Phượng Kinh Thiên
Chương 44 : Sắp náo nhiệt rồi
Ngày đăng: 13:54 30/04/20
“ Tiểu thần đến phủ Đại hoàng tử chỉ là thăm hỏi bình thường, mục đích vào cung tìm Nhị hoàng tử cũng như vậy. Còn về vụ án... trước mắt tiểu thần vẫn chưa có tiến triển thực tế nào, nhưng tiểu thần nhất định sẽ dốc hết sức mình điều tra vụ án nguyên nhân Nguyệt Thanh Cung bị cháy.”
Khánh Đế thản nhiên thả quân cờ trong tay xuống bàn cờ, lúc này mới phất phất tay: “Đánh cờ với trẫm, không cần phải khiêm tốn.”
“Vâng, tiểu thần tuân mệnh.” Cố Lăng từ từ đứng dậy, chắp tay áo nhìn thoáng qua bàn cờ trước mặt, khẽ ngây người trong chốc lát, nhẹ nhàng đặt quân cờ trong tay xuống.
Không bỏ qua sự chần chừ của hắn, Khánh Đế cười tựa hồ như rất là sung sướng: “Không tồi, Cố khanh khiến trẫm rất vui.”
Sau khi lui sang một bên, Cố Lăng mới nhỏ giọng lên tiếng: “Tiểu thần may mắn.”
Các thái giám cung nhân bên cạnh bước lên dọn dẹp bàn cờ, Khánh Đế đi đến trước ngự trác* rồi ngồi xuống: “Tạm thời ở Liêu phủ có gì bất tiện không?”
* Ngự trác: bàn của vua.
Cố Lăng nói: “Bẩm hoàng thượng, Liêu đại nhân chăm sóc tiểu thần nhiệt tình chu đáo, tiểu thần không có gì bất tiện cả, tạ ơn hoàng thượng quan tâm.”
Thi Tề bước vào nói: “Khởi bẩm hoàng thượng, Nhị hoàng tử ở bên ngoài cầu kiến.”
“Để hắn vào.”
Nghe thấy giọng nói uy nghiêm của Khánh Đế, Nguyên Hạ Sinh lặng lẽ hít thở sâu hai cái rồi mới sải bước tiến vào, sau khi hành lễ xong xuôi thì trực tiếp nói vào chủ đề chính.
Không biết Khánh Đế đang có suy nghĩ thế nào. Ông ta vừa không cho hai người lui ra ngoài, cũng không lệnh cho bọn họ dời sang thiên điện*.
*Thiên điện: gian điện nhỏ (gian phụ) bên cạnh gian chính.
Cố Lăng không dời tầm mắt, Nguyên Hạ Sinh buông mắt: “Cố công tử nếu đã nghe qua lời đồn trong cung, vậy việc gì phải cố ý đến hỏi tiểu vương nữa?”
“Từ trước đến nay, Cố Lăng đều cho rằng tin đồn không đáng tin, chỉ có tận mắt chứng kiến, tận tai nghe thấy mới là sự thật.”
Mất một lúc lâu, Nguyên Hạ Sinh mới chán nản cất tiếng nói: “Tiểu vương khi còn trẻ người non dạ thường xuyên không thích Đại hoàng tỷ vì Đại hoàng tỷ dường như thích Đại hoàng huynh hơn. Rõ ràng tiểu vương mới là tỷ đệ gần gũi thân thiết với tỷ ấy.”
Cố Lăng không lên tiếng, chỉ im lặng nhìn Nhị hoàng tử thấp hơn hắn rất nhiều. Bất kể là Đại hoàng tử mười bốn tuổi hay là Nhị hoàng tử mười hai tuổi thì thân phận của bọn họ cũng khiến bọn họ sớm đã hiểu được lòng người. Xảo quyệt, tính toán, thậm chí là thủ đoạn mưu lược cũng không thể dựa vào tuổi tác của bọn họ để kết luận được.
Nguyên Hạ Sinh hối hận bi thương nói: “Sớm biết... sớm biết như vậy, tiểu vương nhất định sẽ không khó chịu cãi nhau với tỷ ấy. Cái chết của Đại hoàng tỷ kiến tiểu vương...”
Cố Lăng buông mắt: “Ngày mười tám tháng tám, trước sinh thần của Đại hoàng tử một ngày, không biết Nhị hoàng tử có còn nhớ hôm đó có xảy ra chuyện gì bất thường hay không?”
“Cái gì?” Nguyên Hạ Sinh ngẩn người.
Cố Lăng lại hỏi lại lần nữa: “Ngày mười tám tháng tám, trước sinh thần của Đại hoàng tử một ngày, không biết Nhị hoàng tử còn nhớ hôm đó có gặp qua Đại công chúa hay không?”
Nguyên Hạ Sinh nhíu mày thật chặt, môi mím lại thành một đường thẳng. Môi mỏng xem ra là người bạc tình.
“Ngày mười tám tháng tám, đến nay đã hai tháng rồi, tiểu vương không nhớ ngày hôm đó có gặp Đại hoàng tỷ không.” Nguyên Hạ Sinh trả lời.
“Nhị hoàng tử cẩn thận nghĩ lại xem, thật sự không hề gặp Đại công chúa sao?” Cố Lăng nhìn chằm chằm vào hắn hỏi.
Nguyên Hạ Sinh nhăn mày cẩn thận nhớ lại, lắc lắc đầu: “Hình như không, lại hình như có. Tiểu vương vẫn chưa được phong phủ, vẫn luôn ở trong cung, gặp phải hoàng tỷ là chuyện bình thường. Hơn nữa lại thêm việc tiểu vương và hoàng tỷ bất hòa, vì vậy cứ cho là có gặp đi chăng nữa thì cũng sẽ không để ý tới.”