Phục Kích Ái

Chương 37 : Thổ lộ tình cảm . . .

Ngày đăng: 19:23 19/04/20


“Các chị ở chỗ nào?” Không đợi Tiết Dao Dao đáp lời, Lý Thiên Hữu liền vội vàng hỏi.



Từ lúc nàng quen biết Lâm Bắc Thần đến giờ, Lâm Bắc Thần liên tục xuất hiện các loại tình trạng, một lần so với một lần mạo hiểm hơn. Lúc này Lý Thiên Hữu cũng không biết bản thân làm sao vậy, vừa nghe nói Lâm Bắc Thần uống nhiều còn đùa giỡn rượu điên, trong đầu nàng lập tức hiện ra hình ảnh ngày đó cô uống xuân dược ghé vào trong lòng mình...



Nghe ra Lý Thiên Hữu sốt ruột, Tiết Dao Dao hướng về phía Lâm Bắc Thần không tiếng động cười. Nàng liền biết chiêu này chắc chắn linh nghiệm, tùy cơ báo cho Lý Thiên Hữu địa chỉ liền cắt đứt điện thoại.



“Thế nào?” Tiết Dao Dao như tranh công nhìn Lâm Bắc Thần cau mày, nét mặt tràn đầy kiêu ngạo. Xem nàng làm một chuyện tình cỡ nào vĩ đại nha, Lâm Bắc Thần mời không được người, nàng nói hai câu liền giải quyết.



“Con mắt nào của cậu nhìn thấy tôi đùa giỡn rượu điên?” Lâm Bắc Thần lạnh lùng hỏi, nếu như cô biết Tiết Dao Dao sẽ nói cô đùa giỡn rượu điên, cô thế nào cũng sẽ không để nàng gọi điện cho Lý Thiên Hữu. Đó đều không phải lừa dối sao? Cô dùng sức trừng mắt Tiết Dao Dao, ý tứ đó chính là nói cho nàng, cô rất không vui vẻ.



“Phục vụ, thêm một tá bia.” Tiết Dao Dao cũng không phản ứng Lâm Bắc Thần, duỗi cánh tay cao giọng hô.



“Tiết, Dao, Dao. Cậu có thể chú ý chút hình tượng hay không?” Lâm Bắc Thần từng chữ từng chữ kêu tên Tiết Dao Dao, cô giơ lên cánh tay đỡ lấy trán mình, tại sao cùng nàng một chỗ luôn luôn mất mặt như thế.



“Khà khà, kịch tớ đã làm đủ. Tiểu Hữu Hữu có thể biết cái này.” Vừa nói chuyện Tiết Dao Dao còn vươn hai tay khua hai lần ở không trung.”Em ấy luyến tiếc cậu như thế nào, tớ không quen thuộc với em ấy, vạn nhất em ấy biết là tớ đưa ra chủ ý lừa em tới, nếu như em nóng giận, tớ đúng là ứng phó không được.” Nàng vừa nói vừa nâng bia phục vụ đưa tới, sau đó đưa cho Lâm Bắc Thần một chai.



Lâm Bắc Thần triệt để xem như hết chỗ nói rồi, Tiết Dao Dao nàng luôn miệng Tiểu Hữu Hữu thân thiết như vậy, lúc này ngược lại nói không quen. Cô nhìn Tiết Dao Dao chu cái miệng nhỏ nhắn giả bộ thương cảm, liền có loại kích động muốn đạp nàng một cước.



Lâm Bắc Thần lười nhìn Tiết Dao Dao, cô cầm chai bia nhìn trên bàn thủy tinh, trên bàn đã xếp chồng một loạt vỏ bia rỗng, còn có XO vừa nãy Tân tỷ đưa tới cũng đã thấy đáy, cô lại nhìn một chút một tá bia mới vừa bị mở. Trời, như vậy xong sợ là thực sự muốn say...



Lý Thiên Hữu treo điện thoại lập tức chào hỏi cô cô, nói bằng hữu nàng có việc gấp tìm nàng, liền chạy đến bên lề đường, nàng cũng không để ý tới phía sau cô cô căng cổ họng hỏi dò, đưa tay gọi một chiếc taxi liền chạy tới dưới cầu vượt Tiết Dao Dao nói.
Tiết Dao Dao không hỏi nữa, nàng cầm lấy bình rượu uống một ngụm. Lý Thiên Hữu nhìn một chút Lâm Bắc Thần đã bình ổn hơi thở, nàng nhẹ giọng nói với Tiết Dao Dao: “Chúng ta đi thôi, chị ấy đang ngủ.”



“Thế nào? Như vậy em đã muốn đi?” Tiết Dao Dao nhíu mày nhìn Lý Thiên Hữu hỏi.



Lý Thiên Hữu bị Tiết Dao Dao cực nhanh biến hóa cảm xúc làm có chút mơ hồ, mới nãy còn một bộ đường hoàng ra dáng, chớp mắt thời gian trên mặt lại treo nụ cười tà ác.



Tiết Dao Dao cảm thấy rất hài lòng đối với vẻ mặt không hiểu của Lý Thiên Hữu, nàng ám muội cười với Lý Thiên Hữu. Đưa tay gọi tới phục vụ, lại gọi tới một tá bia.



“Cứ đặt dụng cụ mở chai ở đó đi, tự chúng tôi mở.” Tiết Dao Dao móc ra từ trong túi da một tấm vé mời đưa cho phục vụ liền đuổi nàng ấy đi chỗ khác.



“Bối cảnh của Lâm Bắc Thần em cũng ít nhiều hiểu rõ, nội bộ nhà cậu ấy rất phức tạp, nếu như em muốn cùng cậu ấy một chỗ nhất định phải đối phó Lâm lão gia tử trước tiên. Chắc hẳn em đã gặp qua ông ấy...” Tiết Dao Dao cũng không vội vã khui bia, nàng tựa trên sô pha nhẹ giọng nói với Lý Thiên Hữu.



Lý Thiên Hữu không nói chuyện, nàng biết Tiết Dao Dao còn chưa nói hết, nàng an tĩnh chờ của câu sau của chị ấy.



“Lâm Bắc Thần là người tính cách lạnh lùng, đối với bất luận chuyện gì cũng không để trong lòng, coi như là thông suốt, đối với tình cảm càng vậy. Cho nên rất nhiều lúc cậu ấy cũng không biết trong lòng mình muốn cái gì, em có thể hiểu sao?” Tiết Dao Dao ngẩng đầu nhìn Lý Thiên Hữu.



“Em hiểu, thế nhưng...”



“Nhưng nhị cái gì? Nhưng em thân bất do kỷ thật sao? Điều đó chị cũng đang muốn hỏi, em còn nhỏ như vậy, lại nhập ngũ. Em có nghĩ tới, hai người các em thế nào cùng một chỗ? Trước không nói gia đình của cậu ấy, chỉ riêng em, em sẽ vì cậu ấy rời khỏi bộ đội sao?”