Phượng Nghịch Thiên Hạ
Chương 563 : Phó ước (1)
Ngày đăng: 01:30 22/04/20
Đám người Cát Khắc nhanh chân đuổi
theo, nhưng khi đến nơi lại không nhìn thấy ai, bọn họ không khỏi lắp
bắp kinh hãi.
Sau khi ngẩn ra một lúc, bọn họ mới dùng ánh mắt phẫn nộ
quay đầu nhìn Mặc Liên.
“Nguyệt Dạ công tử của chúng ta đâu?!”
“Nguyệt?”
Mặc Liên căn bản không có để ý đến những lời bọn họ nói, nhưng vừa nghe được một chữ “nguyệt”
, hắn lập tức giật mình.
“Chúng ta đang hỏi ngươi đấy!
Ngươi đã làm cái gì rồi hả?”
A Tát Lôi không có cách bảo trì suy nghĩ
tỉnh táo, lập tức lớn tiếng quát.
“Các ngươi hô to gọi nhỏ cái gì
đó? Mặc Liên không nói lời nào, các ngươi đều cho rằng hắn dễ bị bắt nạt có phải không?”
Hồng Liên cũng mau chóng bước tới, hung ác nhìn chằm
chằm vào Cát Khắc cùng A Tát Lôi.
Nét mặt Cát Khắc tràn ngập vẻ
giận dữ, nói: “Người này khẳng định đã làm cái gì đó khiến cho Nguyệt Dạ công tử của chúng ta biến mất!”
Hồng Liên cười lạnh: “Vậy cũng chỉ có thể trách nàng quá xui xẻo, thực lực quá yếu mà thôi!”
chết đi, vậy các ngươi liền có thể tự do rồi, không cần phải làm người
hầu đi theo nàng, điều này thật tốt nha.”
Hồng Liên có chút hả hê cười
rộ lên.
Cát Khắc cùng A Tát Lôi hung hăng trừng mắt nhìn nàng.
Thương Hà viện trưởng nói: “Hai
vị, Nguyệt Dạ các hạ đã từng giúp đỡ chúng ta, bởi vậy lần này chúng ta
đương nhiên phải cứu nàng, nhưng mà lúc này chúng ta còn chưa biết rõ về con đường phía trước, nếu như tùy tiện xông vào, chỉ sợ toàn quân sẽ bị diệt, đến lúc đó một người cũng không cứu được, ta thấy tốt nhất chúng
ta cứ ra ngoài lập kế hoạch trước đi.”
Thương Hà viện trưởng nói rất có lý, cho dù bọn họ lo lắng, cũng không thể bắt tất cả mọi người trong
liên minh lính đánh thuê phải mạo hiểm đi vào một địa phương không hề
biết rõ như thế này.
Cát Khắc lúc trước đã được Hoàng Bắc Nguyệt giao phó cho trách nhiệm nặng nề, hắn biết chỉ khi chính
mình bình tĩnh thì mới có thể giúp cho A Tát Lôi tỉnh táo, bởi vậy liền
gật đầu nói: “Thương Hà viện trưởng nói đúng, A Tát Lôi, chúng ta đi ra
ngoài trước đi.”
“Không được! Chúng ta sao có thể để vương một thân một mình ở trong này được? Chúng ta không biết bên
trong đã xảy ra chuyện gì, một mình vương làm sao có thể đối phó với cả
Tu La Thành đây?”
A Tát Lôi tính tình quật cường, kiên quyết không chịu
đi ra ngoài.
Hồng Liên nhìn sự trung thành
đến nực cười của bọn họ, đang muốn mở miệng cười nhạo thì chợt nghe Mạnh Kỳ Thiên hô lên một tiếng: “Mặc Liên tôn thượng! Ngươi đi đâu vậy?”
Hồng Liên quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Mặc Liên mới vừa rồi còn đang đứng bên cạnh mình đã chạy như bay
về phía trước, nhanh chóng biến mất trong bóng tối âm u.
“Hắn…hắn lại đi đâu nữa vậy?”
Hồng Liên choáng váng, sau đó cả giận nói: “Cái người này, lại bắt đầu chạy loạn nữa rồi!”
Mạnh Kỳ Thiên cũng rất ư là bất đắc dĩ.