Phượng Nghịch Thiên Hạ
Chương 1136 : Ma thú lăng thế 3
Ngày đăng: 01:37 22/04/20
Sau khi gom đủ năm loại chú ấn, quan hệ của nàng cùng Vạn Thú Vô Cương cũng khác. Nàng sẽ không dựa vào nguyên khí Vạn Thú Vô Cương, đôi khi nguyên khí màu xanh của bản thân nàng cũng có thể mơ hồ ngăn chặn được Vạn Thú Vô Cương.
Tuy nhiên, ưu thế như vậy là vì nàng dựng lại linh thể, linh hồn bị rèn luyện mạnh mẽ ngoài dự kiến, đại khái là ngoài dự liệu của Vạn Thú Vô Cương!
Khối hắc ngọc vẫn mạnh mẽ, nhưng đối với nàng đã không còn khó giải quyết như ban đầu, lúc nào cũng phải dựa vào nó!
Nghe xong lời của nàng, Quân Ly cười một chút nói:"Vấn Thiên năm đó cũng muốn phá hủy Vạn Thú Vô Cương, nhưng kết quả cuối cùng là thế, ngươi muốn bước theo chân hắn sao?"
"Ta sẽ không bước theo chân hắn, ta khác hắn."
"A?"
"Hiên Viên Vấn Thiên thất bại là vì hắn quá yêu trưởng công chúa, vì bà mà do dự, buông tha nhiều thứ, mà ta...sẽ không."
Quân Ly nhìn thật sâu nàng, thấp giọng nói: "Tốt lắm, ta rất muốn xem kết quả ngươi khác Vấn Thiên ở chỗ nào".
Vạt áo dài tung bay, thân ảnh của hắn nhạt đi khỏi chướng khí.
Thấy hắn đi, Hoàng Bắc Nguyệt lập tức mặc kệ chướng khí phun mạnh cỡ nào, bàn chân nhún trên mặt đất, mặt đất bị ăn mòn lập tức tung tóe đất vụn, thân thể hóa thành một luồng sáng màu đen, bắn mạnh về hướng Quân Ly.
Quân Ly mặt không thay đổi liếc nàng một cái, trên ngón tay, mảnh roi đỏ bắn ra, thấy gió thì biến thành năm ngọn roi kéo trong chướng khí, lao vút về phía Hoàng Bắc Nguyệt.
Thân thể nàng xoay lại giữa không trung, mắt cá chân cuốn một cây roi qua, nàng nhân cơ hội mượn lực roi nhảy tới trước mặt Quân Ly, đột nhiên tung cú đấm đánh vào mặt hắn!
Bịch...
Quân Ly ngã về phía sau, trượt dài trên mặt đất mới dừng lại, trên mặt đất có dấu vết nghiền nát.
Khóe miệng bị vỡ một chút, Quân Ly chậm rãi thẳng đứng dậy, đưa tay lau khóe miệng, cúi đầu nhìn thấy trên mu bàn tay có vết máu, ánh mắt trở nên hung ác khác thường.
Hoàng Bắc Nguyệt đi ra khỏi chướng khí, trong tay Tuyết Ảnh Chiến Đao chậm rãi ngưng tụ thành hình, đi tới bên người Quân Ly, mũi đao chỉ vào hắn "Ngăn chặn chướng khí như thế nào?"
Quân Ly lạnh lùng không nói, mũi đao của nàng ghé sát vào mặt hắn.
Trên gương mặt có máu tươi nhỏ xuống, nhưng hắn vẫn lạnh lùng không mở miệng.
Gió bão ào ào thổi trúng mắt bọn họ khiến mắt cũng không mở ra được, nhìn mắt bão cũng hút tia chướng khí cuối cùng vào, Hoàng Bắc Nguyệt lập tức đến trước trận pháp đóng mắt bão lại.
Ánh sáng xanh chợt lóe trong khe hở, cuối cùng toàn bộ lùi về trong trận pháp, quay lại yên tĩnh.
Sắc trời đã sáng, ánh mặt trời mỏng manh lộ ra, chiếu sáng ngã tư đường ngổn ngang thi thể, chết rất thê thảm.
Trên bầu trời quanh quẩn tiếng kền kền kêu, như là một bài ca phúng điếu phía trên thôn trang.
Hoàng Bắc Nguyệt xoa mồ hôi trên trán, cảm giác trong lòng uể oải, lần đầu tiên thấy con đường phía trước mịt mờ khiến nàng sinh ra cảm giác hoảng hốt.
Tính mạng vô tội của thôn trang xảy ra trước mắt, bất kỳ ai đều khó có khả năng coi như không nhìn thấy.
Nàng cho tới bây giờ đều biết bản thân không phải là người tốt, không có ý đồng tình, càng không thể thiện tâm muốn cống hiến vì thế giới.
Nàng chưa từng nghĩ muốn trở thành một người vĩ đại, nàng làm hết thảy đều theo trái tim của mình, muốn báo đáp người tốt với mình, muốn đền bù sai lầm của mình.
Làm xong mọi chuyện nàng mới yên tâm thoải mái, nàng có thể thanh thản ổn định đi tìm một chỗ yên tĩnh sống hết một đời.
Tâm nguyện đơn giản như vậy, tại sao nhất định phải đạp máu tươi cùng tính mạng mới có thể chạm vào chứ?
Nàng cảm giác mệt mỏi, rất muốn vứt bỏ toàn bộ tất cả, nhưng nhìn Thành Lâm Hoài phía xa xa, trong lòng không thể dứt bỏ.
Anh Dạ, thế giới bên kia nhất định rất an tĩnh? Ta làm hết thảy, ngươi có cảm giác lạnh hay không?
"Chủ nhân, nơi này phải làm sao bây giờ?" Nến Đỏ lặng lẽ đi tới hỏi, cả thôn mọi người đã chết, nhiều thi thể như vậy khiến lòng người chua xót.
Hoàng Bắc Nguyệt trầm mặc, trước khi mở miệng, giữa ngón tay đã tuôn ra vô số lửa cháy, mãnh liệt thiêu đốt thôn trang.
Trong giây lát, cả tòa thôn trang đều bị lửa thiêu, chậm rãi hóa thành tro bụi...
Ma thú xuất thế, nơi này tuyệt đối không phải chỗ duy nhất bị nạn, đương nhiên cũng tuyệt đối không phải là cái cuối cùng.
Bính chất khát máu sẽ làm một số linh thú hung tàn càng thêm tà ác, căn cứ hơn mười năm trước ghi lại, lần trước ma thú xuất thế, khắp đại lục giống như lâm vào Địa ngục.