách này thay thế sao?



Hồi lâu sau, nàng quả nhiên ra mồ hôi ngủ ở trong lòng hắn.



“Chính Trung, ta thật sự đã rất vui vẻ......” Không biết là mệt nhọc không chịu nổi hay là nói mơ. Hắn ôm đầu vai mịn màng của nàng, nhẹ nhàng cười.




“A?“Thích Vi nhìn nàng chằm chằm nửa ngày, đột nhiên phì cười.



“Tỷ...... tỷ không có bạc? Không phải Đoàn Chính Trung rất nhiều tiền sao? Sao tỷ có thể không có bạc?”



Cầu Mộ Quân liếc trắng mắt, nói: “Hắn không cho tỷ, tỷ làm gì được?”



Thích Vi nghe xong lời này, che bụng cười không ngừng, Cầu Mộ Quân dùng cánh tay huých nhẹ nàng nói:“Không cho cười, có cái gì buồn cười.”



Thích Vi vẫn cười, Cầu Mộ Quân nhìn dòng người đối diện: “Không phải muội muốn mua hoa mai tô gì gì đó sao? Nhanh đi mua đi.”



Thích Vi lúc mới nhớ ra, vội chạy tới xếp hàng.



Cầu Mộ Quân cũng đi qua, nhìn hàng người thật dài, nói:“Hoa mai tô này tỷ chưa từng nghe qua, ăn ngon đến vậy sao?”



Thích Vi nói: “Ngay cả hoa mai tô cũng chưa nghe qua, đây chính là điểm tâm nổi danh nhất Thiếu Dương. Nói cho tỷ, ở kinh thành này cũng có nơi khác bán, nhưng nhà này là hoa mai tô Thiếu Dương chính tông, nơi khác đều là giả."



“Thiếu Dương......”



Đúng là Thiếu Dương...... Trong lòng có cảm giác không nói nên lời, nàng cũng đứng đợi phía sau Thích Vi.



Hàng người tiến lên cũng không chậm, không bao lâu liền đến lượt: “Mộ Quân tỷ tỷ nhìn tỷ đáng thương như vậy, muội mời tỷ, rất ngon đó!” Nói xong chưa chờ nàng từ chối liền mua hai bao lớn.



Cầu Mộ Quân cầm lấy một bao nàng đưa cho, chần chờ nói:“Nhiều như vậy ăn hết sao?“



“Hắc hắc, mẹ muội cũng thích ăn, muội mang về cho bà.” Thích Vi cười nói.



Cầu Mộ Quân nhìn nàng, dường như cũng không có dáng vẻ không được tự nhiên. Nàng cũng hiểu được Thích Vi hẳn đã coi như ngày đó không nghe thấy lời của nàng cùng Đoàn Chính Trung, coi như không biết gì cả.



Thích Vi như vậy, làm cho nàng thật sự cảm động