Phúc Trạch Hữu Dư

Chương 75 :

Ngày đăng: 05:39 19/04/20


Nghiêm Mục không nói gì, Lục Thừa Dư cũng có thể đoán được, chỉ là Mục lão gia tử sẽ không vô duyên vô cớ giấu diếm sự thật, trừ phi việc này cùng Mục gia có quan hệ hoặc là sự thật phía sau đối với y mà nói là một đả kích. Mục lão gia tử không nhất định sẽ yêu thương y, thế nhưng bởi vì Nghiêm Mục, thái độ của ông sẽ thận trọng hơn.



Hai người tản bộ xong thì về nhà, Lục Thừa Dư dẫn Nghiêm Mục đến phòng chứa đồ đạc, từ trong thùng tìm kiếm ra mấy cuốn album mà y cố ý từ nhà cũ mang về, ôm đến gian phòng cùng Nghiêm Mục nhìn ảnh chụp.



Bởi vì ảnh chụp cũng đã lâu, hơn nữa khi đó máy chụp hình không có tốt như bây giờ, hiệu quả ảnh chụp thoạt nhìn cũng không tốt, thế nhưng Nghiêm Mục vẫn nhìn ra Lục Thừa Dư rất được cha mẹ thương yêu, ăn mặc sạch sẽ xinh đẹp, ngay cả món đồ chơi cầm trong tay cũng là thời thượng nhất khi ấy.



Có rất nhiều ảnh riêng của Lục Thừa Dư, cũng có ảnh một nhà ba người chụp chung, bất kể là ai nhìn vào gia đình ba người này, đều sẽ cảm thấy vô cùng chói mắt, nam nho nhã, nữ xinh đẹp, trẻ con sạch sẽ đáng yêu, đây quả thực là gia đình hoàn mỹ trong lòng mọi người.



Tướng mạo Lục Thừa Dư di truyền từ mẹ tương đối nhiều, mặt mũi quả thực chính là phiên bản của mẹ y, trái lại cái mũi so với mẹ y thì thẳng hơn, miệng cũng có vẻ có anh khí, điểm này cùng cha mẹ y không giống nhau, thế nhưng không phải không thừa nhận, tướng mạo Lục Thừa Dư di truyền tất cả ưu điểm của mẹ y, xứng đáng với cái tên đại soái ca.



Đoán được Lục Thừa Dư vì sao muốn xem album, Nghiêm Mục ôm hông của y ngồi ở một bên, nhìn y lật từng trang nhìn, mỗi một tấm hình đều là chứng minh thời gian, càng về sau, Lục Thừa Dư trong hình càng lớn, từ một em bé bò trên mặt đất trưởng thành thành một thiếu niên ôn văn nho nhã.



“Đều nói nghiêm phụ từ mẫu, trên thực tế cha em tính tình rất tốt, từ nhỏ đều cưng chìu em, mẹ em cũng nói, nếu như là con của người khác, đã sớm bị ba em làm hư,” Lục Thừa Dư nhìn ảnh chụp cha y, “Từ nhỏ bất kể cha mẹ em có bao nhiêu bận rộn, chỉ cần trường học em có hoạt động, bọn họ sẽ không bỏ qua.”



Nghe Lục Thừa Dư nói chuyện khi còn bé, Nghiêm Mục nghĩ, có lẽ chỉ có một đôi cha mẹ thương yêu con cái lại biết phân rõ phải trái, mới có thể nuôi ra một Lục Thừa Dư có tính cách như vậy. Có gia giáo tốt đẹp, cũng hiểu được đối nhân xử thế, không hận đời, cũng sẽ không cảm thấy thế giới nơi nơi đều tốt đẹp.



“Bác trai bác gái rất thương yêu em, ở trong lòng bọn họ, em nhất định là người quan trọng nhất,” Tay của Nghiêm Mục di chuyển, vỗ vai Lục Thừa Dư nói, “Đừng quá khổ sở, bất kể có chuyện gì, còn có anh ở đây.”




Cách hội nghị 10 phút, một chiếc Bentley màu đen lái tới cửa chính công ty, phía sau còn có mấy chiếc BMW màu đen đi theo, mọi người ở cửa mừng rỡ, biết đây là đại biểu Hoa Đỉnh tới rồi.



Xe Bentley dừng ở cửa chính công ty, sau đó mọi người liền thấy mấy chiếc BMW phía sau mở cửa ra, xuống xe gồm có trợ lý, vệ sĩ và thư ký.



Vệ sĩ mặc tây trang màu đen không nhìn đám người chờ ở cửa, đi tới trước xe Bentley, khom người mở cửa xe ra, “Tiên sinh, đến Lương thị rồi.”



Sau đó mọi người liền thấy một đôi giày da sạch sẻ màu nâu từ trong xe đưa ra ngoài, sau đó là quần tây màu xám tro, thời điểm đôi chân thon dài từ cửa xe bước ra, không ít nữ nhân viên đều mở to hai mắt, nam nhân có chân dài như thế, hầu như đều là soái ca.



Dưới tình huống mọi người đều chú mục nhìn mình, một thanh niên mặc tây trang màu xám, khóe miệng mỉm cười từ trong xe đi ra, y đạp lên bậc tam cấp, cười một tiếng mọi người, lễ phép vuốt càm nói: “Xin lỗi, để mọi người đợi lâu, trên đường bị kẹt xe một chút.”



Mọi người tại đây liếc mắt liền nhận ra người đến là ai, có một số nữ nhân viên bị vẻ đẹp trai của y làm hít sâu một hơi, cũng có một ít nhân viên quản lý lo lắng nhìn Lương Đức Hữu, sợ hắn làm cho vị đại biểu này mất hứng.



Mà sắc mặt Lương Đức Hữu có lẽ là khó nhìn nhất trong đám người, hắn nhìn Lục Thừa Dư được một đám vệ sĩ, trợ lý, thư ký vây quanh, trong đầu lại hiện lên tình cảnh lúc ở đồn công an bị Lục Thừa Dư cười khinh miệt giễu cợt.



Tại sao lại là y?!