Phu Quân Là Thái Giám Tổng Quản
Chương 85 : Chịu nhục
Ngày đăng: 12:18 19/04/20
Editor: mèomỡ
“Các ngươi bắt hắn?” Cầu Mộ Quân kinh hãi nói.
“Ha ha, cái này ta không thể nói.” Đoàn Tử Thông cười, lại đi lên hai bước.
Nụ cười của hắn tựa như có ý đồ, Cầu Mộ Quân lập tức lo lắng cho an nguy của mình bây giờ, xoay người muốn đi ra cửa, lại phát hiện cơ thể đã mềm yếu vô lực.
Đã xảy ra chuyện gì?
Trong không khí, tràn ngập mùi hương nhè nhẹ. Lúc trước quá mức chuyên tâm chuyện Cố Dật Lâu mà không chú ý, bây giờ ngửi được, mới cảm thấy là lạ, nhà gỗ nhỏ này trước nay chưa từng có loại mùi này.
Nàng đỡ lấy khung cửa chống đỡ thân thể, hỏi:“Ngươi hạ thuốc ở trong phòng?”
Đoàn Tử Thông ha ha cười nói:“Bây giờ mới biết, mẫu thân đại nhân phản ứng hơi chậm rồi.”
Cầu Mộ Quân muốn rời khỏi cửa, nhưng cố thế nào cũng không đứng vững, chỉ có thể đỡ lấy khung cửa. Trong lòng bối rối, nàng hỏi:“Ngươi muốn làm gì? Ta là con gái Hầu gia, phu nhân của Đoàn Chính Trung, ngay cả mạng ta Thích Tĩnh cũng muốn sao?”
“Không, không, không --” Đoàn Tử Thông cười có chút âm dương quái khí¹ nói nói:“Thích đại nhân còn không biết ngươi có quan hệ với thích khách này, nhưng mấy ngày nay ta vẫn không quên được ngày ấy, mẫu thân xinh đẹp của ta cởi quần áo ở sau bình phong sau, bóng dáng xinh đẹp đó, ta chỉ muốn nhìn một chút thôi.”
(1) m dương quái khí: [阴阳怪气]: Chỉ lời lẽ, cử chỉ vân vân quái đản, kỳ lạ, hoặc lời nói, thái độ không chân thành, khiến người ta đoán không ra.
Người mặc đồ đen đẩy nàng ra, nhẹ nhàng đặt nàng ở trên giường, tách chân của nàng ra, cởi quần của mình xuống.
Khi một cơn đau đớn truyền đến, trong chớp mắt nàng dường như khôi phục ý thức, nhìn rõ ràng người phía trên, sau đó lại tiếp tục trầm luân.
Một tiếng than nhẹ từ trong miệng phát ra, nàng cầm chặt lấy tấm trải giường, cảm thụ từng đợt từng đợt sóng triều.
Ban đầu, người mặc đồ đen nâng chân của nàng, lần lượt va chạm trong cơ thể nàng. Sau đó, có lẽ biết nàng hoàn toàn bị dược tính khống chế hoặc có lẽ thật sự động tình, hắn kéo che mặt xuống, cúi người hôn lên cổ nàng, sau đó chậm rãi lướt xuống, ngậm lấy đóa anh đào trước ngực, mút vào.
Nàng ôm lấy hắn, hai chân kẹp chặt eo hắn.
Một lần nữa mở mắt ra, nàng trần như nhộng nằm ở trên giường, thậm chí...... hai chân đau nhức vẫn còn tách ra rất lớn. Không phải không nhớ rõ, nhưng nghĩ đến, tất cả giống như một giấc mộng xuân.
Nhưng vết tụ máu trên người nói cho nàng đây không phải mộng, vết máu trên trăn trải giường nói cho nàng đây không phải mộng, chất lỏng xa lạ giữa hai chân nói cho nàng, tất cả không phải mộng.
Nước mắt trào ra.
Nàng vẫn duy trì tư thế nằm vô sỉ ở trên giường, nhìn ánh mặt trời bên ngoài vẫn rực rỡ như thế, ánh nắng khiến nước mắt chảy ra.
Rốt cuộc, trong sạch của nàng...... cũng không giữ được......