Phượng Nghịch Thiên Hạ

Chương 162 : Trừng phạt chi hỏa (12)

Ngày đăng: 01:25 22/04/20


Chiến Dã gật đầu, đỡ nàng đứng lên. Sau khi thấy đôi chân trắng như tuyết của nàng, hắn đã khẳng định được nàng là là một thiếu nữ. Xuất phát từ sự tự tôn của đàn ông, Chiến Dã vốn muốn cõng nàng ly khai, thế nhưng lại nhớ rằng nàng còn có một thân phận khác: Hí Thiên. Nàng vốn rất mạnh mẽ, bây giờ nếu hắn cõng nàng, nhỡ đâu làm tổn thương lòng kiêu ngạo của nàng thì phải làm sao đây? Suy nghĩ như vậy, hắn cũng lúng túng không biết phải mở miệng thế nào mới được.



Khi hai người đi tới, tử quang nhất thời nhôn nhạo, từ từ hình thành một cái bình phong ngăn cách cách với nước hồ bên ngoài. Bên trong đi lại rất thoải mái, cứ như đi trên đất bằng vậy.



Bọn hắn chậm rãi chìm xuống, tử quang lượn lờ giúp bọn họ thấy rõ một phạm vi thật lớn bên trong đáy nước tối om.



Dưới đáy hồ tràn ngập ngói vỡ tường đổ, đây chắc hẳn là một toà thành nhỏ bị chìm xuống, chỉ sợ cũng bị chôn vùi hơn nghìn năm rồi.



Bên cạnh những kiến trúc kia vẫn có thể tùy ý thấy được xương người cùng xương động vật đang thực hiện nhiều tư thế khác nhau. Xem ra tòa thành nhỏ này là đột nhiên chìm xuống nước.



Lại là thành phố bị chìm, mức độ thần bí không kém gì hòn đảo Lan Đế Tư( nghĩa mình là đảo Atlantis đó).



” Đây là “Thành thị của những người không khuất phục”.” Chiến dã bỗng nhiên thấp giọng mở miệng.



Hoàng Bắc Nguyệt khó hiểu hỏi: ” Cái gì là “Thành thị của những người không khuất phục”?”


Nơi này địa vực có chút kỳ lạ, dung nham cũng hoạt động thường xuyên. Lâm Hoài thành có thể an ổn vượt qua năm tháng dài đằng đẵng cũng không biết là vận khí gì nữa. Ài, vạn nhất có một ngày núi lửa bỗng nhiên bạo phát, Lâm Hoài thành có phải hay không cũng sẽ biến thành một tòa “Thành thị của những người không khuất phục” tiếp theo không đây?



Trong thành phố này chứa đựng tất cả hoài ức của Hoàng Bắc Nguyệt, nàng sẽ không trơ mắt nhìn nó biến mất đâu.



” Thái tử điện hạ…… ” Hoàng Bắc Nguyệt vừa định mở miệng nói chuyện, bỗng nhiên phía dưới chân run lên. Bởi vì độc tố phát tác, cơ thể nàng có chút suy yếu, mém tí đã ngã xuống rồi. Thân thể Chiến Dã cũng có chút run lên.



Khoảng mấy giây sau, toàn bộ đáy nước cũng bắt đầu rung lên mạnh mẽ, nhấc lên từng đợt từng đợt cự lãng, ngay cả bọn họ trốn bên trong Tị Thủy Châu cũng bị lắc lư đến thất điên bát đảo.



” Linh Tôn đuổi tới rồi, đi mau!” Hoàng Bắc Nguyệt kinh hãi. Nàng hiện tại đang nhiễm độc rắn, chỉ dựa vào một người Chiến Dã thì căn bản không phải đối thủ của Linh Tôn a.



Hiện tại chỉ có liều mạng chạy trốn, tìm được hướng ra mới có cơ may thoát.



Nàng được Chiến Dã đỡ khập khễnh bước đi, nhưng chỉ mới chạy được vài bước, nền đất dưới bàn chân bỗng nhiên nứt ra, một cái khe nứt sâu hoắm xuất hiện làm bọn họ mém tí đã té xuống.



Hồng quang mãnh liệt từ trong hố sâu lan đến, nước xung quanh vốn lạnh như băng ngay lập tức trở nên ấm áp.



Dung nham xuất hiện rồi!



Hoàng Bắc Nguyệt kinh hãi, nếu như nước này bị nấu sôi, bọn họ sẽ bị luộc chín a!