Phục Kích Ái

Chương 53 : Chiếu cố . . .

Ngày đăng: 19:24 19/04/20


Tiết Dao Dao vẫn chạy xe đến trước cao ốc tập đoàn Lâm thị, nhìn Lâm Bắc Thần mang theo Lý Thiên Kiêu mắt buồn ngủ mông lung vào cửa cao ốc, nàng mới lái xe rời khỏi.



Lâm Bắc Thần dẫn Lý Thiên Kiêu vào trong phòng ngủ văn phòng của cô, gian phòng ngủ này hoàn toàn là không gian tư nhân của cô, để lúc bình thường công tác mệt mỏi, ở bên trong nghỉ ngơi một chút. Lâm Bắc Thần là một người phi thường yêu sạch sẽ, thậm chí có thể nói còn có chút khiết phích, mấy người thư ký theo bên cô đều rất ít tiến vào phòng ngủ này, ngoại trừ bản thân cô, cũng chỉ có Lý Thiên Hữu dùng qua phòng tắm trong phòng ngủ một lần. Lúc này cô có thể để em gái Lý Thiên Hữu ngủ ở trên giường của mình, cũng đã đủ để chứng minh hiện tại cô thật lòng đối với Lý Thiên Hữu....



Dàn xếp tốt Lý Thiên Kiêu, Lâm Bắc Thần trầm mặt ngồi trở lại văn phòng, cô từ trong tủ bảo hiểm lấy ra một túi văn kiện đặt ở trên bàn. Trong này chứa đều là một ít chứng cứ phạm tội của Lâm Thiên Hoa, liên quan tới Lâm Thiên Hoa hại ba ba cô, những thứ này là Lâm Chí Viễn giao cho cô. Mà còn lại đều là cô tìm người điều tra tới.



Lâm Bắc Thần tỉ mỉ lật xem, qua khoảng chừng nửa giờ. Cô chỉ lấy ra tư liệu gia gia cho cô về tai nạn xe cộ của ba ba, cất vào trong túi văn kiện một lần nữa đặt lại vào tủ bảo hiểm. Sự tình đã trôi qua nhiều năm như vậy, chuyện này cô không muốn lại lấy ra làm văn nữa, một là cô sợ ba ba mình sẽ bị thương tâm, hai là nếu như sự tình ra ngoài ánh sáng sợ là sẽ có ảnh hưởng không tốt đối với Lâm thị.



Lần này Lâm Bắc Thần là muốn khiến Lâm Thiên Hoa trọn đời không thể xoay người, chỉ bằng trong tay cô có những tư liệu về Lâm Thiên Hoa buôn lậu thuốc phiện là có thể đánh chết ông ta. Phải biết rằng những tư liệu này một khi rơi vào trong tay cảnh sát, Lâm Thiên Hoa mặc dù có bao nhiêu bản lĩnh, cũng chỉ có thể chờ cảnh sát toàn bộ Trung Quốc phát lệnh truy nã ông ta. Khi đó coi như là khiến ông ta không chết cũng sẽ khiến ông ta mỗi ngày trôi qua trốn trốn tránh tránh, sinh hoạt không phải người...



Lâm Bắc Thần thu cẩn thận tư liệu, cô từ trong túi lấy ra điện thoại di động tư dụng của mình, bước đi thong thả đến trước cửa sổ sát đất, ấn xuống một chùm chữ số.



“Sự tình làm thế nào rồi?” Lâm Bắc Thần đứng ở phía trước cửa sổ bình thản hỏi, thanh âm kia không thêm bất kì cảm xúc nào vô hình trung lộ ra một loại cảm giác ngột ngạt.



“Trưa mai chỗ cũ, cô lấy đồ vật đi, tìm cơ hội giao cho cảnh sát.”



“Tôi không sao.” Lâm Bắc Thần dừng một chút còn nói: “Sau khi sự tình giải quyết anh trực tiếp trở về đi, tôi sẽ bảo người chuyển tiền vào sổ của anh.” Nói xong cô cũng không chờ đối phương phản ứng, liền cắt đứt điện thoại.



Lâm Bắc Thần đứng phía trước cửa sổ một hồi, cô xem thời gian liền đi về phía phòng ngủ.



Lâm Bắc Thần vào phòng ngủ, liền nhìn thấy Lý Thiên Kiêu tay đang cầm quân trang của Lý Thiên Hữu vẫn không nhúc nhích ngồi ở trên giường xuất thần. Vẻ mặt thất lạc mặc dù không có lại rơi nước mắt nữa, nhưng cũng khiến người ta nhìn đau lòng.



Bạn cũng sẽ thích



[BH] [Editing] Yêu Thương -Vô Nhân Lĩnh Thủ (Bộ 1) by vientucmo



[BH] [Editing] Yêu Thương -Vô Nhân Lĩnh Thủ...



By vientucmo



52.1K 2.3K



Tác phẩm: Yêu Thương (Bộ 1)



Tác giả: Vô Nhân Lĩnh Thủ



Thể loại: GL, hiện đại, cảnh sát nằm vùng, ngược, HE.



Trạng thái: Editing



Nhân vật: Vương Lị Nỉ (Viên Quỳnh) x Ngô Phong, cùng với sự hợp tác của dàn diễn viên phụ.



Nguồn QT: BachHopTT



*Ợ



[BHTT- EDIT] [HĐ] Yêu nữ thủ trưởng by EvNguyen



[BHTT- EDIT] [HĐ] Yêu nữ thủ trưởng


Dì Phân gật đầu ra phòng khách, không lâu sau đã trở về, phía sau bà đi theo một nam nhân khoảng 30 tuổi. Nam nhân đó nhìn thấy Lâm Bắc Thần ngồi ở trên sô pha, hắn bước nhanh vài bước đứng ở trước mặt Lâm Bắc Thần hơi cúi người, một mặt cung kính nói: “Lâm tổng, ngài có gì phân phó?”



“Tiểu Triệu, chốc nữa, anh đưa Thiên Kiêu đi trường học một hồi.” Lâm Bắc Thần buông báo chí nhìn tài xế nói rằng, sau đó liền đứng dậy mang theo vài người đi ra ngoài.



Mấy người La Quân sớm chờ ở ngoài cửa, hắn nhìn thấy Lâm Bắc Thần đi ra, nhanh đi tới trước Mercedes thay Lâm Bắc Thần mở ra cửa buồng điều khiển. Lâm Bắc Thần đứng ở trước xe nhìn Lý Thiên Kiêu đi theo tài xế đứng ở xe phía sau, cô cau mày liền đi tới phía sau.



Tài xế vốn đã ngồi trên xe thấy Lâm Bắc Thần đi tới, hắn vội vã lại xuống xe.



“Quên đi, anh bận rộn của anh đi, chính tôi đưa em ấy đi.” Nói xong Lâm Bắc Thần vẫy vẫy tay Lý Thiên Kiêu trong xe, liền xoay người trở lại trên xe Mercedes.



Lâm Bắc Thần bảo La Quân đỗ xe ở ngoài cửa trường học, liền đi theo Lý Thiên Kiêu tiến vào trường học. Cô một đường ôn nhu hỏi thăm tình huống của Lý Thiên Kiêu ở trường học, lớp gì ký túc xá nào, hỏi rất tỉ mỉ.



Cô đi theo Lý Thiên Kiêu vào ký túc xá của em, chỉ thấy gian phòng không lớn ngồi 8 người, Lâm Bắc Thần hơi nhíu mày, dặn dò Lý Thiên Kiêu vài câu liền đi ra ký túc xá.



Rời khỏi ký túc xá của Lý Thiên Kiêu, Lâm Bắc Thần gọi một cú điện thoại, liền mang theo La Quân đi đến tòa nhà văn phòng của trường học.



Không đợi cô đi tới trước lầu, đã thấy trong lầu đi ra vài người bước chân có chút nhanh chóng, dẫn dầu chính là một nam nhân khoảng 40 tuổi, nam nhân đó thấy Lâm Bắc Thần, trên mặt tươi cười chạy chậm đến đón. Nam nhân này chính là hiệu trưởng đương nhiệm của cao trung trọng điểm này, hắn một đường cẩn thận bồi tiếp Lâm Bắc Thần mời cô tiến vào phòng hiệu trưởng.



“Không biết Lâm đổng lần này tới mục đích là?” Nam nhân trung niên cẩn thận hỏi.



“Em gái tôi đi học ở trường này, tôi muốn nhờ Phương hiệu trưởng ngài chiếu cố một chút.” Lâm Bắc Thần ngồi ở trên sô pha bằng da thật trong phòng hiệu trưởng vẻ mặt nghiêm túc nói với hiệu trưởng, mà La Quân vẫn đi theo bên người cô thì đứng ở phía sau.



“Không biết em gái cô là?” Phương hiệu trưởng nghi ngờ, làm sao công chúa tập đoàn Lâm thị tới trường đi học, hắn lại không biết chút nào.



“Lý Thiên Kiêu, khối mười lớp 5.” Lâm Bắc Thần hé mở môi mỏng nhẹ giọng nói rằng.



“Yên tâm, yên tâm, em gái Lâm đổng tự nhiên là phải lễ đãi.” Phương hiệu trưởng xu nịnh nói, hắn căn bản không biết Lý Thiên Kiêu là ai, hắn quay đầu cho giáo viên chủ nghiệm đứng ở một bên một ánh mắt, ý tứ đó là mau chóng đi thăm dò cho hắn.



“Lâm đổng, có muốn tôi bồi cô tham quan trường học một chút không.” Phương hiệu trưởng thấy Lâm Bắc Thần vừa ý gật đầu, mau chóng tìm chuyện nói tiếp.



“Không cần phiền phức, Phương hiệu trưởng, tôi còn muốn hỏi một chút, không biết điều kiện ký túc xá nữ sinh của nhà trường đều kém như thế sao? Không có khá hơn một chút?” Lâm Bắc Thần nhíu mày nói, vừa nãy cô tiến vào ký túc xá của Lý Thiên Kiêu, ý nghĩ đầu tiên chính là mau chóng phân phối ký túc xá, 8 người một gian phòng, cái khác không nói, mùa hè còn không nóng chết.



“Có có có, cô yên tâm, giờ tôi đi an bài.” Phương hiệu trưởng thoáng sửng sốt lập tức nói rằng, hắn không biết kém trong miệng Lâm Bắc Thần là chỉ cái gì, có điều hắn nghĩ đến nhất định là em gái của cô trụ ở ký túc xá khác cô rất không vừa ý.



“Vậy thì tốt rồi, vậy tôi liền không quấy rầy, đây là danh thiếp của tôi, về sau tất cả sự tình của Lý Thiên Kiêu đều có thể gọi điện thoại tìm tôi.” Vừa nói chuyện Lâm Bắc Thần đứng dậy, cô lấy ra danh thiếp của mình đưa cho Phương hiệu trưởng.



“Còn có, hết thảy chi phí em ấy đi học trực tiếp liên hệ Lâm thị, có người sẽ phụ trách chuyện này.” Nói xong cô lễ phép gật đầu với Phương hiệu trưởng, liền không quay đầu rời đi.



Tiễn bước Lâm Bắc Thần, Phương hiệu trưởng thở dài một hơi, hắn chột dạ nghĩ không thể đắc tội đại tài chủ này, phải biết rằng tập đoàn Lâm thị tại thành phố A là tương đối có sức ảnh hưởng, vừa nãy hắn nhận được điện thoại nghe nói Lâm Bắc Thần tới trường học bọn họ, hắn vui vẻ thậm chí có chút nói năng lộn xộn. Ai không muốn lôi kéo đại kim chủ như vậy chứ, chỉ cần có học sinh có dính líu quan hệ với Lâm Bắc Thần ở trường học hắn là tốt rồi, như vậy về sau mời cái tài trợ làm cái hoạt động gì nếu như cần Lâm thị trợ giúp cũng dễ nói chuyện...



Lâm Bắc Thần rời khỏi trường học của Lý Thiên Kiêu liền lái xe đi một trung tâm thể hình gần quảng trường thời đại, trung tâm thể hình này là chế độ hội viên, hơn nữa hội viên bọn họ đều là một vài cấp bậc kim cương, đám khách hàng của bọn họ cũng chỉ nhằm mở cửa cho giới thượng lưu thành phố A.



Lâm Bắc Thần đi tới trước tủ chứa đồ, nhập mật mã mở ra tủ thay quần áo thuộc về cô, cô nhìn trái phải một chút thấy mọi nơi không có ai liền từ trong túi lấy ra một túi giấy da trâu bỏ vào trong tủ thay quần áo, lập tức khóa kỹ ngăn tủ, xoay người đi ra ngoài.



Xong xuôi chính sự Lâm Bắc Thần lại trở về căn nhà gần công ty mình một chuyến, cô từ trong xe lấy ra quân trang của Lý Thiên Hữu, treo quân trang chỉnh tề ở trong tủ quần áo của cô. Sau đó còn đặt điện thoại di động Lý Thiên Hữu từng dùng qua ở trong tủ đầu giường, cô muốn tận khả năng thêm nhiều chút thứ đồ thuộc về Lý Thiên Hữu, như vậy thoạt nhìn mới như nhà hai người.



Lâm Bắc Thần ở trong lòng cảm thấy căn nhà này cũng coi là nhà hai người, bởi vì Lý Thiên Hữu đã từng ở trong gian nhà này nấu cơm ngon chờ cô tan tầm, mà một đêm cuối cùng cô và Lý Thiên Hữu ở chung liền cũng là tại trong nhà này, đó là nguyên nhân cô sẽ ở bên trong đông đảo nơi ở lựa chọn căn nhà này.



Lâm Bắc Thần chỉnh lý tốt, cô đứng ở trong phòng ngủ nhìn cái chăn trên giường bị Lý Thiên Hữu gấp thành khối đậu hũ, có chút cay đắng kéo khóe miệng, Lý Thiên Hữu rời khỏi ngày đầu tiên, tưởng niệm đã bắt đầu lan tràn...