Phục Kích Ái

Chương 44 : Kích tình . . .

Ngày đăng: 19:23 19/04/20


“Em muốn cùng ngủ với chị.” Lý Thiên Hữu có chút không được tự nhiên nói, thời gian còn lại của nàng không nhiều lắm, lúc này không cho phép nàng xấu hổ. Nàng chính là muốn ngủ cùng Lâm Bắc Thần, hơn nữa những ngày qua nàng ngày ngày khốn khổ một vấn đề, sau khi cánh cửa dục vọng gần như ngủ say 21 năm bị Lâm Bắc Thần mở ra, thân thể của nàng liền bắt đầu trở nên rục rịch, đặc biệt mỗi lần nhìn thấy Lâm Bắc Thần, cảm giác đó càng thêm cường liệt...



Lâm Bắc Thần không nói gì, cô từ trên giường đứng lên, đưa tay vén lên khăn trải giường, cẩn thận sửa sang lại chăn lông lạc đà, lại xếp xếp hai cái gối. Liền vào phòng tắm, qua xấp xỉ 10 phút Lâm Bắc Thần đi ra. Cô thoáng nhìn Lý Thiên Hữu vẫn như cũ chân trần ngây ngốc đứng trên sàn nhà, giơ tay kéo góc chăn bản thân liền nằm trong chăn.



“Em muốn cứ đứng một đêm như vậy?” Lâm Bắc Thần nhìn Lý Thiên Hữu trên mặt đất, cô tìm cho mình một tư thế nằm thoải mái, lúc nói chuyện khiêu mi. Mới vừa rồi còn lời thề son sắt muốn ngủ chung với cô, tại sao lại liền ngây dại như vậy?



“Bắc Thần...” Lý Thiên Hữu cũng không biết mình muốn nói cái gì, nàng muốn nói lại dừng. Bây giờ trong đầu nàng tràn đầy cảnh tượng một đêm đó triền miên, đặc biệt nhìn Lâm Bắc Thần mới đi ra từ phòng tắm, lúc này trên người chỉ mặc một bộ áo choàng tắm thoải mái, thân thể xinh đẹp như ẩn như hiện. Khiến cho cả người nàng muốn lửa đốt, nàng sợ mình cách Lâm Bắc Thần quá gần, nàng thật sẽ không nhịn được đẩy Lâm Bắc Thần ngã dưới người nàng...



“Em tới đây.” Lâm Bắc Thần dịu dàng nói, cô duỗi ra bàn tay từ trong chăn, vẫy gọi Lý Thiên Hữu.



Lý Thiên Hữu tỉnh tỉnh mê mê đi lên trước, mặc cho Lâm Bắc Thần kéo nàng lên giường, nằm ở bên người Lâm Bắc Thần. Sau khi Lâm Bắc Thần thấy Lý Thiên Hữu nằm xuống, thân thể tiếp cận đến bên cạnh nàng, cả người cô gần như dán lên Lý Thiên Hữu. Cô cũng không để ý lúc này Lý Thiên Hữu đang cứng ngắc thân thể, kéo tới cánh tay của Lý Thiên Hữu nghiêm túc nhìn.



Lần trước ở nhà cô gặp tập kích, vì bảo vệ cô, Lý Thiên Hữu bị cắt thương cánh tay. Lúc này vết thương vẫn chưa hoàn toàn khép lại, xung quanh da hơi có vẻ sưng đỏ. Lâm Bắc Thần dùng đôi tay mềm mại của mình nhẹ nhàng vuốt ve, ngẩng đầu hỏi:“Còn đau không?” Sau đó cô đầy đau lòng nhìn Lý Thiên Hữu.



“Không đau, đã tốt lắm rồi.” Lý Thiên Hữu ngoan ngoãn lắc đầu, chút thương thế này đối với nàng mà nói căn bản không tính là cái gì, nếu không phải ngày đó bị Lâm Bắc Thần lôi vào trong bồn tắm, vết thương dính nước mà có chút nhiễm trùng, bây giờ sớm tốt rồi. Hiện giờ nàng quan tâm không phải cái này, mới nãy Lâm Bắc Thần tiếp cận tới nắm cánh tay của nàng, nàng rõ ràng cảm giác được một dòng điện đảo qua thân thể, khiến cho thân thể nàng vốn là khẩn trương càng thêm căng thẳng. Nàng còn tưởng rằng động tác vừa nãy của Lâm Bắc Thần là sẽ hạ thủ với nàng đây...



Lâm Bắc Thần cảm giác được Lý Thiên Hữu phản ứng vô cùng khẩn trương, cô hơi kéo khóe miệng. Buông cánh tay Lý Thiên Hữu, hai tay chống đỡ thân thể, liền đè ở trên người Lý Thiên Hữu. Cô đúng là vui vẻ khi dễ Lý Thiên Hữu, đặc biệt là trên giường, thời điểm Lý Thiên Hữu nằm ở dưới người cô, dáng vẻ có chút luống cuống đó cực kỳ khả ái.”Không phải em muốn yêu chị sao?” Lâm Bắc Thần khẽ nhếch khóe môi cười đểu, mặt cô hầu như sắp dán lên Lý Thiên Hữu. Mà bàn tay cô ẩn giấu ở trong chăn lúc này cũng leo lên trên bắp đùi rắn chắc của Lý Thiên Hữu.




Sau khi Lý Thiên Hữu ở dưới thân Lâm Bắc Thần lần thứ hai nghênh đón cao triều, nàng dồn dập thở hổn hển ngồi thẳng người. Lúc này ngón tay của Lâm Bắc Thần còn lưu lại ở trong thân thể nàng, đôi mắt nàng mờ mịt nhìn Lâm Bắc Thần, duỗi hai tay ôm cô.



Lâm Bắc Thần vừa ý Lý Thiên Hữu ôm thuận thế ngồi trên chân nàng, cô tách ra chân mình dây dưa tới hông Lý Thiên Hữu. Lúc này tư thế hai người gần như là hạ thể đối hạ thể, mà thân trên lại đều ngửa về sau, tay hai người cũng thăm dò trong lỗ nhỏ sâu thẳm tràn đầy ái dịch của đối phương, phối hợp cùng nhau làm vận động...



.........(nơi này tỉnh lược một vạn tự)



Lý Thiên Hữu không biết mình thiếp đi lúc nào, nàng chỉ biết đêm nay Lâm Bắc Thần vô cùng điên cuồng, mà chính nàng cũng rất điên cuồng. Càng về sau nàng cũng phân không rõ rốt cuộc là ai áp ai, dù sao hai người ngược lại giống như là vợ chồng đã chung sống với nhau nhiều năm, phối hợp thực sự có thể nói là hoàn mỹ, cảm giác thực sự tuyệt cực kỳ.



Đặc biệt khi nàng nghe Lâm Bắc Thần một lần cuối cùng đạt cao triều, tiếng gọi Chị yêu em đó, để cho Lý Thiên Hữu đã mệt mỏi không chịu nổi hạnh phúc nở nụ cười. Cái này là đủ rồi, Lâm Bắc Thần chịu nói yêu nàng, đối với nàng mà nói cũng không có cái gì phải tiếc nuối.



Thời điểm bầu trời tỏa sáng hai người mới ôm nhau ngủ, trong lòng Lý Thiên Hữu mơ màng nghĩ, hôm nay cái gì cũng không cần làm, ở nhà ngủ bù đi, thật sự là quá mệt mỏi...



Nhưng mà sự thật không có như nàng nghĩ, hai giờ sau điện thoại của nàng liền cấp thiết vang lên, Lý Thiên Hữu ngọ nguậy tìm tới điện thoại di động liếc nhìn điện báo, đột nhiên thanh tỉnh lại.



Editor: Quá mệt rồi!!!! Mong rằng từ nay về sau ăn chay niệm phật không có H hiếc gì hết T^T