Phu Thê Nhà Nghèo

Chương 1 : Xuyên qua

Ngày đăng: 13:13 30/04/20


Edit: Sahara



Bầu trời trên cao xám xịt, khắp nơi bên dưới thì ngập tràn hương vị thối nát làm người ta buồn nôn. Lý Hầu La lẳng lặng dựa người vào mặt sau của một tảng đá lớn, ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm vào một căn cứ bỏ hoang cách đó không xa.



Cách đây mấy ngày, đột nhiên bùng nổ biển zombie, mấy tòa căn cứ đều bị zombie bao vây, rồi nhanh chóng bị nhấn chìm trong biển zombie. Ngoài trừ một bộ phận nhỏ chạy thoát ra bên ngoài, thì tất cả những người còn lại đều trở thành thức ăn cho đại quân zombie.



Cái này cũng chẳng có gì đáng ngạc nhiên, trong thời mạt thế này, sinh mạng của con người còn không bằng cả  cỏ rác. Nếu như hoàn toàn chết đi thì cũng còn may mắn, sợ là sợ trước khi chết, còn bị nhiễm virus mạt thế, từ đó biến thành một zombie.



Lý Hầu La liếm liếm môi.



"Một lát nữa, mọi người nghe theo mệnh lệnh của tôi mà hành động. Khu gieo trồng bên trong căn cứ này rất lớn, cho nên, mọi người không cần phải lo lắng. Chỉ cần chúng ta an toàn vào được bên trong, thì sẽ có rất nhiều lương thực!"



Vừa nghe đội trưởng nói như vậy, mọi người trong tiểu đội đều hưng phấn tới mức hai mắt không ngừng bắn ra ánh sáng màu xanh lá. Tất cả đều hận không thể vọt vào trong ngay lập tức, mặc kệ là cái gì, chỉ cần có thể tìm thấy thức ăn chưa bị nhiễm virus, hoặc là một ít rau củ biến dị cũng được.



Lý Hầu La dùng bàn tay khô khốc gầy tong teo của mình để che đi cái bụng đã chẳng còn cảm giác được cơn đói khát là gì nữa.



Đội trưởng đã an bày xong chiến lược.



Tất cả thành viên trong đội đều là dị năng giả, tuy không phải là rất lợi hại, nhưng cũng không phải là những người vô dụng. Nếu nhìn tổng thể mà nói, thì chỉ có mình Lý Hầu La là khác loài.



Trước mạt thế, Lý Hầu La là người cực kỳ có năng khiếu trong việc thêu thùa, cũng là người đại diện cho hàng thêu nổi tiếng ở Tô Châu! Mỗi một tác phẩm mà Lý Hầu La thêu ra, đều khiến cho giới thêu thùa phải chấn động. Mắt thấy bản thân đã sắp đạt tới cấp bậc đại sư thêu thùa, thì mạt thế lại kéo đến.



Mạt thế tới thì cũng đã tới! Người khác đều đã thức tỉnh đủ các loại dị năng, Lý Hầu La cũng không chịu tụt lại phía sau, dị năng của bản thân cũng thức tỉnh, thế nhưng, dị năng của Lý Hầu La lại không giống như trong tưởng tượng của cô.



Dị năng của người khác nào là gió nè, lửa nè, nước nè, mỗi lần ra tay đều là hô mưa gọi gió, mạnh mẽ vô cùng. Còn dị năng của Lý Hầu La.... Chẳng qua là tiến hóa của phương diện thêu thùa. Cái này quả thật là làm người ta khóc không ra nước mắt mà.



Trong cái thời mạt thế này, tiến hóa kỹ năng thêu thùa thì có tác dụng gì chứ, cho dù tác phẩm cô thêu ra có đẹp mấy, sống động mấy thì như thế nào? Còn chẳng bằng được một hạt gạo mốc meo.



Không còn cách nào, vì sống sót, Lý Hầu La đành khổ luyện kỹ năng sử dụng kim thêu, mạnh mẽ đem kỹ năng sử dụng kim thêu luyện thành không thua gì Đông Phương Bất Bại. Nếu hỏi lực sát thương của nó bao lớn, vậy bạn cứ tham khảo Bạo Vũ Lê Hoa Châm là biết! Dùng nó để đối phó với trên dưới một trăm người bình thường là không thành vấn đề.
Tần Chung cảm thấy hai mắt Lý Hầu La đang phát ra ánh sáng màu xanh lá cây chói lòa mà nhìn về phía mình, làm cho hắn cảm thấy lạnh cả sống lưng, lúc này chỉ vừa mới bái đường xong không được bao lâu, người thê tử mới cưới này làm gì mà nhìn hắn giống như là muốn ăn hắn vậy: "Làm.... Làm gì thế?"



Lý Hầu La đột nhiên bổ nhào đến cạnh bàn, chẳng thèm nhìn đến Tần Chung, hai tay bóc lấy đồ ăn không ngừng bỏ vào miệng mà nhai.



Tần Chung ở một bên nhìn thấy mà trợn mắt há hốc mồm, đây là tiểu thư của Lý gia sao?



Chỉ trong nháy mắt, hai dĩa thức ăn đều chui tọt vào bụng Lý Hầu La, Lý Hầu La chùi miệng một cái, ngồi xuống trên một chiếc ghế dài khác cạnh bàn, híp mắt mà thưởng thức dư vị tuyệt dịu của hai dĩa thức ăn vừa rồi.



Đồ ăn sạch sẽ như vậy, không có mùi vị hư thối, cô cũng không nhớ rõ là mình đã có bao lâu không được ăn đồ ăn như vậy rồi. Tích tắc tiếp theo, trong đầu Lý Hầu La đột nhiên tràn ra từng hồi ký ức tựa như sóng triều.



Cô xuyên không! Xuyên đến một thế giới cổ đại không biết tên! Quốc hiệu là Đại Việt! (*Sa: quốc hiệu của VN chúng ta thời xưa cũng là Đại Việt!) Mà chủ nhân của thân thể này cũng được gọi là Lý Hầu La, là thứ nữ của Lý chủ bộ trong huyện.



Hôm nay là ngày thành thân của Lý Hầu La, đối tượng thành thân là Tần Chung, cũng chính là tên thiếu niên choai choai đang ngồi trong phòng này.



Vốn dĩ nhân vật chính trong mối hôn sự này không phải là nguyên chủ Lý Hầu La, mà là đích tỷ của cô ấy. Gia gia của Tần Chung và gia gia của nguyên chủ thời còn niên thiếu chính là bạn tốt cùng trường. Thời điểm mà gia gia của Tần Chung còn sống, Tần gia tuy rằng không tính là đại phú đại quý, nhưng cũng có hơn trăm mẫu ruộng nương, cũng được xem như là một địa chủ không lớn không bé.



Khi đó, phụ thân của Tần Chung và phụ thân của nguyên chủ đều đã thành thân, vì thế, hai vị lão nhân gia liền định ra hôn sự từ nhỏ cho hai đứa cháu của mình. Đích tỷ của nguyên chủ tên gọi là Lý Nguyệt Nga, sinh cùng một năm với Tần Chung, đính ước từ nhỏ chính là hai người bọn họ.



Vốn dĩ, mối hôn sự này cũng xem như là môn đăng hộ đối. Bởi vì, Tần gia tuy là không có ai làm việc ở nha môn, nhưng của cải thì cũng xem như là dư dả, chức quan của Lý chủ bộ cũng không tính là lớn, cả đời cũng chỉ được như thế mà thôi, cho nên, cả hai ai nhà, ai cũng chẳng thể chê bai được ai!



Thế nhưng về sau, Tần gia lại vướn vào một vụ kiện tụng, phải tiêu hết tiền bạc trong nhà, đất đai cũng bán gần hết, đợi đến khi vụ kiện kết thúc, người tuy là không có ai có việc gì, nhưng gia sản lại gần như là hết sạch. Hai năm trước, khi Tần gia gia sắp qua đời, Lý lão nhân gia ở trước mặt của Tần gia gia, đảm bảo rằng nhất định sẽ để cho cháu gái của ông ấy thành thân với Tần Chung vào năm sau.



Ai ngờ, mãi đến khi Lý lão nhân gia qua đời, mối hôn sự này vẫn còn chưa được thực hiện, trước lúc lâm chung, Lý lão nhân gia bắt Lý chủ bộ phải hứa, nhất định phải để cháu gái của ông ấy gả cho Tần Chung.



Lý chủ bộ không có cách nào làm trái di nguyện của phụ thân mình, vốn cũng định làm theo. Tuy nhiên, đại nương của nguyên chủ đâu chịu để cho con gái ngoan của mình gả cho một người có gia cảnh sa cơ thất thế như Tần Chung. Vì thế, bà ta liền thổi gió bên tai của Lý chủ bộ rằng, lúc ấy, Lý lão nhân gia chỉ nói là phải đem cháu gái gả vào Tần gia, nhưng lại không có nói là gã đứa cháu gái nào, cho nên, Lý gia bọn họ có gả ai đến Tần gia thì cũng không tính là vi phạm lời hứa.



Cứ như vậy, thứ nữ Lý Hầu La bị ép thay thế đích tỷ gả đến Tần gia, mà tiểu cô nương này lại tâm cao khí ngạo, một lòng chỉ muốn leo lên cao, từ lúc biết bản thân phải gả đến Tần gia thì liền u uất tích tụ thành tâm bệnh, cuối cùng, ngay trong đêm tân hôn, thành công khiến bản thân u uất mà chết, vừa lúc để cho Lý Hầu La chiếm được tiện nghi.