Phu Quân Là Thái Giám Tổng Quản

Chương 180 : Tin tức

Ngày đăng: 12:18 19/04/20


Editor: mèomỡ



Giữa trưa sau mấy hôm hắn đi, nàng lén cầm quần áo hắn đến thư phòng, đặt ở trên ghế hắn thường ngồi, còn mình ngồi bên cạnh đọc sách.



Nàng nhớ rõ, lần đầu tiên nàng thấy hắn cười là ở nơi này. Nàng ở trong này len lén tìm cơ quan, sau đó đến được thanh trì nhìn hắn tắm rửa. Cũng ở nơi này nàng mượn cớ đọc sách trộm nhìn hắn, đúng rồi, ở nơi này hắn còn lừa mất bốn mươi lượng bạc của nàng. Mặt đỏ ửng, trong lòng mắng hắn keo kiệt, lại nhịn không được cười thẹn thùng.



Không biết bây giờ hắn đang làm gì? Có phải cũng đang lén nhớ nàng giống như nàng nhớ hắn hay không?



Nàng nhẹ nhàng vuốt ve quần áo hắn, cúi đầu cười ngọt ngào.



Bên tai lại vang lên tiếng “Ong ong”, nàng còn tưởng rằng mình bị ù tai, quay đầu, không ngờ lại thấy được một con ong từ ngoài cửa sổ bay vào.



Con ong kia xoay vài vòng phía trên thư án, rồi ngừng lại, đậu trên thư án.



Thấy con ong kia vẫn không bay đi, nàng liền nhớ tới con ong của hắn.



Có phải, con ong này không phải ong bình thường, mà để truyền tin cho hắn hay không?



Nhưng hắn không ở đây, có thể làm chậm trễ chuyện quan trọng của hắn không?



Nàng mở ngăn kéo, lấy thấu kính, đặt ở trên người con ong.



Nàng xem trước, chờ hắn về lại nói cho hắn, miễn cho con ong chờ không được mà bay đi.



Lần này, hai cánh ong đều viết chữ. Cầu Mộ Quân nhìn thấy một bên viết “Hồi kinh phục tang” Một bên viết “Nhị hoàng tử đã bí mật”, hợp lại đó là “Nhị hoàng tử đã bí mật hồi kinh phục tang”!



Cầu Mộ Quân kinh ngạc.



Phục tang? Nhị hoàng tử? Nhị hoàng tử đóng ở biên cương, đột nhiên hồi kinh phục tang, còn phải bí mật. Chẳng lẽ là phục tang cho Hoàng Thượng? Hoàng Thượng đã băng hà rồi sao?
Lúc này, Cầu Vĩ nói:“Dù thế nào, cha nhất định phải gặp được Hoàng Thượng. Cho dù Hoàng Thượng bệnh hôn mê bất tỉnh, cha cũng muốn đem tấu chương đặt ở bên giường người, làm cho người vừa mở mắt liền thấy được.”



“Cha, nếu không người đem tấu chương giao cho Đoàn Chính Trung đi, không phải hắn có thể gặp Hoàng Thượng sao? Để hắn giao cho Hoàng Thượng không phải được rồi sao?” Cầu Mộ Quân nói.



Cầu Vĩ lắc đầu nói: “Đoàn Chính Trung là hoạn quan, tấu chương này vạn vạn không thể giao cho hắn.”



“Vậy cha người......”



“Mộ Quân, không cần phải nói nữa, ta nhất định phải tự mình nhìn thấy Hoàng Thượng. Thích Tĩnh đã chết, bây giờ triều chính hơn phân nửa do Đoàn Chính Trung nắm giữ. Không tự mình đem tấu chương giao cho Hoàng Thượng, ta lo lắng.” Cầu Vĩ kiên quyết.



“Cha, thật ra Đoàn Chính Trung hắn cũng không xấu như người tưởng, có lẽ hắn cũng lo lắng cho giang sơn?” Cầu Mộ Quân còn nói thêm.



“Mộ Quân, con đi trước ngủ đi, ý ta đã quyết. Đêm nay viết xong tấu chương, sáng sớm ngày mai ta sẽ tiến cung.”



“Cha......”



“Đi ngủ đi.” Cầu Vĩ cúi đầu, không thèm nhắc lại.



Cầu Mộ Quân lo lắng trở lại phòng, không biết nên nói với cha như thế nào.



Tất cả mọi chuyện Đoàn Chính Trung đã an bài tốt, nếu có thể thuận lợi phát triển, Thích Sóc Ly nhất định không đạt được mục đích. Nhưng Hoàng Thượng đã chết, cha căn bản sẽ không có khả năng gặp được Hoàng Thượng.



Sáng sớm hôm sau, trời vừa mới sáng, Cầu Mộ Quân liền nghe được động tĩnh bên ngoài. Ra ngoài, quả nhiên nhìn thấy Cầu Vĩ đã chuẩn bị tiến cung.



“Cha, người muốn đi thật sao?”



Cầu Vĩ bị hạ nhân cõng tới kiệu, quay đầu nói: “Mộ Quân, không cần phải xen vào, về phòng đi.” Nói xong, ý bảo hạ nhân đưa hắn vào kiệu.