Phượng Nghịch Thiên Hạ

Chương 917 : Ta rất nhớ ngươi 2

Ngày đăng: 01:34 22/04/20


Ở chung với Mặc Liên lâu như vậy, Mạnh Kỳ Thiên rất hiểu hắn nói cái gì, hắn không cẩn thận đả thương Hoàng Bắc Nguyệt, bởi vậy tự trách khổ sở, thậm chí sợ hãi.



"Cô ta là Hoàng Bắc Nguyệt?" Mạnh Kỳ Thiên nhẹ giọng nói.



Mà Mặc Liên như bị kinh hách, trong nháy mắt ngẩng đầu, bí mật lớn nhất bị phát hiện, hắn sao có thể không sợ hãi?



Mạnh Kỳ Thiên trấn an nói: "Yên tâm, ta sẽ không nói cho người khác biết."



Nhìn thấy Mặc Liên bộ dáng lo sợ bất an, trong lòng Mạnh Kỳ Thiên có cảm giác khác thường.



Thánh quân đã hạ lệnh cho Hồng Liên đi giết Hoàng Bắc Nguyệt, mà Hồng Liên cũng thành công.



Nói cách khác, Hoàng Bắc Nguyệt đã chết.



Hắn do dự có nên nói chuyện này cho Mặc Liên không?



Với tính tình thẳng thắn như Mặc Liên, nếu biết Hồng Liên giết Hoàng Bắc Nguyệt, hắn lập tức sẽ đi giết Hồng Liên, tuyệt đối sẽ không nương tay, thậm chí khi phát điên, ngay cả Thánh quân cũng không cản được hắn.



Mạnh Kỳ Thiên rất ghét Hồng Liên, hy vọng ả chết, hơn nữa, nếu để Mặc Liên tự tay giết Hồng Liên thì người phụ nữ kia ngay cả xuống Địa ngục đều rất thống khổ cho mà xem.



Tưởng tượng ra viễn cảnh vui sướng tràn trề kia, Mạnh Kỳ Thiên suýt xúc động nói ra khỏi miệng, may mà hắn tồn tại chút lòng trắc ẩn, cũng vì nhìn thấy bộ dáng bất lực đáng thương của Mặc Liên.



Chỉ làm bị thương Hoàng Bắc Nguyệt khiến hắn khổ sở như vậy, nếu biết cô ta chết rồi, Mặc Liên sẽ nổi giận.



Có loại cảm tình không cần biểu hiện hoành tráng ra bên ngoài, có thể hủy diệt mọi thứ.



"Mặc Liên tôn thượng, " Mạnh Kỳ Thiên nhẹ nhàng thở dài một hơi nói: "Ngươi thật sự thích cô ta sao? Muốn cùng cô ta vĩnh viễn ở cùng nhau?"



Mặc Liên mặc dù mờ mịt, nhưng vẫn là kiên định gật đầu: "Muốn."



Mạnh Kỳ Thiên nói: "Ngươi biết cô ta không cùng chung một thế giới với chúng ta. Cô ta có Vương lệnh của lính đánh thuê, nếu để Thánh quân biết ngươi có tình cảm với cô ta, không chỉ ngươi gặp nạn, ngay cả cô ta cũng sẽ..."



"Vậy, làm sao bây giờ?" Mặc Liên bất an nắm tay hắn, muốn tìm sự giúp đỡ.
Mạnh Kỳ Thiên theo bản năng tránh mắt đi, nhưng trong lòng lại trầm xuống, trên sống lưng lạnh cả người.



Thánh quân, đi ra...



Mặc Liên cũng chậm rãi ngẩng đầu, hắn không xa lạ hơi thở cường đại mãnh liệt từ thần điện, lập tức biết chuyện gì xảy ra.



Giữa ánh sáng chói mắt, một người mặc trường bào màu vàng, nam nhân trên mặt mang mặt nạ màu vàng chậm rãi đi tới, hơi thở thần thánh tràn ngập trong không khí, hơi thở trang nghiêm thần thánh, khí thế cường đại lẫm liệt không thể xâm phạm khiến Mạnh Kỳ Thiên lập tức quỳ xuống.



Mà Mặc Liên giật mình một cái, còn không có động tác, liền thấy Thánh quân thong thả ngước tay lên, hung tăng tát một cái lên mặt hắn.



Mặc Liên đau đớn kêu lên một tiếng, ngã trên mặt đất, tơ máu bên khóe miệng chảy xuống.



"Mặc Liên, ngươi càng ngày càng làm càn!" Giọng nói trầm lạnh như núi cao đè nặng lên đầu.



Dù là Mặc Liên, cũng có trong nháy mắt khiếp sợ cùng kinh ngạc, mờ mịt đứng lên, trên gương mặt tái nhợt, năm dấu tay màu đỏ càng hiện rõ.



Hắn từ nhỏ được Thánh quân nuôi lớn, khác tất cả mọi người trong Điện Quang Diệu. Tất cả võ nghệ thuật pháp của hắn đều một tay Thánh quân dạy, cho nên đối mặt với Thánh quân, hắn không thể không sợ!



Thánh quân tức giận không giống bình thường, một phần vì Mặc Liên không thể thu hồi Vương lệnh của lính đánh thuê, một phần vì hắn mang theo sát khí lạnh như băng tới gần Quang Minh Thần Điện!



"Thánh quân bớt giận! Mặc Liên tôn thượng chỉ nhất thời xúc động nên vô tình mạo phạm thôi" Biết Mặc Liên sẽ không giải thích, Mạnh Kỳ Thiên liền thay thế hắn mở miệng.



Thông minh như Mạnh Kỳ Thiên rất hiểu Thánh quân phá lệ ân sủng đối với Mặc Liên, cho dù hắn phạm lỗi, chỉ cần có cớ Thánh quân sẽ tha thứ hắn.



Thánh quân mặc dù không nói, nhưng Mạnh Kỳ Thiên biết Thánh quân hy vọng hắn thay thế Mặc Liên mở miệng cầu tình.



Lạnh lùng tát Mặc Liên, trên mặt nạ màu vàng không lộ vẻ gì, nhưng thần uy vẫn làm người ta cảm phục, Thánh quân lạnh lùng mở miệng: "Mặc Liên, mọi thứ của ngươi là ta ban cho, Mặc Liên thân phận, Mặc Liên thực lực, ngươi không thỏa mãn gì?"



Mặc Liên chậm rãi ngẩng đầu, ngữ điệu trầm thấp, lại còn nói ra một câu làm tất cả mọi người khiếp sợ!



"Ta, hận Mặc Liên."