Phượng Huyền Cung Thương

Chương 95 : Tái kiến hoàng khâu

Ngày đăng: 23:47 21/04/20


Tuyết Cực Cung trên Tuyết Chu sơn không hỏi giang hồ thế sự, không nghĩ tới lần này cũng ra tay.



“Chu Tước phụng mệnh chủ công, tiến đến bảo hộ Phượng cung chủ.” Nam nhân kêu Chu Tước mở miệng nói.



Một trong tứ đại hộ pháp Chu Tước, Huyền Vũ, Thanh Long, Bạch Hổ thân tín của Cung chủ Tuyết Cực Cung, ở trên giang hồ nghe đồn rất nhiều, nhưng rất ít người có thể nhìn thấy chân diện mục này. Không thể ngờ được thế nhưng có thể ở chỗ này gặp mặt, xem ra mặt mũi của Phượng Hiên Dã cũng đủ lớn.



Vết thương trên vai mặc dù sâu, cũng may không có tổn hại đến bộ phận hiểm yếu. Mạc Thu trừng đôi mắt to đã đỏ gay, bay nhanh lại thay ta băng bó vết thương, lại lấy ra một viên bổ huyết bắt ta ăn vào, sau đó lại giống như chưa hết giận hung hăng đá hai thi thể kia mấy cái, chu miệng lầm rầm không biết đang mắng cái gì.



“Chủ công của các ngươi đâu?” Nhìn thấy bộ dáng thở phì phì của Mạc Thu không khỏi cảm thấy thập phần buồn cười, ta bất đắc dĩ lắc đầu, xoay người hỏi.



Nhiều năm trước từng ở Phượng Huyền Cung gặp qua cung chủ Tuyết Cực Cung Hầu Tuyết Trần một lần, đối với lão nhân già mà không kính kia trí nhớ ta còn khắc sâu.



“Chủ công hiện giờ đang ở Phượng Huyền Cung.” Nam tử không nhanh không chậm trả lời.



Ta hiểu rõ. Hầu Tuyết Trần rất hiếm khi rời khỏi Tuyết Chu sơn, lần này chắc là vì chuyện thay Phượng Hiên Dã khôi phục công lực.



Do dự một chút, ta vẫn nhịn không được hỏi: “Phượng Hiên Dã hiện tại như thế nào?”



“Dưới sự chữa trị của chủ công, công lực của Phượng cung chủ trước mắt đã khôi phục hơn phân nửa.” Nam nhân đối với vấn đề của ta đều thành thật trả lời, chính là ta hỏi cái gì hắn liền đáp cái đó, không thừa một câu. Hơn nữa hắn đều gọi ta cùng Phượng Hiên Dã là Phượng cung chủ, ta thật sự không biết nên nói là hắn cổ hủ không biết biến hoá hay là quá mức trung tâm.



“Đối với việc hôm nay, ngươi có phát hiện gì không?” Ta có chút đau đầu xoa xoa thái dương, Mạc Thu thấy thế, né qua vết thương trên vai ta, cẩn thận thay ta mát xa.



“Mấy tên thích khách này toàn bộ đều mất đi ý thức, nên bị người thao túng, mà thuật thao túng này, rất giống hóa hồn – một trong các cấm thuật của Tuyết Cực Cung.”
Một khi đã như vậy, phải tìm cơ hội ẩn vào Lôi Chấn sơn trang điều tra một phen mới được.



Ngoài phòng cành cây nhẹ lay động, có một luồng gió thổi xẹt qua trước cửa sổ. Ta giật mình, đắp lại chăn cho Mạc Thu đang ngủ say bên cạnh, khoác áo xuống giường.



Mới vừa nhẹ đẩy cửa sổ ra trong nháy mắt, tay áo màu xanh phất qua trước mặt.



Chẳng lẽ là bị người của Lôi Chấn sơn trang phát hiện? Trong đầu cảnh giác cao độ, nhưng chưa ra tiếng, ta đã bị người tới điểm đại huyệt toàn thân.



Một người áo xanh che mặt đứng ở trước mặt ta, cúi đầu ngữ khí xin lỗi nói: “Mạo muội đêm khuya quấy rầy, mong rằng Phượng cung chủ bao dung. Chủ nhân nhà ta thỉnh Phượng cung chủ qua phủ một chuyến.”



Tuy rằng cố ý hạ giọng, nhưng chính là âm sắc tương tự làm cho ta nghĩ tới một người.



Ta hồ nghi nhìn chằm chằm ánh mắt của người bịt mặt lộ ra bên ngoài, từ trên xuống dưới đánh giá vài lượt. Người này, như thế nào giống tên tiểu tử thúi kia?



Nam tử tựa hồ bị ta nhìn đến có chút quẫn bách, cúi đầu nói một câu “Thật có lỗi” đã khiêng ta lên vai phi thân ra ngoài.



Đêm khuya đường xá yên tĩnh, xa xa có thanh âm của người gõ mõ cầm canh ở trong đêm tối vang vọng.



Xương vai gầy yếu của nam tử làm cho xương sườn ta phát đau. Ta hướng hắn há lớn miệng, sau đó lắc đầu.



Nam tử do dự một chút, thân thủ điểm khai á huyệt của ta. Ta hắng giọng, nói một câu làm nam tử cả kinh thiếu chút nữa ném ta xuống đất.