Phượng Kinh Thiên

Chương 391 : Bản lĩnh không nhỏ (1)

Ngày đăng: 13:58 30/04/20


Hai ngày nay, Vọng Giang Các đã trở thành tiêu điểm của toàn bộ Kinh thành. Ai nấy đều biết trong đêm Nguyên tiêu, Vọng Giang Các không chỉ làm quý nhân cả thành khiếp sợ, mà còn khiến Vô Ưu



công chúa1bị thương. Tin đồn liên quan đến thiếu chủ nhân của Vọng Giang Các cũng âm thầm truyền đi.



Dù rằng tiêu điểm của cả Kinh thành đều đổ dồn vào Vọng Giang Các, nhưng ở bên ngoài, tại các trà lâu, tửu8lâu lớn của Kinh thành - những nơi mà tin tức lưu thông nhất, mọi người đều giữ kín như bưng, không dám tùy tiện bàn về Vọng Giang Các. Vọng Giang Các là chốn các nhà quyền quý ra vào chứ2không phải trà lâu tửu lâu thông thường, người bình thường hoàn toàn không có tư cách đặt chân đến nơi này. Mà nay lại liên lụy đến hầu hết tất cả quý nhân của Kinh thành, Vọng Giang Các đã bị4cấm vệ quân bao vây phong tỏa ngay trong đêm Nguyên tiêu.



Tuy lúc đó là đêm khuya, nhưng bởi vì là Tết Nguyên tiêu, nên đèn đuốc trên mười dặm phố xá vẫn sáng trưng. Có không ít du khách, văn nhân ngắm đèn thâu đêm tới sáng đều tận mắt chứng kiến trên có chưởng quỹ, dưới có gã sai vặt phụ việc của Vọng Giang Các đều bị cấm vệ quân trang nghiêm lại đáng sợ áp giải đi, nghe nói còn nhốt vào thiên lao.



Ngay khi mọi người vẫn còn đang khiếp sợ thì lại không ngờ rằng, trước khi trời tối, toàn bộ những người bị nhốt vào thiên lao đều được thả ra. Không chỉ như thế, Vọng Giang Các cũng đã khôi phục bình thường ngay ngày hôm sau.



Trải qua chuyện thần kỳ như vậy, Vọng Giang Các vốn khiến dân chúng Kinh thành phải chùn bước nay càng được phủ thêm một tầng huyền bí.



Lúc này, Vọng Giang Các chuẩn bị nghênh đón vị khách đầu tiên sau khi gặp nạn. Mà vị khách này lại khiến cho sự tò mò của dân chúng đối với Vọng Giang Các càng gia tăng.



Người đến không phải ai khác, chính là Vô Ưu công chúa tôn quý nhất. Đường phố sầm uất bị cấm vệ quân dọn dẹp, toàn bộ dân chúng đều dồn vào hai bên, chỉ thấy đầu người chen chúc thành một mảnh đen kịt, nhưng không có tí xíu ồn ào nào. Tầm mắt của tất cả mọi người đều hướng về phía chiếc xe liên lộng lẫy đang chậm rãi đi tới. Sự xa hoa không sao tả xiết, sự lộng lẫy nói không hết lời, tất cả đều tập trung vào chiếc xe liên hoa lệ đang đi đến từ xa.



Màn che mỏng manh màu vàng, rèm châu xán lạn, có thể thoáng thấy bóng dáng nhỏ bé xinh đẹp thoắt ẩn thoắt hiện đang ngồi bên trong.
Sự khác biệt giữa đích và thứ trong thế giới này là khoảng cách không thể vượt qua được, huống chi nàng đã từng thăm dò, nên cũng có hiểu biết một chút về bối cảnh của hoàng tộc. Theo nàng thấy, Vô Ưu công chúa này rất quan trọng đối với hoàng đế, để nàng ta làm con thừa tự cho Hoài vương, là mối ràng buộc quan trọng nhất gắn liền Cố gia và hoàng đế. Trong một thời gian ngắn, Nguyên Vô Ưu sẽ không thất sủng.



Có lẽ, nàng nên suy xét về việc đến gần vị Vô Ưu công chúa này.



Hôm nay ra ngoài là muốn làm rõ thiếu chủ nhân thần bí của Vọng Giang Các có lại lịch gì? Dù đã dọa các quý tộc quyền quý cả thành đều hoảng hốt lo sợ, lại có thể khiến Vọng Giang Các bị phong tỏa, sau đó tháo gỡ niêm phong trong cùng một ngày, ngay cả những người bị bắt cũng đều được thả ra?



Bây giờ nàng đã biết, Vọng Giang Các này dựa vào Vô Ưu công chúa.



“Đi, chúng ta trở về thôi.” Nàng phải suy nghĩ kỹ lưỡng hơn nữa.



Phương Trinh Ngọc kinh ngạc: “Nhưng chúng ta ra ngoài còn chưa đến nửa canh giờ mà?”



Nguyên Linh Chi nghe thấy thế, khóe môi nàng cong lên: “Xin biểu muội cứ tự nhiên.” Nói xong cũng không đợi Phương Trinh Ngọc phản ứng, nàng đã xoay người bước ra ngoài. Phương Trinh Ngọc dõi theo bóng lưng của Nguyên Linh chi, nụ cười trên mặt chầm chậm lạnh xuống.



Bởi vì biến cố của hai ngày nay, hoặc có lẽ bởi vì chuyện xảy ra trong đêm Nguyên tiêu ở Vọng Giang Các đã dọa sợ con cháu quyền quý của Kinh thành, nên từ hôm qua sau khi Vọng Giang Các được tháo gỡ niêm phong khôi phục bình thường thì không hề có khách ghé thăm, khiến cho Vọng Giang Các có chút vắng vẻ. Lúc này, trong căn phòng ở phía cuối cùng của lầu hai. Không Vô Hồn lười biếng nhấc lên đôi mắt đang khép hờ nhìn lướt qua Nguyên Vô Ưu, sau đó lập tức tiếp tục nhắm mắt lại.