Phượng Nghịch Thiên Hạ

Chương 888 : Phong Vân hội tụ 1

Ngày đăng: 01:34 22/04/20


Ba ngày sau!



Tại võ quán lớn nhất của Nước Tây Nhung, lính đánh thuê mỗi nước hội tụ ở đây, nhốn nháo nói ầm ĩ.



"Hừ! người của nước Tây Nhung không giao Hoàng Bắc Nguyệt ra, muốn đối địch với Thành Tu La hay sao?"



"Thành Tu La? Xem ra các vị thật sự là bị Thành Tu La dọa sợ vỡ mật, hay là được Thành Tu La hứa hẹn hậu hĩnh rồi?" Có người hừ lạnh.



"Mọi người cũng vậy, đừng chỉ biết nói người khác! Muốn trách chỉ có thể trách Hoàng Bắc Nguyệt số mệnh không tốt, hết lần này tới lần khác gặp phải Người của Thành Tu La!".



"Các vị chớ nóng, chúng ta đã phái người đi gặp quốc sư, quốc sư chưa trả lời thuyết phục, xem ra Nước Tây Nhung thật sự muốn đối nghịch với Thành Tu La. Chúng ta có nên cưỡng chế đoạt người không?"



"Hừ, đem người đoạt ra, công lao về ai?"



"Đây là bảo vệ tánh mạng, nói gì đến công lao? Tưởng Thành Tu La thật sự sẽ thưởng hậu hĩnh sao?".



"Nếu có thì sao? mọi người định chia đều ích lợi sao?"



"Nhiều người có công! Ai có công lớn nhất thì cho người đó đi".



"Ha ha ha ha... ai lợi hại nhất liền đi cướp người đi, không cần chúng ta hỗ trợ? Không công xuất lực, lại không được đền đáp, chẳng đứa ngốc nào làm!"



"Ngươi nói cái gì? Nơi này há để ngươi nói năng ngông cuồng!"



......



Nói mấy câu, trong hội quán võ loạn cả lên, vì bắt Hoàng Bắc Nguyệt nên tụ tập tới đây, nhưng vì lợi lộc phía sau mà ầm ĩ tranh luận. Tính xấu có thể thấy rõ.



Ầm...



Một tiếng động vang lên khiến đám lính đánh thuê đang la hét ầm ĩ suýt động thủ đánh nhau đột nhiên nhất tề lui về phía sau, yên tĩnh trở lại.



"Là ai!" Sau một lát an tĩnh liền có người phẫn nộ hô to.



"Lão Đại câm mồm, ngươi xem, nhìn, nhìn kia là cái gì..." một lính đánh thuê khúm núm chỉ ngón tay về một khối đất trống.
Thế lực khổng lồ, Điện Quang Diệu cùng Thành Tu La cũng không thể khinh thường.



Trong khoảng thời gian ngắn, khắp nơi sóng quỷ vân quyệt, ào ào vũ bão.



Vua của lính đánh thuê xuất hiện, cục diện Đại lục Tạp Nhĩ Tháp sẽ lại một lần nữa thay đổi!



Thành Tu La



"Ngài hạ lệnh đuổi giết cô ấy?" Giọng nói lãnh khốc từ sâu trong bóng tối truyền đến, lạnh rợn người.



Âm Hậu quay đầu lại nhìn không thấy người, nhưng biết hắn tới, chỉ là không muốn hiện thân trước mặt bà mà thôi. Tâm trạng thất vọng vô tận cùng bi thương, nhưng bà không biểu lộ ra, sửa soạn làn váy, Âm Hậu ngồi ngay ngắn ở trên ghế, phượng nghi uy nghiêm, đoan trang cao quý.



"Phải" không cần giấu diếm, chuyện này cả thiên hạ đều biết, Tu La vương làm sao không biết?



"Cho dù ta muốn giữ lại, ngài vẫn cố ý muốn giết cô ấy?" Giọng nói của Phong Liên Dực nghe rất nguy hiểm.



Âm Hậu bảo thủ nói: "Không sai, ta nhất định lấy mạng Hoàng Bắc Nguyệt! Dực nhi, không giữ nữ nhân này được, mẫu hậu muốn tốt cho ngươi, tương lai ngươi sẽ rõ."



"Vì tốt cho ta?" Phong Liên Dực cười lạnh, "Mẫu hậu thử giải thích tốt như thế nào?"



Âm Hậu liếc mắt về chỗ hắc ám, nhẹ nhàng mím môi, không thốt ra lời.



Phong Liên Dực nói: "Mẫu hậu sợ cái gì? Biết rõ đoạn tình tuyệt ái, ngài sợ ta có cảm tình với cô ấy mà bị Minh biến thành người giống ngài sao?"



"Ngươi...? Âm Hậu trong mắt chứa lệ quang trong suốt, đây là điều mà nàng đau đớn nhất, sao hắn có thể tùy ý động đến?



Đoạn tình tuyệt ái, hắn quả nhiên là đoạn tình tuyệt ái không có cực nhỏ cảm tình! Nhưng tại sao nhớ mãi không quên nha đầu kia như trước vậy, cố chấp không bỏ qua đây?



"Mẫu hậu, ta muốn Hoàng Bắc Nguyệt, nếu ngài muốn giết cô ấy, ta chỉ còn cách..."



"Ngươi vì ả mà đối địch với mẫu hậu sao?" Âm Hậu kích động đứng lên, "Ta là mẫu thân của ngươi, ả là cái gì?".



Phong Liên Dực trầm mặc chớp mắt, thâm trầm trong bóng tối, qua hồi lâu mới truyền đến tiếng người trầm thấp "Ta chỉ biết nếu nàng chết, ta không muốn làm Tu La vương nữa."