Phu Thê Nhà Nghèo

Chương 183 : Mì trường thọ

Ngày đăng: 21:12 20/05/20


Edit: Sahara



Hoàng hậu im lặng nhìn Tĩnh phi như thế một lúc lâu mới bảo: "Đứng lên đi!"



Tĩnh phi vội dạ rồi đứng dậy trở lại ghế của mình ngồi xuống, lần này không dám nói thêm câu nào nữa.



Những phi tần khác thấy Tĩnh phi xung phong nhưng lại đâm đầu vào tường sắt thì cũng ngoan ngoãn ngồi yên.



Lúc này, Trang quý phi mới khẽ cười phá vỡ sự yên tĩnh: "Hoàng hậu nương nương, thần thiếp cảm thấy Tần phu nhân nói rất đúng. Cô ấy chỉ có một đôi tay, làm sao may nổi nhiều y phục như vậy? Tần phu nhân nhất định đã hao phí rất nhiều tâm tư mới may xong phượng bào cho nương nương. Giờ lại phải may long bào cho hoàng thượng. Đúng là quá vất vả! Chúng thần thiếp cũng vì thấy phượng bào của hoàng hậu nương nương quá đẹp, thật lòng yêu thích nên mới đến nhờ Tần phu nhân. Nghe nói y phục ở Vân Từ Phường cũng không tệ, Tần phu nhân, bổn cung muốn đặt trước hai bộ y phục mùa đông ở chỗ Vân Từ Phường, không biết có được không?"



Lý Ỷ La vội phúc thân thi lễ: "Tạ nương nương hậu ái!"



Tĩnh phi vừa lỡ lời nên bị hoàng hậu giáo huấn. Trang quý phi lại nói muốn đặt may y phục ở Vân Từ Phường. Vì thế, những phi tần khác không dám bảo Lý Ỷ La may y phục cho họ nữa. Ai cũng bày tỏ ý tứ sẽ đến Vân Từ Phường đặt y phục.



Trò chuyện thêm một lúc thì hoàng hậu bảo chúng phi tần hồi cung.



Lý Ỷ La phúc thân hành lễ chào các phi tần, đợi họ đi trước hết rồi, nàng mới im lặng đi một mình ở phía sau. Lý Ỷ La không để ý những người khác, nhưng lại nhìn chằm chằm bóng lưng Trang quý phi đến mấy lần.



Sau khi tách ra với các phi tần khác, Trang quý phi và đại cung nữ cận thân cùng nói về chuyện hôm nay.



"Nương nương, nô tỳ có điều không hiểu, trước đó không phải nương nương hy vọng Lý thị nhận lời may y phục cho các vị nương nương khác à? Sao vừa rồi người lại đỡ lời cho ả ta?"



Trang quý phi cười cười: "Lý Ỷ La kia đã nhận lời may long bào cho hoàng thượng, tất nhiên không có khả năng nhận may y phục cho người khác. Nếu việc này đã không thành, có làm gì cũng vô dụng, còn không bằng bán cho ả một nhân tình."



"Nhưng mà.... Nhìn tình hình vừa nãy, hoàng hậu có vẻ rất thích ả Lý thị kia, hiện tại ả ta lại may long bào cho hoàng thượng. Về sau nương nương muốn đối phó ả, không phải sẽ càng khó khăn hơn sao?"



Trang quý phi quay sang nhìn đại cung nữ: "Ai nói bổn cung muốn đối phó Lý Ỷ La?"



Đại cung nữ sửng sốt, chần chừ do dự rồi nói: "Nhưng mà thù của Trang gia...." Nương nương không muốn báo sao?



Nếu đổi lại thành nàng ta... Nếu nàng ta có được địa vị như Trang quý phi, mẫu tộc bị người ta hại thành ra như thế, nàng ta chắc chắn sẽ không bỏ qua cho kẻ đó.



Trang quý phi giơ tay lên che nắng, móng tay đỏ thẳm phản quang dưới ánh mặt trời: "Bổn cung thân ở thâm cung, mỗi bước đi đều phải cẩn trọng, ngoại trừ cố gắng lấy lòng hoàng thượng, ta còn phải nuôi dạy Di Nhi thật tốt. Những chuyện khác làm nhiều sai nhiều, không làm sẽ không để người ta nắm được nhược điểm. Trang gia thành như vậy đã là định cục. Cắt chức cha và đại ca là do hoàng thượng tự mình hạ chỉ. Dù bổn cung có ra tay đối phó phu thê Tần gia, trừng trị được bọn họ, thì hoàng thượng cũng không thay đổi phán quyết. Ngược lại, hành động vọng động sẽ khiến người khác nắm được điểm yếu của bổn cung. Sao bổn cung có thể làm chuyện lợi bất cập hại như vậy được?"



(*lợi bất cập hại: lợi ích thu được không bù được tổn thất.)



Đại cung nữ đã hiểu ý Trang quý phi: "Vậy sao nương nương còn...."



Vì sao còn thúc đẩy các nương nương khác đi gây phiền phức cho Lý thị?



Đại cung nữ chưa nói hết câu, Trang quý phi đã biết nàng ta muốn nói gì. Trang quý phi khẽ hừ: "Bổn cung không ra tay, không có nghĩa là không thể thuận nước đẩy thuyền. Chỉ tiếc...."



Tiếc là đã chậm một bước. Không ngờ Lý Ỷ La lại nhanh tay hơn, nhận ý chỉ may long bào cho hoàng thượng. Một khi đã nhận may long bào, tất nhiên không thể nào may y phục cho phi tần hậu cung.




Do tướng mạo Tần Chung quá xuất sắc, tuổi lại còn rất trẻ, không phải người qua đường Giáp, Ất, Bính, Đinh nào đó, tùy tiện dạo một vòng là gặp được. Từ sau hôm cưỡi ngựa diễu hành, có không ít thư sinh vô lương vì muốn kiếm tiền nên lấy Tần Chung làm hình tượng nam chính, rồi viết ra những chuyện tình giữa tài tử và giai nhân. Những quyển thoại bản kiểu này truyền lưu rộng rãi khắp kinh thành. Có rất nhiều người thích đọc, đặc biệt là nhóm thiếu nữ tuổi đang xuân.



Diện mạo phi phàm, tuổi trẻ tài cao, còn là đương kim Trạng Nguyên, Tần Chung nghiễm nhiên trở thành nhân vật được chú ý. Những chuyện đồn thổi này nọ xung quanh Tần Chung cũng xuất hiện không ít. Trong đó có cả chuyện Tần Chung vô cùng yêu thê tử mình.



Nghe nói, Tần Trạng Nguyên rất yêu thê tử, từng chính miệng nói cả đời không nạp thiếp. Người bình thường đều cảm thấy khó tin. Nam nhân mà! Mấy lời thề non hẹn biển đó, ai chưa từng nói qua? Nhưng một khi có tiền tài địa vị rồi, làm sao thoát được chuyện phong hoa tuyết nguyệt, trái ôm phải ấp?



Tiểu nhị cũng là một trong những người không tin đó. Nhưng hôm nay, tiểu nhị tận mắt chứng kiến một đại nam nhân, còn là mệnh quan triều đình, tiền đồ rộng mở, chỉ vì muốn làm thê tử vui mà lén đi học nấu mì trường thọ. Lại nhìn dáng vẻ hiện giờ của Tần Chung, dịu dàng cẩn thận từng li từng tí. Tiểu nhị chợt nghĩ, có lẽ lời đồn kia là thật.



Ngay lúc tiểu nhị còn đang suy nghĩ miên man, thì Tần Chung phất tay bảo tiểu nhị lui xuống.



Lúc đóng cửa, tiểu nhị còn kịp nhìn thấy Tần Chung mang vẻ mặt thấp thỏm nhìn thê tử mình ăn mì trường thọ, rồi lo lắng hỏi: "Thế nào? Có ngon không?"



Cửa đóng lại, hoàn toàn ngăn cách tình hình bên ngoài và bên trong.



Tiểu nhị đi đến cạnh quầy dưới lầu, thần thái ngây ngốc hỏi chưởng quầy: "Chưởng quầy này, ngài nói xem, sau này có thê tử, tôi cũng phải nấu cơm cho thê tử à?"



Chưởng quầy gõ đầu tiểu nhị: "Cậu điên à? Có thê tử, tất nhiên là để thê tử cậu nấu cơm cho cậu. Đường đường một nam nhân mà xuống bếp, vậy cần nữ nhân để làm gì?"



________________________



*Kịch ngắn của Sa:



Sinh thần Tần phụ.



Tần phụ: "Lão tam, mì trường thọ đâu?"



Tần Chung: "........."



Sinh thần Tần mẫu.



Tần mẫu: "Chung nhi, mì trường thọ của mẹ đâu?"



Tần Chung: "..........."



Sinh thần Lý Ỷ La.



Lý Ỷ La: "Tướng công, mì trường thọ...."



Tần Chung: "Có ngay!"



Tần phụ, Tần mẫu: ".........." Đẻ lộn con rồi!