Phúc Diễm Tiêu Dao
Chương 68 : Diễm Mẫu Đồng Học (3)
Ngày đăng: 10:49 27/06/20
Ánh mắt của Diệp Hi rơi trên người mỹ phụ, cảm thấy nàng thật rất giống như một vị mẫu thân của đồng học nào đó! Diệp Hi bây giờ còn nhớ được, khi đó, mở cuộc họp phụ huynh, mình đã từng thấy một lần!
Trời ạ! Hiện tại đang nhớ lại, Diệp Hi cũng nhớ tới một nữ hài tử sáng sủa hoạt bát trong lớp, vị mẫu thân của đồng học tại sao gặp ở loại địa phương này? Tại sao... nàng phải bán thân?
Từ Lâm hai tay nắm thật chặc làn váy, nàng bây giờ là sợ cỡ nào! Bởi vì hiện ở trước mắt mình lại là một tiểu nam hài so với tuổi của nữ nhi mình không sai biệt lắm! Ở lúc mình đi tới, nữ nhân mập đã nói với nàng, bất luận đi vào là người nào, cao thấp mập gầy cũng tốt, cũng tuyệt đối không phải là người mà nàng có thể đắc tội!
Hai mắt Diệp Hi gắt gao chỉa vào mỹ phụ trước mắt đang cúi đầu, cho dù ngồi nhưng nàng cũng không thấp hơn mình bao nhiêu, nhìn nàng mặc trên người một kiện váy hồng thập phần khêu gợi, còn có cặp đùi khép lại ở chung một chỗ mang theo tất chân màu đen làm đôi chân như càng thêm quyến rũ gợi cảm chết người. Từng đợt nóng bỏng ở cổ họng của hắn bắt đầu thiêu đốt.
"Ngươi là —— " Text được lấy tại Truyện FULL
Thanh âm Diệp Hi có một chút run rẩy, hắn rất nghĩ nếu hỏi mỹ phụ điều này, nàng đến cùng có phải hay không là mẫu thân của đồng học, nhưng lời nói đến khóe miệng hắn lại không nói ra được! Bời hắn biết nếu nói ra thì rất có thể mỹ nữ trước mắt lập tức bỏ chạy.
Tại sao mình bước chân vào trong căn phòng này? Trong tâm hồn Diệp Hi, bỗng nhiên có một loại thanh âm ở nói cho hắn một câu như vậy.
Nếu như...
Nghĩ đến mình đem mẫu thân của đồng học áp dưới thân thể, Diệp Hi càng thêm nóng rang. Thậm chí, ngay cả thân thể của hắn đã nhẹ nhàng mà run rẩy lên. Không thể không nói, nữ nhân ở trên giường đích xác là để cho hắn mê muội! Cho dù đã là mẫu thân, Từ Lâm vẫn xinh đẹp như vậy, thành thục tuyệt mỹ như vậy.
Lúc này, có lẽ phải đối mặt với chuyện sắp xảy ra khiến cho nàng bất an cùng sợ hãi, nhưng là nàng cũng không dám nhúc nhích. Bởi vì, cho dù nàng không có ngẩng đầu lên, lại như cũ có thể cảm nhận được trước mắt mình là một đứa bé trai mang theo cặp mắt tràn đầy nóng rực đang ngó chừng đôi chân của mình.
"Ngươi..."
Cảm giác được tiểu nam hài này đứng ở trước mặt của mình lại không nói lời nào, vậy không có bất kỳ hành động, Từ Lâm cho dù trong lòng ở sợ hãi, đang sợ lại cũng chầm chậm ngẩng đầu.
Nhưng là, khi nàng đối mặt ánh mắt của Diệp Hi lại bỗng nhiên ngây ngẩn cả người!
Trời ạ! Đây chỉ là một đứa bé trai cùng con gái của mình không sai biệt lắm mà thôi! Hơn nữa, lúc này ánh mắt là cở nào nóng rực, tràn đầy nồng đậm tham muốn giữ lấy, làm cho từ đáy lòng nàng cảm thấy bất an. Chẳng lẽ, thân thể của mình sẽ bị chà đạp trong tay tiểu nam hài này sao? Còn có một điều chính là, hắn rốt cuộc là người nào?
Những thứ này, Từ Lâm cũng không biết. Bởi vì không biết, mà cảm thấy sợ hãi!
Đô thị phồn hoa, bóng đêm lại mê người như vậy! Thành phố Hoa Hải ban đêm, luôn kèm theo đủ mọi màu sắc của đèn nê ông rực rỡ lóe lên trong đêm, khiến đêm đen càng thêm mờ ảo lôi cuốn.
Nhìn phồn hoa quốc tế đại đô thị, lúc này ở một khu nhà rất cao có một đôi mắt tràn đầy oán hận nhìn xuống.
"Rất nhanh, ta sẽ khiến cho các ngươi những thứ này chỉ biết ăn uống vui đùa lâm vào tuyệt vọng! Nổi thống khổ của ta, ta tuyệt đối sẽ làm cho các ngươi hứng chịu gấp mười lần!"
Trong căn phòng này, không có mở đèn. Bởi vì, Tần Nhã sớm đã tạo thành thói quen sống trong hắc ám. Kể từ khi trượng phu của mình chết thảm, nàng vẫn luôn tự một mình gắng gượng! Nàng hận a, tại sao, chuyện như vậy, sẽ phát sinh ở trên người của mình? Tại sao, lão Thiên hết lần này tới lần khác không quyến luyến mình?Tại sao muốn đem hạnh phúc của mình, vô tình tước đoạt đi?
Hiện tại, trượng phu đã chết. Mà con gái của mình, lại muốn trợ giúp đám cừu nhân để đối phó mình? Đây là điều Tần Nhã không thể...tiếp nhận nhất!
Không thể! Nếu, bọn họ để cho mình bi thảm như vậy, như vậy mình nhất định muốn hảo hảo trả thù bọn họ! Để cho bọn họ biết, khi bọn hắn mỉm cười, có một nữ nhân luôn lâm vào trong thống khổ!
Thật ra thì, Tần Nhã sở dĩ liên lạc Nhật Bản Yakuza, cũng là bởi vì thấy được bọn họ có giá trị lợi dụng. Như vậy, để cho cả hai bên cùng lưỡng bại câu thương, đây là điều Tần Nhã hy vọng nhìn thấy nhất. Bởi như vậy, mình chẳng những có thể trả thù cái thành phố này, thậm chí còn có thể trợ giúp nàng giết chết những tên Nhật Bản chết tiệt kia!
"Các ngươi những người này, ta nhất định phải làm cho các ngươi biết, rốt cuộc ai mới là chánh nghĩa! Diệp Long! Cả tên hung thủ giết người nhà ngươi nữa!"
Nói đến Diệp Long, Tần Nhã liền hận đến nghiến răng nghiến lợi! Bởi vì, cũng bởi vì ban đầu Diệp Long ra lệnh, trượng phu mới có thể mất mạng!
"Ngày kia sẽ tiến hành sao?"
Nhìn lại tư liệu trên tay, khóe miệng Tần Nhã hiện lên một tia cười lạnh, "Chỉ mong các ngươi đừng làm cho ta thất vọng!"
Nàng khẽ gật đầu, nhưng trong lòng nghĩ tới người đàn bà bên Nhật Bản lần trước cùng mình gọi điện thoại. Nàng cũng hơi thắc mắc từ lúc nào mà Yakuza đã để cho một nữ nhân nắm quyền lực?
"A di, ngươi muốn ngồi tới khi nào?"
Trong phòng ngủ, bỗng nhiên, Diệp Hi luôn luôn không có mở miệng nói chuyện lại lên tiếng nói: "Đứng lên... Cho ta xem một chút?"
Lúc nói câu này, Diệp Hi thật ra thì hắn đang run rẩy! Không phải bởi vì hắn sợ, mà là bởi vì hắn hưng phấn! Mỹ phụ này lại là mẫu thân của đồng học a! Nhưng hiện tại nàng thật giống như một con sơn dương nhỏ ở trước mắt tùy ý mình xâm lược, đợi chờ mình đến giết thịt.
"Ực ực!"
Hắn khó khăn nuốt nước bọt, ánh mắt nhìn người vợ xinh đẹp. Từ Lâm hiện tại thật rất tưởng muốn chạy ra gian phòng này, nàng thật sự không muốn, thân thể của mình, bị tiểu nam hài này chà đạp! Độ tuổi của hắn vẫn chỉ ngang nữ nhi của mình a!
Nhưng nếu mình chạy đi, vạn nhất tiểu nam hài này nổi giận thì làm sao bây giờ? Mình được cho biết, tiểu nam hài này có bối cảnh tuyệt đối không đơn giản như vậy. Từ Lâm, cũng không có cái dũng khí đắc tội hắn, vì sau lưng nàng còn có gia đình, còn có nữ nhi!
Hai tay của nàng, chống đỡ trên đầu gối của mình, nhưng thân thể, lại nhẹ nhàng mà đứng lên. Khi nàng thẳng thắn đứng lên, Diệp Hi ngây ngẩn cả người. Bởi vì, mỹ phụ này lại cao hơn mình một cái đầu! Tất chân màu đen, giày cao gót, phối hợp như vậy, dễ dàng đem vẻ phong tình vạn chủng dụ phát ra toàn bộ ra.
Nhìn thục nữ cao gầy đang run rẩy, Diệp Hi bỗng nhiên đưa ra ma trảo của mình!
Trời ạ! Hiện tại đang nhớ lại, Diệp Hi cũng nhớ tới một nữ hài tử sáng sủa hoạt bát trong lớp, vị mẫu thân của đồng học tại sao gặp ở loại địa phương này? Tại sao... nàng phải bán thân?
Từ Lâm hai tay nắm thật chặc làn váy, nàng bây giờ là sợ cỡ nào! Bởi vì hiện ở trước mắt mình lại là một tiểu nam hài so với tuổi của nữ nhi mình không sai biệt lắm! Ở lúc mình đi tới, nữ nhân mập đã nói với nàng, bất luận đi vào là người nào, cao thấp mập gầy cũng tốt, cũng tuyệt đối không phải là người mà nàng có thể đắc tội!
Hai mắt Diệp Hi gắt gao chỉa vào mỹ phụ trước mắt đang cúi đầu, cho dù ngồi nhưng nàng cũng không thấp hơn mình bao nhiêu, nhìn nàng mặc trên người một kiện váy hồng thập phần khêu gợi, còn có cặp đùi khép lại ở chung một chỗ mang theo tất chân màu đen làm đôi chân như càng thêm quyến rũ gợi cảm chết người. Từng đợt nóng bỏng ở cổ họng của hắn bắt đầu thiêu đốt.
"Ngươi là —— " Text được lấy tại Truyện FULL
Thanh âm Diệp Hi có một chút run rẩy, hắn rất nghĩ nếu hỏi mỹ phụ điều này, nàng đến cùng có phải hay không là mẫu thân của đồng học, nhưng lời nói đến khóe miệng hắn lại không nói ra được! Bời hắn biết nếu nói ra thì rất có thể mỹ nữ trước mắt lập tức bỏ chạy.
Tại sao mình bước chân vào trong căn phòng này? Trong tâm hồn Diệp Hi, bỗng nhiên có một loại thanh âm ở nói cho hắn một câu như vậy.
Nếu như...
Nghĩ đến mình đem mẫu thân của đồng học áp dưới thân thể, Diệp Hi càng thêm nóng rang. Thậm chí, ngay cả thân thể của hắn đã nhẹ nhàng mà run rẩy lên. Không thể không nói, nữ nhân ở trên giường đích xác là để cho hắn mê muội! Cho dù đã là mẫu thân, Từ Lâm vẫn xinh đẹp như vậy, thành thục tuyệt mỹ như vậy.
Lúc này, có lẽ phải đối mặt với chuyện sắp xảy ra khiến cho nàng bất an cùng sợ hãi, nhưng là nàng cũng không dám nhúc nhích. Bởi vì, cho dù nàng không có ngẩng đầu lên, lại như cũ có thể cảm nhận được trước mắt mình là một đứa bé trai mang theo cặp mắt tràn đầy nóng rực đang ngó chừng đôi chân của mình.
"Ngươi..."
Cảm giác được tiểu nam hài này đứng ở trước mặt của mình lại không nói lời nào, vậy không có bất kỳ hành động, Từ Lâm cho dù trong lòng ở sợ hãi, đang sợ lại cũng chầm chậm ngẩng đầu.
Nhưng là, khi nàng đối mặt ánh mắt của Diệp Hi lại bỗng nhiên ngây ngẩn cả người!
Trời ạ! Đây chỉ là một đứa bé trai cùng con gái của mình không sai biệt lắm mà thôi! Hơn nữa, lúc này ánh mắt là cở nào nóng rực, tràn đầy nồng đậm tham muốn giữ lấy, làm cho từ đáy lòng nàng cảm thấy bất an. Chẳng lẽ, thân thể của mình sẽ bị chà đạp trong tay tiểu nam hài này sao? Còn có một điều chính là, hắn rốt cuộc là người nào?
Những thứ này, Từ Lâm cũng không biết. Bởi vì không biết, mà cảm thấy sợ hãi!
Đô thị phồn hoa, bóng đêm lại mê người như vậy! Thành phố Hoa Hải ban đêm, luôn kèm theo đủ mọi màu sắc của đèn nê ông rực rỡ lóe lên trong đêm, khiến đêm đen càng thêm mờ ảo lôi cuốn.
Nhìn phồn hoa quốc tế đại đô thị, lúc này ở một khu nhà rất cao có một đôi mắt tràn đầy oán hận nhìn xuống.
"Rất nhanh, ta sẽ khiến cho các ngươi những thứ này chỉ biết ăn uống vui đùa lâm vào tuyệt vọng! Nổi thống khổ của ta, ta tuyệt đối sẽ làm cho các ngươi hứng chịu gấp mười lần!"
Trong căn phòng này, không có mở đèn. Bởi vì, Tần Nhã sớm đã tạo thành thói quen sống trong hắc ám. Kể từ khi trượng phu của mình chết thảm, nàng vẫn luôn tự một mình gắng gượng! Nàng hận a, tại sao, chuyện như vậy, sẽ phát sinh ở trên người của mình? Tại sao, lão Thiên hết lần này tới lần khác không quyến luyến mình?Tại sao muốn đem hạnh phúc của mình, vô tình tước đoạt đi?
Hiện tại, trượng phu đã chết. Mà con gái của mình, lại muốn trợ giúp đám cừu nhân để đối phó mình? Đây là điều Tần Nhã không thể...tiếp nhận nhất!
Không thể! Nếu, bọn họ để cho mình bi thảm như vậy, như vậy mình nhất định muốn hảo hảo trả thù bọn họ! Để cho bọn họ biết, khi bọn hắn mỉm cười, có một nữ nhân luôn lâm vào trong thống khổ!
Thật ra thì, Tần Nhã sở dĩ liên lạc Nhật Bản Yakuza, cũng là bởi vì thấy được bọn họ có giá trị lợi dụng. Như vậy, để cho cả hai bên cùng lưỡng bại câu thương, đây là điều Tần Nhã hy vọng nhìn thấy nhất. Bởi như vậy, mình chẳng những có thể trả thù cái thành phố này, thậm chí còn có thể trợ giúp nàng giết chết những tên Nhật Bản chết tiệt kia!
"Các ngươi những người này, ta nhất định phải làm cho các ngươi biết, rốt cuộc ai mới là chánh nghĩa! Diệp Long! Cả tên hung thủ giết người nhà ngươi nữa!"
Nói đến Diệp Long, Tần Nhã liền hận đến nghiến răng nghiến lợi! Bởi vì, cũng bởi vì ban đầu Diệp Long ra lệnh, trượng phu mới có thể mất mạng!
"Ngày kia sẽ tiến hành sao?"
Nhìn lại tư liệu trên tay, khóe miệng Tần Nhã hiện lên một tia cười lạnh, "Chỉ mong các ngươi đừng làm cho ta thất vọng!"
Nàng khẽ gật đầu, nhưng trong lòng nghĩ tới người đàn bà bên Nhật Bản lần trước cùng mình gọi điện thoại. Nàng cũng hơi thắc mắc từ lúc nào mà Yakuza đã để cho một nữ nhân nắm quyền lực?
"A di, ngươi muốn ngồi tới khi nào?"
Trong phòng ngủ, bỗng nhiên, Diệp Hi luôn luôn không có mở miệng nói chuyện lại lên tiếng nói: "Đứng lên... Cho ta xem một chút?"
Lúc nói câu này, Diệp Hi thật ra thì hắn đang run rẩy! Không phải bởi vì hắn sợ, mà là bởi vì hắn hưng phấn! Mỹ phụ này lại là mẫu thân của đồng học a! Nhưng hiện tại nàng thật giống như một con sơn dương nhỏ ở trước mắt tùy ý mình xâm lược, đợi chờ mình đến giết thịt.
"Ực ực!"
Hắn khó khăn nuốt nước bọt, ánh mắt nhìn người vợ xinh đẹp. Từ Lâm hiện tại thật rất tưởng muốn chạy ra gian phòng này, nàng thật sự không muốn, thân thể của mình, bị tiểu nam hài này chà đạp! Độ tuổi của hắn vẫn chỉ ngang nữ nhi của mình a!
Nhưng nếu mình chạy đi, vạn nhất tiểu nam hài này nổi giận thì làm sao bây giờ? Mình được cho biết, tiểu nam hài này có bối cảnh tuyệt đối không đơn giản như vậy. Từ Lâm, cũng không có cái dũng khí đắc tội hắn, vì sau lưng nàng còn có gia đình, còn có nữ nhi!
Hai tay của nàng, chống đỡ trên đầu gối của mình, nhưng thân thể, lại nhẹ nhàng mà đứng lên. Khi nàng thẳng thắn đứng lên, Diệp Hi ngây ngẩn cả người. Bởi vì, mỹ phụ này lại cao hơn mình một cái đầu! Tất chân màu đen, giày cao gót, phối hợp như vậy, dễ dàng đem vẻ phong tình vạn chủng dụ phát ra toàn bộ ra.
Nhìn thục nữ cao gầy đang run rẩy, Diệp Hi bỗng nhiên đưa ra ma trảo của mình!