Phượng Kinh Thiên

Chương 347 : Ngày ngắm hoa mai (2)

Ngày đăng: 13:58 30/04/20


Cho dù Hoài vương có ý định làm phản, nhưng chuyện Hoài vương bệnh tình nguy kịch vẫn là sự thật không thể chối cãi, thế nên hoàng đế đương nhiên có thể khoan dung với hắn.



Điều này đối với phe phái của Minh Vương mà nói, chỉ cần bọn họ có được sự ủng hộ của Hoài vương và Nguyên Vô Ưu, đến lúc đó để hai người họ đứng ra làm chứng với con dân trong thiên hạ rằng đương kim hoàng thượng bạo ngược tàn nhẫn, thì1càng có hiệu quả hơn rất nhiều so với tự Minh Vương đứng ra lên án.



Thế nên, bây giờ mới có sự xuất hiện của Hạng Thanh Trần.



Căn cứ vào những điều này, Cố Y Y chưa từng nghĩ rằng Hạng Thanh Trần cố ý nói quá để có thể gả cho Hoài vương biểu ca.



Chỉ nữ tử mới thấu hiểu nữ tử, Hạng Thanh Trần tuyệt đối không phải là người an phận làm một quân cờ, thế nhưng người hiểu rõ Hạng Thanh Trần tất nhiên sẽ biết8dùng cách gì có thể khiến nàng xuất hiện ở Kinh thành.



Chỉ cần Hạng Thanh Trần xuất hiện, bất luận là Hoài vương biểu ca muốn đón nhận nàng hay không, thì ý đồ của Minh Vương cũng coi như thành công được một nửa. Bởi suy cho cùng, Hoài vương biểu ca cũng có oán hận không thể hóa giải với đương kim hoàng thượng.



Huống chi... bản thân hắn cũng có lòng làm phản.







Hoa mai tỏa ngát hương trên nền tuyết trắng. Ngày thứ hai sau khi hoa mai2nở rộ, Mai Phố Viên của Lâm gia chính thức mở cửa. Chỉ một thời gian ngắn, bất luận là quý nữ, quý phụ trong Kinh thành hay các thiếu gia công tử đều thích hẹn nhau đến Mai Phố Viên để cùng ngắm mai.



Dĩ nhiên trong Kinh thành có vô số vườn mai, rừng mai hoặc lớn hoặc nhỏ hơn Mai Phố Viên của Lâm gia, thế nhưng chỉ có nơi này là tiếng tăm lẫy lừng. Chỉ cần sau khi mai tuyết nở rộ, thì hầu như ngày4nào cũng kín người đến thăm quan, cung không đủ cầu.



Nguyên nhân chủ yếu là vì sự đãi khách phô trương của Lâm gia, các nô tỳ xinh đẹp và người hầu khôi ngô được huấn luyện riêng cho Mai Phố Viên đều không phải nô bộc hầu hạ bình thường. Sự biệt đãi này cũng tuyệt đối không phải là loại chỉ cần có tiền là được, khiến cho các quý nữ, quý phụ ngày thường cũng coi như là sống giàu sang xa xỉ đều rất hài lòng, đương nhiên cũng cam tâm tình nguyện đến đây.



Dĩ nhiên, còn có nguyên nhân khác lớn hơn. Năm ấy, sau khi Lâm gia kết hôn với hai nhà Đào - Sử, các quý nữ trong Kinh thành nể mặt tiểu thư của hai nhà Đào - Sử nên đều vui lòng đến tham quan. Mà những quý nữ này chịu đến, thì tất nhiên cũng chẳng cần phiền muộn về các công tử trong thành nữa, vừa được hưởng thụ sự tiếp đãi chu đáo của Lâm gia, vừa có thể ngắm mai thưởng thức mỹ nữ, không đến mới là đồ ngốc!



Sau khi Sử gia bị diệt trừ, Đào gia khiêm tốn hơn không ít, Lâm gia tất nhiên cũng vì thế mà ẩn nhẫn suốt hai năm.



Nhưng năm nay lại khác, đại thiếu gia Lâm Duy Đường của Lâm gia được hoàng thượng phá lệ cho vào triều làm quan, hiện giờ lại được giao cho trách nhiệm quan trọng, còn được xếp vào một trong ba công tử của Kinh thành, có thể nói là tiền đồ vô lượng.



Vì thế, dường như Lâm gia lại có nơi dựa vào để nở mày nở mặt. Mà một năm này, người ta càng chú ý hơn chuyện Lâm gia lần lượt gả hai nữ nhi cho hai nhà Đào - Sử khi xưa. Bởi Lâm gia đã lộ ra tin tức vị tiểu thư cuối cùng của Lâm gia là Lâm Doanh Doanh cũng sẽ tìm kiếm vị hôn phu phù hợp trong mùa mai nở này.



Cho dù các gia đình vương công quý tộc và quan lớn trong Kinh thành không coi trọng xuất thân của Lâm Doanh Doanh, cũng chẳng có ý định nịnh nọt Lâm gia, nhưng họ vẫn rất sẵn lòng cho Lâm gia một chút thể hiện.




Hôm nay là một ngày trời trong nắng đẹp, trước Mai Phố Viên của Lâm gia ngựa xe như nước, vô cùng có khí thế.



Một chiếc xe ngựa chậm rãi chạy đến.



Trong xe ngựa, Bát Kim căng thẳng nhìn trộm tiểu thư đang buông mắt ngồi thẳng, có chút đứng ngồi không yên.



Thấy dáng vẻ của Bát Kim như vậy, Tôn phu nhân đang ngồi lặng lẽ nhíu mày lại rồi khẽ ho một tiếng, bà có chút không vui.



Bát Kim thấy thế liền biến sắc, không dám nhúc nhích nữa mà trở nên ngoan ngoãn.



Bạch Mẫu Đơn ở bên cạnh vẫn thản nhiên như thường, dường như không hề phát hiện chuyện gì đang xảy ra trước mắt mình.



Tôn phu nhân khẽ động đậy mí mắt liếc nhìn nàng, đáy mắt bà hiện lên một chút hài lòng cùng thương tiếc.



“Xùy...”



Xe ngựa dừng lại, trong lòng Bát Kim khẽ run lên. Tiểu thư đã trở về được một khoảng thời gian rồi, nhưng hôm nay vẫn là lần đầu tiên nàng lộ diện, không biết những người đó sẽ đối xử với tiểu thư thế nào?



Xe ngựa vừa dừng, Lâm quản gia liền ra hiệu các tỳ nữ đón khách của vườn mai lập tức bước lên đón tiếp. Nhưng vừa vén rèm xe lên, nhìn thấy người đang ngồi bên trong, một tỳ nữ trong số đó nhận ra được Sử Ngưng Tương bỗng giật mình mở to mắt.



Bạch Mẫu Đơn vẫn rũ mắt như cũ, sau đó khom lưng xuống xe ngựa dưới sự hầu hạ của Bát Kim.



“Chúng nô tỳ tham kiến phu nhân.” Các tỳ nữ của Lâm gia đều cung kính hành lễ, chỉ có người nhận ra Sử Ngưng Tương vẫn đứng yên bất động như đã bị điểm huyệt thành cột đá.



Cảnh tượng bất ngờ như vậy tất nhiên khiến Lâm quản gia tò mò nhìn theo tầm mắt của tỳ nữ ấy. Thế nhưng vừa nhìn thì hắn cũng lập tức sửng sốt, chỉ có điều, hắn có thể lên làm quản gia của Lâm gia thì tất nhiên không phải người bình thường, nỗi khiếp sợ nơi đáy mắt nhanh chóng bị hắn đè lại. Sau đó Lâm quản gia quay sang hỏi người hầu đứng bên cạnh, lúc biết được khách đến là phu nhân của Tôn gia, hắn hơi suy tư một chút liền hiểu ngay, nhưng sau khi hiểu được, trong lòng hắn lại càng kinh ngạc hơn. Hôm nay, tiểu thư đã đặc biệt mời tiểu thư của Cố gia và Cố đại nhân, Liêu công tử cùng ngắm mai, vị... Sử tiểu thư này, chỉ sợ không phải đúng dịp đến đây, phải biết rằng, hôm nay tiểu thư còn mời vài vị công chúa nữa đấy?



Hắn phải nhanh chóng bẩm báo với tiểu thư mới được!