Phượng Huyền Cung Thương
Chương 102 : Lôi chấn chi yến (3)
Ngày đăng: 23:47 21/04/20
Ta ôm thắt lưng hắn, một tay nhẹ vén tóc hắn, nhỏ giọng nói: “Hiên Dã đã bố trí chu đáo, đêm nay chúng ta liền đem ngươi rời khỏi nơi này.”
Hơi hơi nhếch khóe miệng, hắn cười mắng: “Khâu bang chủ, ngươi thật xấu, sao có thể trêu cợt người ta như thế?” Lập tức lại ôm sát cổ của ta, hạ giọng: “Phù Lôi trời sanh tính đa nghi, ngươi trước mang ta trở về phòng, chúng ta diễn một màn thật hay cho hắn xem.” Nói xong trừng mắt nhìn ta, trong mắt tràn đầy giảo hoạt, nhưng lại cũng là phong tình vạn chủng.
Hiện giờ tư thế này của chúng ta, người ngoài nhìn vào rất là mờ ám. Hai người nhẹ giọng trêu đùa, nhợt nhạt cười nhẹ ở trước mắt người khác, rước lấy một ít người ghen tức thấp giọng chửi rủa.
“Phi, quả nhiên là kỹ nữ, nhanh như vậy liền tìm người thượng.”
“Đúng vậy. Từ xưa kỹ nữ vô tình, mới vừa rồi ở trước mặt Lữ chưởng môn cùng Ngưu lão tiền bối cũng không thấy hắn phóng đãng như vậy.”
“Xem họ Khâu này thực có số hưởng thụ, hứ, xem ra Khâu bang chủ Thanh bang này danh hào cũng chỉ là có tiếng không có miếng.”
......
......
Mắng ngữ của những tên vô sỉ này lọt vào trong tai, dẫn tới trong lòng dâng lên một phen lửa giận, đang muốn đứng dậy, lại bị người trong lòng đè lại không thể động đậy.
“Đừng để những lời này ở trong lòng, ta không sao, dù sao cũng không phải lần đầu tiên bị mắng như vậy.” Mặt hắn chôn ở cần cổ ta, nhìn không ra biểu tình gì.
“Chính là bọn họ …”
“Ly Chi, ta mệt mỏi quá, ngươi dẫn ta trở về phòng đi!” Hắn lại ngẩng đầu lên, ở khóe môi ta hôn một cái, từ từ nhắm hai mắt nhẹ nhàng mà nói.
Vẻ mặt của hắn là yếu ớt như thế, nhìn đến hắn như vậy, cho dù lòng có cứng rắn hơn nữa cũng sẽ trở nên mềm mại.
“… Được …” Ta nói.
Một tay chống giường, hắn quỳ gối trên người ta, tay phải vô lực từ trên xuống mơn trớn mày của ta, mắt của ta, sau đó là xương quai xanh, ngực, rốn, tiện đà dừng ở bộ vị kia.
Trong lòng giật thột một cái. Tư thế này …
Tựa hồ là hiểu được ý nghĩ của ta, hắn nhướn mày cười khẽ, tay phải cách tầng vải dệt hơi mỏng kia không ngừng mà vuốt ve bộ vị đã dựng thẳng kia.
Quần bị hắn gian nan cởi ra, hắn ngồi thẳng người, hai nơi lửa nóng bành trướng chạm nhau, lại đưa tới khát vọng càng thêm nan giải.
Ôm lấy thắt lưng hắn lung tung tìm kiếm môi hắn, chính là thực vội vàng muốn, vô luận là ở vị trí nào.
“Ly Chi, hôm nay, ngươi tới …” Hắn thở hào hển nói, thanh âm vô cùng trầm thấp.
Đưa tay ra phía sau ở trong cơ thể chính mình trừu sáp một chập, có lẽ là đụng đến điểm mẫn cảm, hắn phát ra một tiếng rên khẽ, mùi *** đậm đặc phiêu tán trong không khí, quanh quẩn chung quanh ở hai người, hô hấp giao triền giống như khó có thể chia lìa.
“Ly Chi, nhẫn nại chút, có thể sẽ … Hơi chặt …” Hắn gian nan nói, hai tay khoát lên trên vai của ta, chậm rãi ngồi xuống.
Tiếng rên rỉ không ngừng từ trong miệng hắn tràn ra. Quá trình cũng không phải rất đơn giản, nhưng vẫn là tiến vào được tới chỗ sâu nhất.
Ngọc bội hình cải trắng của hắn dừng ở trên mặt ta, mang theo ấm hương độc đáo của hắn. Cảm giác bị tơ lụa gắt gao cô trụ quấn quanh làm cho lý trí rốt cục tiêu thất, chỉ biết là bắt lấy thắt lưng hắn dùng sức hướng về phía trước kích thích, lửa nóng ma xát mang đến vui thích khôn tả.
Bên tai là tiếng kêu trầm thấp của hắn, giống như đau đớn lại giống như sung sướng. Giống như tất cả cảm quan sắp ngập đầu, chỉ có bộ vị kia cùng hắn gắt gao tương liên, đang ma xát không ngừng mang đến ảo giác kết hợp trọn đời.
Càng lúc càng dùng sức va chạm. Thẳng đến phân thân nóng rực run rẩy phun trào, nháy mắt tầng tầng quấn quanh buộc chặt.
Tầm mắt mơ hồ, trước mắt là mái tóc dài màu nâu của hắn ở không trung vẽ ra độ cong thật yêu mị, sau đó, cao trào giống như có thể bao phủ hết thảy.